Ông Trọng thất bại trong việc tấn công phe Nguyễn Tấn Dũng!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Trong bài phát biểu bế mạc Hội nghị trung ương 6 vào ngày 10 tháng 10 vừa qua, ở phần đề cập về công tác cán bộ, ông Nguyễn Phú Trọng đã lên giọng đạo đức, kêu gọi cán bộ, đảng viên và công chức cần phải tu dưỡng, tránh xa những cám dỗ vật chất, tránh đi vào những vết xe đổ, để tay nhúng chàm. Ông Trọng còn nói thêm rằng nếu đã nhúng chàm rồi thì sớm tự giác gột rửa.

Sau khi kêu gọi sự tự giác gột rửa, ông Trọng còn răn đe rằng từ nay bất cứ trường hợp nào mà vi phạm kỷ luật sẽ phải xử lý nghiêm, làm nghiêm từ trên xuống dưới để giữ kỷ cương, kỷ luật đảng.

Phát biểu của ông Trọng nói trên có hai điều đáng chú ý.

Thứ nhất, ông Trọng kêu gọi sự “ăn năn” của những ai mà tay đã nhúng chàm và cần phải tự giác gột rửa. Điều phát biểu này khá mâu thuẫn với những gì mà ông Trọng đã từng nói với cử tri Hà Nội vào giữa năm 2016 rằng “tay đã nhúng chàm làm gì mà rửa sạch”. Nay ông Trọng kêu gọi sự ăn năn của những người tay đã nhúng chàm có một ẩn ý khác. Đó là ông Trọng muốn nhắn với phe nhóm Nguyễn Tấn Dũng, nên tự ra đầu thú. Sự kêu gọi “đầu thú” của ông Trọng cho thấy là chiến dịch đánh tham nhũng mà cụ thể là “sát phạt” nhóm ông Dũng đã không có kết quả.

Cho đến nay sau hơn 16 tháng mở cuộc tấn công vào Bộ công thương và Tập đoàn dầu khí – một phần nhỏ của sào huyệt ông Nguyễn Tấn Dũng, ông Trọng chỉ đạt một số kết quả phải nói là khiêm nhượng: Tước chức Bộ trưởng Bộ công thương của ông Vũ Huy Hoàng, cách chức Thứ trưởng Bộ công thương của bà Hồ Thị Kim Thoa, cách chức Ủy viên Bộ Chính Trị của ông Đinh La Thăng nhưng vẫn để ông Thăng giữ chức ủy viên Trung ương đảng.

Kết quả đánh tham nhũng nói trên không xứng với điều tuyên bố huyênh hoang hôm đầu tháng 8 vừa qua của ông Trọng rằng: “lò nóng lên rồi đưa củi nào cũng cháy”. Những củi mà ông Trọng đưa vào lò cũng chỉ là những củi mục nên các biện pháp kỷ luật của ông Trọng chỉ nhằm xoa dịu sự bất mãn nội bộ, trong thực tế không có ai hay phe nào thiệt hại sau cuộc thanh trừng này.

Thứ hai, ông Trọng tuyên bố sẽ “chơi” tới cùng đối với những ai không chịu sám hối. Điều này càng cho thấy tâm can bấn loạn của chính ông Trọng về sự thất bại trong việc dựng lò, dựng bếp với dự tính “ăn thua đủ” với phe Nguyễn Tấn Dũng.

Khi phải lên giọng “sẵn sàng chơi tới cùng” cho thấy là ông Trọng đã thấm mệt và nhìn thấy rõ sự vô vọng trong việc bắt tội Nguyễn Tấn Dũng, khi mà phe nhóm ông Trọng đã hoàn toàn bất lực trong việc giải quyết các khủng hoảng kinh tế, xã hội kể cả những thiên tai trong vụ lũ lụt hiện nay.

Nói cách khác, tuy quyền lực đã thu tóm vào trong tay; nhưng ông Trọng đã không có khả năng hạ gục nhóm ông Dũng mà chỉ mang vài đàn em của ông Dũng… ra tế thần, rồi đâu lại vào đó.

*

Tham nhũng đã từng được ông Đỗ Mười và Lê Khả Phiêu gọi là Quốc Nạn từ thập niên 80 kéo dài cho đến nay. Lãnh đạo CSVN cũng đã tung ra không biết bao nhiêu đợt học tập, chỉnh quân, chỉnh cán, bắt kê khai tài sản; nhưng rốt cuộc quốc nạn này ngày một phát triển áp đảo và trở thành một di căn chính trong nội bộ đảng. Nay ông Trọng đòi xử lý nghiêm từ trên xuống dưới, rõ ràng là nằm mơ.

Nếu như ông Trọng đừng thù dai và chỉ chú trọng khôi phục lại quyền lực của phe đảng đã bị soi mòn từ khi ông Dũng lên làm Thủ tướng (2006-2016), có lẽ ông Trọng không bị tâm can bấn loạn như hiện nay.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”

Ngày 30 Tháng Tư, người Việt ở hải ngoại gọi là ngày mất nước, ngày quốc hận. Ảnh minh họa: David McNew/Getty Images

Không cần hòa giải, cần đấu tranh!

Bốn mươi chín năm đã đủ lâu để những người có suy nghĩ đều nhận ra sự thật không ai là “bên thắng cuộc,” cả dân tộc là nạn nhân trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Gần nửa triệu thanh niên miền Bắc, 280.000 thanh niên miền Nam bỏ mạng, 2 triệu thường dân vô tội chết trong binh lửa – đó là cái giá máu mà dân tộc này đã phải trả cho cái gọi là công cuộc “giải phóng miền Nam.”

Nhà thờ Đức Bà ngay trung tâm Sài Gòn, một thành phố từng được mệnh danh là Hòn ngọc Viễn Đông. Ảnh minh họa: Chris Jackson/ Getty Images

Tựa vào di sản miền Nam tự do, tôi chọn đứng thẳng

Ba Mươi Tháng Tư, cứ đến gần ngày này là trái tim người miền Nam lại nhói đau. Tôi là một người thế hệ 8x, tuy chưa từng trực tiếp chứng kiến cuộc chiến “nồi da xáo thịt” của đất nước giai đoạn trước 1975, nhưng gia đình tôi, tồn tại hai dòng tư tưởng quốc gia và cộng sản, và ông bà tôi, cậu, dì tôi là những nhân chứng sống cho giai đoạn lịch sử này.