Vụ án đạo văn bằng tiến sĩ

Ông Bùi Văn Cường (trái), người bị tố giác đạo văn bằng tiến sĩ, nhận quyết định bổ nhiệm chức vụ bí thư tỉnh ủy Đắk Lắk và bông hoa chúc mừng từ tay Trưởng Ban Tổ Chức Trung Ương Phạm Minh Chính (phải), hôm 19/7/2019. Ảnh chụp từ báo Người Lao Động
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tuần qua, sự kiện một giảng viên trường Đại Học Tôn Đức Thắng, ông Phạm Đình Quý bị công an Đắk Lắk bắt “khẩn cấp” và khởi tố vì công khai tố cáo Bí Thư tỉnh ủy Bùi Văn Cường “đạo văn” đã làm xôn xao dư luận, chẳng những trong giới học thuật mà cả trong quần chúng.

Ông Bùi Văn Cường, hiện là bí thư tỉnh ủy Đắk Lắk, năm 2016 là nghiên cứu sinh trường Đại Học Hàng Hải. Ông bị cáo buộc trong khi bảo vệ luận án tiến sĩ năm 2018, đã sao chép khoảng 70% các công trình đã xuất bản trước đó vào 3 chương nghiên cứu lý thuyết của mình, theo tạp chí Môi Trường và Xã Hội trong nước. Lẽ dĩ nhiên mọi sự trót lọt và ông Cường nghiễm nhiên trở thành một tiến sĩ chính hiệu có áo mão. Nếu không có sự tố cáo công khai của hai ông Phạm Đình Quý và Hoàng Minh Tuấn trên báo chí về hành vi đạo văn của ông Cường thì không ai bíết câu chuyện động trời này.

Thế nhưng sau khi mọi sự vỡ lở, lập tức công an ra tay bắt ông Phạm Đình Quý mang về Đắk Lắk giam lại như một tội phạm. Rõ ràng, chỉ có trong nền tư pháp của xã hội chủ nghĩa như ở Việt Nam mới xảy ra nhưng vụ án cười ra nước mắt như thế. Đó là những ai dám đụng đến đến cán bộ, tức đụng đến đảng hay đụng đến công quyền đều trở thành nạn nhân của công an, hoặc bị tuyên án tù nhiều năm hoặc bị bức tử trong vòng bí ẩn.

Vụ án cụ Lê Đình Kình, một nạn nhân của bọn cướp ngày, qua cửa miệng một tướng công an bỗng trở thành một loại “cường hào ác bá nông thôn” đáng bị trừ khử. Để rồi đang đêm chính quyền đem 3.000 công an mở cuộc tấn công, bắn chết cụ trên giường ngủ chỉ vì cụ dám chống lại bọn cướp ngày ở Hà Nội công khai cướp đất dân Đồng Tâm.

Dư luận chưa quên phiên toà đàn áp 29 nạn nhân của vụ án vô pháp luật với 2 bản án tử hình, thì nay lại xảy ra vụ Tiến Sĩ Phạm Đình Quý và Hoàng Minh Tuấn bị bắt. Đặc biệt, Tiến Sĩ Quý bị bắt buổi chiều tại Sài Gòn cùng với vợ, nhưng đến nửa đêm thì vợ được thả về còn ông Quý thì công an âm thầm mang đưa về nhốt ở Đắk Lắk, giống như một vụ khủng bố không hơn không kém.

Mãi đến mấy ngày sau khi gia đình nạn nhân tìm kiếm khắp nơi, công an Đắk Lắk mới thú nhận là đang bắt giữ TS Phạm Đình Quý do dính líu “tội vu khống” cùng với TS Hoàng Minh Tuấn, cũng là học trò của ông Quý. Cả hai ông này cùng bị bắt vì đã dám tố cáo đích danh Bí Thư tỉnh ủy Bùi Văn Cường đã đạo văn trong luận án tốt nghiệp tiến sĩ ở Đại Học Hàng Hải trước đó.

