Tội của ông Nguyễn Phú Trọng

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Sau khi nhận thư giải thích của Bộ Ngoại Giao Cộng sản Việt Nam về vụ “đầu thú” của ông Trịnh Xuân Thanh, hôm 20 tháng 9, chính phủ Cộng Hòa Liên Bang Đức đã chính thức đưa tối hậu thư cho Hà Nội, sau hai tháng chờ đợi sự “nhận lỗi” của lãnh đạo CSVN.

Đó là quyết định đình chỉ mọi quan hệ đối tác chiến lược với CSVN, đồng thời trục xuất thêm một viên chức ngoại giao của Sứ quán CSVN trong vòng 4 tuần lễ. Trong cuộc họp báo ngày 22 tháng 9, ông Breul, phát ngôn nhân của Bộ Ngoại Giao Đức đã tái khẳng định là không thể chấp nhận hành động coi thường pháp luật Đức và quốc tế về sự kiện CSVN cho người bắt cóc ông Trịnh Xuân Thanh ngay trên nước Đức.

Diễn tiến nói trên đã không chỉ làm cho quan hệ ngoại giao giữa CSVN và Đức trở nên phức tạp mà còn ảnh hưởng đến thái độ và sự ứng xử của các quốc gia trong Khối Liên Âu đối với CSVN trong thời gian tới. Nói cách khác, quan hệ giữa CSVN với Liên Âu nói chung và Đức nói riêng sẽ bị chi phối rất lớn từ cung cách hành xử này của ông Nguyễn Phú Trọng.

Việc ông Trọng ra lệnh bắt cho bằng được Trịnh Xuân Thanh không nhằm giải quyết bài toán tham nhũng hay để soi sáng tình trạng thất thoát 3,200 tỷ đồng ở PVC, mà hoàn toàn muốn chứng tỏ quyền lực tối thượng hiện nay nằm trong tay Nguyễn Phú Trọng chứ không ai khác.

Chính vì quá nóng vội muốn thu tóm quyền lực, ông Nguyễn Phú Trọng đã phạm vào ba tội tày trời:

Tội thứ nhất, làm cho cả nước rã rời với những đấu đá phe nhóm ngày một lan rộng trong mọi cơ chế. Tình trạng xung đột và tranh chấp trong nội bộ đảng đã khiến cho sự vận hành ở các cơ quan rơi vào tình thế bị động. Tất cả các cán bộ đều ở vào thế co thủ, phòng thân vì không biết “lưỡi hái” kiểm tra, chống tham nhũng chừng nào đến phiên mình. Sự bất ổn định nội bộ đã khiến cho ông Trọng cũng không dám đi sinh hoạt tại các đảng bộ địa phương, mà chỉ tham gia các buổi nói chuyện với cử tri hay các buổi họp trong phạm vi Hà Nội. Nói cách khác, cuộc chiến tranh chấp quyền lực giữa phe nắm quyền (Nguyễn Phú Trọng) và phe nắm tiền (Nguyễn Tấn Dũng) đã làm cho xã hội Việt Nam phân hóa. Tình trạng này kéo dài sẽ dẫn đến bối cảnh thanh toán lẫn nhau như đã từng xảy ra ở Yên Bái vào tháng 6, 2016 khi ba cán bộ cao cấp nhất của Tỉnh đã tàn sát nhau.

Tội thứ hai, đánh đổi quyền lợi của đất nước vào trong canh bạc “bắt cóc” Trịnh Xuân Thanh từ Đức mang về Việt Nam bằng mọi giá để chứng tỏ quyền lực của mình. Hậu quả không chỉ khiến chính phủ Đức chấm dứt quan hệ chiến lược mà các quốc gia trong Khối Liên Âu nói riêng và cả thế giới nói chung coi đất nước Việt Nam và con người Việt Nam là man rợ và lạc hậu. Ông Trọng không những chà đạp lên danh dự quốc gia khi cho an ninh sang bắt cóc ông Thanh, mà còn láo khoét và trơ trẽn cho dàn dựng ra “thông tin” rằng ông Thanh đã “trở về nước đầu thú”. Ông Trọng sẽ không bao giờ xin lỗi nước Đức vì đây chính là tử huyệt sẽ làm tiêu tan sự nghiệp của ông Trọng.

