Dân trí nhìn từ vụ BOT Cai Lậy

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Nhiều người cho rằng những gì diễn ra ở BOT Cai Lậy (trạm thu phí giao thông Cai Lậy) từ hôm mồng 1 tháng 8 cho đến nay là do mâu thuẫn “lợi ích kinh tế”. Nói cách khác, việc chủ đầu tư đặt trạm BOT trên Quốc Lộ 1A thuộc Thị Xã Cai Lậy để thu phí rất cao cho cả những xe di chuyển trên Quốc Lộ 1A lẫn đoạn đường tránh 12 cây số là quá đáng.

Đây có phải là mâu thuẫn về lợi ích kinh tế?

Ông Nguyễn Nhật, Thứ trưởng Bộ giao Thông vận tải nói rằng việc chủ đầu tư đặt trạm BOT trên Quốc Lộ 1A là đúng “quy trình”, vì chủ đầu tư đã không chỉ bỏ ra non 1,400 tỷ đồng để làm đoạn đường tránh 12 cây số mà còn chi hơn 300 tỷ đồng để tu sửa đoạn Quốc Lộ 1A dài 26 cây số. Nói cách khác, theo phía chính quyền CSVN thì việc các tài xế phải trả tiền cho chủ đầu tư tại BOT Cai Lậy khi đi trên Quốc Lộ 1A hoặc đoạn đường tránh là đúng luật.

Trong khi đó, nhiều nhà kinh tế và phía các tài xế thì cho rằng “quy trình” nói trên là một sự áp đặt phi lý và sự phản đối đã bùng nổ từ hai lý do:

Thứ nhất, Quốc Lộ 1A nối liền Nam – Bắc là con đường huyết mạch, được xây dựng từ ngân sách nhà nước để phục vụ nhu cầu sinh hoạt của người dân. Không thể vì chủ đầu tư bỏ ra 300 tỷ đồng tu bổ, lại được Bộ cho phép đặt trạm thu phí với giá tương đương với những xe đi trên đoạn đường tránh. Bộ phải trả số tiền 300 tỷ đồng này bằng ngân sách nhà nước chứ không thể bắt người dân tại Cai Lậy nói riêng và Tiền Giang nói chung chi trả.

Thứ hai, sự kiện Bộ Giao thông vận tải cho phép chủ đầu tư đặt trạm thu phí ngay trên Quốc Lộ 1A để thu tiền của những người không đi đường tránh là vi phạm quyền tự do di chuyển của người dân, và trốn tránh trách nhiệm của nhà nước trong việc cung cấp và tu sửa Quốc Lộ – một việc mà nhà nước đã thu thuế của dân để thực hiện.

Qua những dữ kiện nói trên, rõ ràng đây không phải là xung đột “lợi ích kinh tế” mà chính là sự sai lầm của Bộ Giao thông vận tải và chính quyền Tỉnh Tiền Giang khi chọn phương án giải quyết vấn đề ùn tắc, tai nạn lưu thông của Quốc Lộ 1A đi qua Thị Xã Cai Lậy.

Để giải quyết tình trạng xuống cấp và tình trạng ùn tắc của Quốc Lộ 1A do sự phát triển của Thị Trấn Cai Lậy, Bộ Giao thông vận tải đã đưa ra hai phương án. Phương án 1 là kêu gọi thầu để xây dựng đoạn đường tránh dài 12 cây số. Phương án 2 là nâng cấp toàn bộ Quốc Lộ 1A đoạn đi qua Thị Xã Cai Lậy. Rốt cuộc, Bộ lại chọn phương án “nửa nạc nửa mỡ” bằng cách cho chủ đầu tư tu bổ Quốc Lộ 1A, xây đoạn đường tránh 12 cây số và đặt BOT ngay trên Quốc Lộ 1A thay vì trên đoạn đường tránh.

Bộ giải thích rằng nếu không cho phép chủ đầu tư đặt BOT trên Quốc Lộ 1A mà chỉ đặt trên đoạn đường tránh thì sẽ thất thu vì không có xe nào chạy qua đoạn đường tránh mà tất cả dồn về Quốc Lộ 1A, tiếp tục rơi vào tình trạng ùn tắc như quá khứ.

Trước tình hình phức tạp xảy ra ở BOT Cai Lậy, Bộ Giao thông vận tải thay vì triệt thoái trạm thu phí, lại ngụy biện cho rằng do thiếu chính sách tuyên truyền giải thích, đặc biệt là thiếu minh bạch thông tin về dự án và quá trình thực hiện đến thu phí, nên khiến cho người dân chống đối.

Lối giải thích của Bộ Giao thông vận tải nói trên cho thấy là những đối sách về các vấn đề xã hội của nhà cầm quyền Hà Nội vẫn theo lối mòn “chuyên chính”, dựa trên nhu cầu và tư duy độc đoán của chế độ hơn là quyền lợi thiết thực của người dân. Hành xử lỗi thời này của nhà nước chỉ vì đã không ý thức được một số điều:

1/ Đã hết rồi thời kỳ “đảng và nhà nước” nói sao, dân phải tin như vậy, khi mạng xã hội đã phá thủng bức màn bưng bít, giúp cho người dân thấy rõ các sai trái ở phía sau những cải cách, cải sửa. Người dân đã thấy rõ sự ngụy biện của Bộ Giao thông vận tải khi coi việc lập trạm thu phí trên Quốc Lộ 1A thay vì trên đoạn đường tránh là hợp lý, chỉ vì cho chủ đầu tư bỏ ra 300 tỷ đồng tu bổ 26 cây số của Quốc Lộ 1 A.