Qua sự kiện bắt người bịt miệng này, người ta thấy có 3 vấn đề cần nêu ra:

Thứ nhất, hai ông Phạm Đình Quý và Hoàng Minh Tuấn đã công khai tố cáo Bí Thư Đắk Lắk Bùi Văn Cường bằng giấy trắng mực đen và có bằng chứng rõ ràng. Đây không phải là loại tố cáo nặc danh vô trách nhiệm mà là một hành động được luật pháp cho phép và bảo vệ.

Là một nhà nước luôn rêu rao là “nhà nước pháp quyền,” lẽ ra những người có liên quan, nhất là trường Đại Học Hàng Hải phải lên tiếng thẩm định lời tố cáo ấy đúng sai chỗ nào. Điều này không có gì quá khó khăn vì hồ sơ trình luận án của các nghiên cứu sinh còn lưu ở nhà trường. Ngay cả ông Bùi Văn Cường cũng phải chính thức lên tiếng để chứng minh sự trong sạch của mình, tức chứng minh mình không đạo văn, sau đó ông toàn quyền khiếu tố theo hệ thống pháp luật hiện hành. Vụ việc này đụng chạm đến cá nhân ông, nên ông Cường không thể dùng sự im lặng, dùng quyền bí thư tỉnh ủy chỉ đạo công an bắt người để qua mặt quần chúng.

Thứ hai, việc công an Đắk Lắk bắt giữ hai ông Quý và Tuấn một cách vô lối, âm thầm và đem nhốt ở Đắk Lắk rõ ràng là một hành động phi pháp. Nó cho thấy thế lực của Bí Thư Bùi Văn Cường cấu kết với công an để bịt miệng nạn nhân hầu ém nhẹm mọi chuyện chẳng khác gì vụ án Đồng Tâm.

Thứ ba, những cơ quan nhà nước có liên quan đều hoàn toàn im lặng, kể cả trường Đại Học Tôn Đức Thắng nơi hai ông Quý và Tuấn đang giảng dạy. Khi được hỏi, người đại diện trường này chỉ nói “Chúng tôi đang chờ thông tin chính thức từ công an tỉnh Đắk Lắk.” Nếu không ai lên tiếng thì vài ngày nữa với trò ép cung của bọn công an, cả hai nạn nhân sẽ có bản nhận tội vu khống. Và Bí Thư Bùi Văn Cường sẽ tiếp tục ngồi trên ghế quyền lực để chỉ đạo tòa án Đắk Lắk tuyên án tù theo ý mình.

Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng chắc chắn phải biết chuyện này vì bản thân  ông cũng nhiều lần bày tỏ sự mong muốn các cán bộ phải “trong sáng và minh bạch.” Vậy thử hỏi một chuyện quá nhỏ như hành động đạo văn bằng tiến sĩ của ông Bùi Văn Cường lại không thể công khai cho dư luận quần chúng biết sự thật là có hay không. Trách nhiệm của trường Đại Học Hàng Hải ở đâu khi cấp văn bằng tiến sĩ cho một nghiên cứu sinh bị tố cáo đạo văn bằng mà im lặng không cho thẩm định lại hồ sơ tốt nghiệp?

Cuối cùng, công an Đắk Lắk cũng không thể dựa vào cái gọi là “tội vu khống vu vơ” để cưỡng bức, bắt giam “khẩn cấp” những công dân lương thiện. Vì như vậy, hóa ra đảng CSVN tự chứng minh chỉ xài luật rừng với người dân mà thôi.