Tội thứ ba, núp dưới chiêu bài “trong sạch đảng” và thể hiện quyền lực, ông Trọng đã đổ tiền nuôi bộ máy an ninh để vừa truy lùng đàn em của phe Nguyễn Tấn Dũng qua các đại án, vừa đàn áp, bắt bớ những người yêu nước, tạo ra một không khí khủng bố bao trùm cả nước. Trong khi đó chính quyền hết tiền, kinh tế khó khăn, ông Trọng lại bày ra trò “huy động vàng” trong dân và đánh thuế tiêu thụ (còn gọi là thuế giá trị gia tăng) trên các hàng hóa tiêu dùng như một trò “ăn cướp” mới trên đầu trên cổ người dân. Không khí sinh hoạt của xã hội Việt Nam trở nên ngột ngạt vì sự thao túng của một phe, dựa vào thế lực của Bắc Phương để đứng trên tất cả.

Với những tội trạng như vậy, ông Trọng rất khó sống sót sau Hội nghị Trung ương 6 sẽ diễn ra vào thángt 10 tới đây. Lý do là qua gần 3 năm xử vụ đại án của Ngân Hàng Đại Dương, ông Trọng chỉ tử hình được một mình Nguyễn Xuân Sơn, chung thân Hà Văn Thắm và không moi thêm được gì. Thế yếu này của ông Trọng cũng có nghĩa là phe nhóm ông Dũng bên Tập Đoàn Dầu Khí còn mạnh và sẽ bắt đầu phản công trở lại trong thời gian tới. Cuộc chiến Dũng-Trọng chưa hề kết thúc!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

HRW đưa ra lời kêu gọi trước dịp diễn ra tiến trình Rà soát Định kỳ Phổ quát (UPR) chu kỳ IV đối với Việt Nam ngày 7/5/2024. Nguồn: HRW

HRW kêu gọi LHQ gây áp lực để Việt Nam cải thiện nhân quyền

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền hôm 22/4 hối thúc các quốc gia thành viên Liên Hiệp Quốc nên tận dụng đợt rà soát hồ sơ nhân quyền sắp tới của Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền LHQ để gây áp lực buộc Hà Nội chấm dứt đàn áp những người bất đồng chính kiến và các quyền cơ bản.

Việt Nam sẽ trải qua cuộc chính biến trong thời gian tới?

Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ sẽ từ chức hay không sau khi trợ lý thân tín Phạm Thái Hà bị bắt? Tình hình chính trị Việt Nam sẽ ra sao trong thời gian tới khi thượng tầng chính trị đang rối loạn? Liệu cuộc sát phạt giữa hai phe trong đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ khiến nền kinh tế, chính trị trong nước bất ổn? Và làm sao để có được nền tự do dân chủ cho Việt Nam…

Đó là những vấn đề được phân tích sâu hơn trong hội luận của RFA, mời quý vị cùng theo dõi: Ông Lý Thái Hùng – Chủ tịch Đảng Việt Tân và Luật sư Vũ Đức Khanh – Tổng Thư ký Liên minh Dân tộc Việt Nam.

Tại sao Tập và Biden chọn gửi thông điệp về Đài Loan vào cùng một ngày?

Gần chín năm sau hội nghị thượng đỉnh lịch sử vào năm 2015, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và cựu Tổng thống Đài Loan Mã Anh Cửu đã bắt tay nhau một lần nữa tại Bắc Kinh hồi tuần trước.

Hôm đó là ngày 10/04/2024, và trong cùng ngày tại Washington, Tổng thống Mỹ Joe Biden đã đón tiếp Thủ tướng Nhật Fumio Kishida tại Nhà Trắng.

Phải chăng chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên khi các cuộc thảo luận chính trị này được tổ chức trong cùng một ngày ở hai bên bờ Thái Bình Dương?

Trụ sở Ngân hàng Nhà nước Việt Nam ở Hà Nội. Ảnh: Reuters

Việt Nam giải thích về 24 tỷ USD cứu SCB, chuyên gia nói ‘thuốc chữa bệnh’ quan trọng hơn ‘thuốc bổ’

Ngân hàng Nhà nước Việt Nam hôm 19/4 lên tiếng nói rằng việc “bơm tiền” quy mô lớn là để cứu cho Ngân hàng SCB không sụp đổ, không làm ảnh hưởng đến hệ thống tài chính quốc gia và sự an toàn của hệ thống các ngân hàng thương mại. Tuy nhiên, chuyên gia kinh tế của VOA cho rằng khoản bơm hàng chục tỷ đô la trên chỉ là liều “thuốc bổ,” tạm thời hồi sức cho một bệnh nhân đang lâm trọng bệnh, biện pháp tái cơ cấu được giám sát chặt chẽ và minh bạch mới là liều thuốc chữa bệnh cho SCB và cả hệ thống ngân hàng Việt Nam.