Hội Thảo tại Paris 16/03/08: Làm Sao Hỗ Trợ Các Phong Trào Quần Chúng Đấu Tranh Ôn Hòa tại Việt Nam.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Khoảng thời gian gần đây tại Việt Nam, một số phong trào quần chúng đòi hỏi dân sinh, nhân quyền đang mạnh dạn khởi động trong trật tự, ôn hòa mặc dù vẫn bị đàn áp, khủng bố từ phía công an và nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam.

Có phải chăng ngọn gió dân chủ đang thổi tới Việt Nam ?

Cũng trong tinh thần tìm hiểu những sự kiện trên, Cơ sở Việt Tân tại Pháp đã tổ chức một buổi thảo luận vào ngày Chủ Nhật, 16 tháng 03 năm 2008, tại hội trường Eglise St Hypolyte ngay trung tâm khu thương mại Á Châu Paris quận 13, để cùng nhau trao đổi và tìm các phương hướng để cộng đồng VN hải ngoại có thể hỗ trợ những đòi hỏi chính đáng của người dân trong nước.

Chương trình bắt đầu vào lúc 15 giờ với nghi thức chào cờ và mặc niệm. Tiếp đến là phần chiếu dương ảnh với nội dung xoay quanh những cuộc xuống đường của dân oan khiếu kiện, sinh viên biểu tình chống Trung Quốc cưỡng chiếm lãnh thổ và lãnh hải VN, Tín đồ Công Giáo cầu nguyện đòi lại tài sản của giáo hội và những nỗ lực liên kết trong ngoài của các nhà dân chủ.

Buổi thảo luận tiếp tục với phần trình bày của ông Trần Kỉnh Thành, nhận định về tình hình chung của người dân trong nước khi họ mạnh dạn nói lên nguyện vọng của mình và thái độ của nhà cầm quyền Hà Nội khi phải đương đầu với những đòi hỏi chính đáng trên. Vì trong hai năm qua, nhà cầm quyền CSVN đã gặt hái được một số thành quả trên mặt ngoại vận như gia nhập WTO, được hưởng quy chế PNTR của Hoa Kỳ và được bầu vào thành viên không trường thực của Hội Đồng Bảo An LHQ. Nhưng ngược lại, sự hội nhập đó lại ràng buộc phần nào bàn tay đàn áp của bạo quyền trước các cuộc đấu tranh ôn hòa của dân tộc Việt Nam.

Sau đó, anh Trần Sơn đã cho cử tọa thấy được sự lạc quan trong công cuộc đấu tranh ngày hôm nay qua các cuộc xuống đường bất bạo động tiến triển tự nhiên, dần dà giúp người dân bớt sợ hãi, nhận ra quyền đòi hỏi của mình, từ đó sẵn sàng đứng lên đòi hỏi những quyền lợi căn bản có giá trị tinh thần điển hình là biến cố cầu nguyện trước Tòa Khâm Sứ đòi lại tài sản của Giáo Hội Công Gíáo. Những cuộc xuống đường đình công đặt mục tiêu giới hạn dù đạt kết quả nhỏ nhưng sẽ giúp người dân trong nước tự tin hơn vào sức mình và quen thuộc với kỹ thuật đấu tranh ôn hòa. Đây cũng là dịp tạo cơ hội cho nhiều thành phần trong xã hội cùng nhập cuộc để gây áp lực và đối đầu với chế độ.

Nói tóm lại, những đòi hỏi của đồng bào trong thời gian qua là khởi sự của cuộc đấu tranh bất bạo động để từng bước tháo gỡ ách độc tài. Trước những tiến triển lạc quan nhưng còn bấp bênh, đồng bào tại hải ngoại phải phối hợp chắt chẽ, phải hiểu rõ cần phải làm gì để hỗ trợ kịp thời các phong trào trong nước trước khi bị chế độ dùng quyền lực dập tắt.