Phạm Nhật Bình

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Bà Kelly Billingsley, Phó Đại diện thường trú tại LHQ của Phái bộ Ngoại giao Hoa Kỳ (trái), phát biểu trong kỳ Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) chu kỳ IV đối với Việt Nam tại trụ sở Liên Hiệp Quốc ở Geneva, Thụy Sĩ, hôm 7/5/2024. Ảnh: UN Web TV

Mỹ, Anh kêu gọi Việt Nam sửa đổi Điều 117, 331 Bộ Luật Hình sự

Chính phủ Hoa Kỳ, Anh bày tỏ sự quan ngại về các hình phạt hình sự đối với việc thực hiện quyền tự do ngôn luận và lập hội tại Việt Nam, đồng thời khuyến nghị Hà Nội sửa đổi các điều luật 117, 331 của Bộ Luật Hình sự.

Phát biểu tại kỳ Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) chu kỳ IV đối với Việt Nam tại trụ sở Liên Hiệp Quốc ở Geneva, Thụy Sĩ, hôm 7/5, bà Kelly Billingsley, Phó Đại diện thường trú tại LHQ của Phái bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, bày tỏ sự quan ngại về việc chính quyền Việt Nam sử dụng các điều luật hình sự đối những người bày tỏ quan điểm ôn hòa.

Nhà hoạt động Nguyễn Văn Dũng (phải), tự Dũng Aduku, trong một cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội. Ảnh: Facebook Nhật Ký Yêu Nước

Xã hội dân sự chia buồn về cái chết của nhà hoạt động Nguyễn Văn Dũng

Giới xã hội dân sự hôm 9/5 dấy lên nhiều lời chia buồn về cái chết của nhà hoạt động Nguyễn Văn Dũng, tự Dũng Aduku, cựu quản trị viên trang Facebook “Nhật Ký Yêu Nước.”

Một ngày trước, trang Facebook “Nhật Ký Yêu Nước” xác nhận về cái chết của ông Dũng và mô tả ông “từng tham gia nhiều cuộc biểu tình chống quân Trung Cộng bành trướng lãnh hải Việt Nam như vụ giàn khoan HD-981.”

Hai tuyến đường thủy từ Phnom Penh ra biển Đông: Tuyến bên trái đi qua kênh đào Funan, tuyến bên phải đi qua sông Tiền. Ảnh chụp từ Google Map, Phạm Phan Long minh họa

Kênh đào Funan và những “mảng tối” chưa rõ!

Trao đổi với RFA, Kỹ sư Phạm Phan Long đặt ra câu hỏi nếu kênh đào Funan không thay thế được tuyến đường sông Tiền ra biển, vậy Campuchia còn có thể có mục đích nào khác khi xây kênh đào này. Ông phán đoán:

“Nếu kinh tế không phải là lý do để xây dựng kênh đào Funan thì chắc hẳn phải có lý do khác. Ngoài tưới ruộng và thủy sản, không thể loại trừ khả năng họ xây dựng kênh đào để chuẩn bị cho tình huống xung đột nếu nó xảy ra, nếu có xung đột xảy ra, sông Tiền bị khóa thì họ còn một đường thủy khác. Kênh đào Funan do đó có mục đích chiến lược chứ không phải chỉ mục đích kinh tế…”

Giới thạo tin cho rằng “lò” có thể sẽ đốt cả bà Trương Thị Mai (phải), thường trực Ban Bí thư kiêm trưởng Ban Tổ chức Trung ương đảng. Ảnh minh họa: Hoang Dinh Nam/ AFP via Getty Images

Vỡ bình, đất nước sẽ ra sao?

Công cuộc đốt lò của ông Nguyễn Phú Trọng cho đến nay, chẳng những đã thất bại, đã không trị được cội rễ của tham nhũng mà còn vượt ra ngoài tầm kiểm soát của ông ta. Rải rác đã có lời đồn đoán phen này không chừng chủ lò lại biến thành củi vì “trách nhiệm chính trị của người đứng đầu” khi hàng loạt đảng viên cao cấp – đảm nhiệm từ chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội, phó thủ tướng, bộ trưởng, bí thư, chủ tịch tỉnh đến tướng tá quân đội và công an – bị cách chức, bị tống giam đến mức “đã đủ nhân sự lập một chính phủ trong tù!”