2/ Sự phản đối của các tài xế đã đẩy chủ đầu tư rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, khi dùng đồng bạc trị giá 100 đồng để trả tiền tại trạm thu. Đây là một sáng kiến độc đáo. Sáng kiến này đã dẫn đến một chiến thắng ngoạn mục là chủ đầu tư đã phải tự “xả trạm” nhiều lần và buộc chính phủ của ông Nguyễn Xuân Phúc phải can thiệp bằng biện pháp ngưng thu phí trong một đến hai tháng… để tìm biện pháp khắc phục.

3/ Biện pháp của ông Phúc chỉ là câu giờ; nhưng ai cũng thấy rõ là Hà Nội rất lo sợ hiện tượng “tức nước vỡ bờ” có thể dẫn đến sự bùng phát khó lường, ở những trạm BOT khác hay những vấn đề xã hội khi mà tình hình kinh tế-xã hội đang có những biến thái khó lường. Điểm nóng BOT Cai Lậy đã làm cho Trung Ương hoảng hốt, và cho thấy tình hình không ổn định như ông Phúc đã nổ ở Hội Nghị APEC.

4/ Cách phản đối BOT Cai Lậy vừa qua, đã biểu hiện sự thăng tiến của dân trí khi người dân không còn thụ động biến thành con bò sữa trước sự toa rập giữa chính quyền với nhóm lợi ích, cũng như áp dụng nhiều chiêu “xa luân chiến” buộc chủ đầu tư phải tự xả trạm và nhất là bộ máy bạo lực không thể a tòng, can thiệp.

Tóm lại, giải pháp cho BOT Cai Lậy là mang nó về nằm trên đoạn đường tránh 12 cây số thay vì nằm trên Quốc Lộ 1A như hiện nay. Nhưng giải pháp này chẳng khác nào buộc chủ đầu tư phải “xả trạm” vĩnh viễn vì sẽ không có xe nào chịu trả tiền để lưu thông trên đoạn đường tránh.

Điều này cho thấy là đại dự án BOT của Bộ Giao thông vận tải nói chung và BOT Cai Lậy nói riêng, không những chưa phù hợp với tình hình phát triển ì ạch của xã hội đương thời, mà còn bộc lộ sự tham lam của giới lãnh đạo khi bắt người dân đóng tiền nuôi những nhóm lợi ích mà đáng lý ra đó là quyền lợi phải được thụ hưởng của mỗi người dân.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 15 – 21/4/2024

Nội dung:

– Hawaii tổ chức Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương;
– Ghi ân công đức Quốc Tổ Hùng Vương tại Paris;
– Hội thảo ‘Hứa hẹn của Hà Nội; Thực trạng Nhân quyền tại Việt Nam’ trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) tại Genève, Thụy Sĩ;
– Kêu gọi tham gia Biểu tình và Văn nghệ đấu tranh nhân dịp UPR vào hai ngày 7 và 8/5, 2024 tại Genève, Thụy Sĩ.

Đồng ruộng ở ĐBSCL sau khi đắp đê. Ảnh: FB Nguyễn Huy Cường

Đời cha bán gạo, đời con khát nước

Nếu bây giờ tập trung truy tìm nguyên nhân chính tạo nên khô hạn, thiếu nước ở Đồng bằng sông Cửu Long thì thật dễ dàng tìm ra vài lý do vừa thực vừa mơ hồ như:

Do biến đổi khí hậu; Do biến động ở thượng nguồn sông Mekong; Do ý thức người dân trong việc sử dụng nước; Vân vân.

Những nét này cái nào cũng thực nhưng có điều ít ai thấy, nó cũng là cái rất thực, dễ giải thích, dễ thực hiện đó là chính sách “An ninh lương thực” được nhấn mạnh khoảng gần hai chục năm nay.

Những “Cây năng lượng” (ở Singapore) là một kiến trúc hình phễu, miệng rộng chừng 20 mét hứng nước chảy về hầm chứa. Cây này vừa tạo cảnh quan đẹp, vừa cảnh báo con người về thái độ với nước, vừa thu gom nước mưa. Ảnh: FB Nguyễn Huy Cường

Thử đi tìm đường cứu… nước

Tình hình vài năm nay và dăm bảy năm sau có những dự báo không mấy an tâm cho tình hình nước ngọt ở vùng Đồng bằng sông Cửu Long. Chỉ riêng tỉnh Kiên Giang có khoảng 30.000 hộ dân thiếu nước sinh hoạt.

Cả vùng này có khoảng nửa triệu hộ dân thiếu nước sinh hoạt trong năm tháng cao điểm mùa khô. 

Lý do chính là do biến động bởi dòng chảy sông Mekong đã có nhiều thay đổi, chưa tính đến con kênh Phù Nam bên Cambodia sắp “Trích huyết” sông Mekong ngang chừng, cho chảy sang Vịnh Thái Lan.

Bộ Ngoại giao Việt Nam họp báo công bố báo cáo quốc gia theo cơ chế rà soát định kỳ phổ quát chu kỳ 4 (UPR), ngày 15/4/2024. Ảnh chụp Báo Tin Tức

Việt Nam bác bỏ các báo cáo ‘thiếu khách quan’ về nhân quyền của Liên Hiệp Quốc

Trong báo cáo đề ngày 27/2/2024 được công bố trên trang web của LHQ, nhóm chuyên trách Việt Nam của LHQ cho hay ít nhất 150 nhà báo độc lập, những người bảo vệ nhân quyền, và các nhà hoạt động dân chủ, đất đai và tôn giáo còn bị giam cầm chỉ vì thực hiện các quyền cơ bản của họ một cách ôn hòa trong các vấn đề liên quan đến bảo vệ môi trường, quyền của người thiểu số và phát triển dân chủ.