Chủ tọa đã góp ý sôi nổi qua phần điều hợp của ông Nguyễn Ngọc Danh. Những đề nghị cụ thể đã được đưa ra như:

1/ Vấn đề thông tin: tất cả các đảng phái, tổ chức và hội đoàn cũng như cá nhân cần nỗ lực thông báo tin tức mỗi khi có các cuộc xuống đường, đình công hay biểu tình của bà con trong nước. Phương tiện thông tin hiện đại sẽ giúp chuyển tải tin tức nhanh chóng qua các ngã email, blog, truyền thanh và ngay cả gọi điện thoại cho thân nhân tại VN để mọi người biết mà tham gia hay hỗ trợ.

2/ Mỗi khi đồng bào trong nước xuống đường thì tại hải ngoại cũng hiệp thông với quốc nội trong tinh thần tranh đấu ôn hòa bất bạo động. Thí dụ đồng bào cầu nguyện trươc tòa Khâm Sứ thì đồng bào tại Pháp sẽ vận động mọi người thắp nến hiệp thông cầu nguyện cùng giáo dân ở quốc nội trước tòa thánh Vatican để xin Vatican hỗ trợ Giáo hội Việt Nam v.v…

3/ Phối hợp với các cộng đồng bạn như Tây Tạng, Miến Điện và dân bản xứ xuống đường tẩy chay Thế Vận Hội Olympic 2008 tại Trung Quốc qua cuộc rước đuốc đến Paris ngày 07 tháng 04 sắp tới.

Sau cùng, chị Hoàng Thúy Phượng đã giới thiệu đến cử tọa cuốn phim tài liệu do International Center Non Violent Conflict xuất bản và phát hành với tựa đề “Bringing A Dictator” (Hạ Bệ Một Nhà Độc Tài). Đây là những kinh nghiệm đấu tranh của người dân Serbia trong suốt 10 năm khi từng bước đối đầu trực diện để lật đổ chế độ độc tài Slobodan Milosevic – một nhà diệt chủng khát máu của Âu Châu, và họ đã thành công vào năm 2000 khi áp dụng phương cách đấu tranh bất bạo động.

Ngày hôm nay, người dân Việt đã mạnh dạn xuống đuờng đòi hỏi những nguyện vọng chính đáng của mình. Với những thuận lợi trên, liệu chúng ta có như người dân Serbia chọn lựa phương cách đấu tranh bất bạo động ít gây thiệt hai nhất cho dân tộc, từng bước tháo gỡ ách thống trị độc tài của chế độ CSVN hầu đáp ứng lại nguyện vọng của người dân thuộc mọi tầng lớp trong xã hội, đó là sự khao khát tự do và một cuộc sống ấm no, hạnh phúc?

Buổi hội thảo đã kết thúc vào lúc 18 giờ cùng ngày.

Thùy An ghi

JPEG - 44.5 kb

JPEG - 53.9 kb

JPEG - 46.1 kb

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Tô Lâm trong buổi tiếp đón Tổng thống Nga Vladimir Putin, tại phủ chủ tịch ở Hà Nội, ngày 20/06/2024. Ảnh: Reuters - Minh Hoang

Chủ tịch nước kiêm tổng bí thư, ông Tô Lâm nắm trọn quyền lực ở Việt Nam

Việc được bầu làm chủ tịch nước được coi là “bước đệm” cho chức vụ lãnh đạo đảng. Và ông không ngồi vào ghế chủ tịch nước nếu thực sự chưa bố trí được người thân cận thay ông làm bộ trưởng Công An. Loại hết mọi đối thủ, trong đó có hai chủ tịch nước, một chủ tịch Quốc Hội, để nắm giữ, dù tạm quyền, cả hai chức vụ cao nhất của Việt Nam – tổng bí thư và chủ tịch nước – là “một thắng lợi hoàn toàn” của ông Tô Lâm, theo giám đốc nghiên cứu Benoît de Tréglodé, Viện Nghiên cứu Chiến lược của Trường Quân sự Pháp (IRSEM).

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…