Quan điểm của Việt Tân về chính sách thuế quan mới giữa Mỹ và Việt Nam

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Quan điểm của Việt Tân về chính sách thuế quan mới giữa Mỹ và Việt Nam

Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm 3 tháng 7 năm 2025, công bố mức áp thuế 20% đối với hàng hóa nhập khẩu từ Việt Nam và 40% đối với các mặt hàng bị nghi ngờ “trung chuyển” từ Trung Quốc nhằm lách luật. Ở chiều ngược lại, Việt Nam buộc phải mở rộng nhập khẩu hàng hóa Mỹ với mức thuế là 0%.

Trước diễn biến này, Việt Tân nhận định:

1. Chính quyền Tô Lâm đã thất bại ngay lần đầu tiên “thử lửa” trên trường quốc tế

Trong nước, ông Tô Lâm từng hô hào “kiến tạo thế đứng mới cho Việt Nam trên trường quốc tế;” nhưng nhà cầm quyền Việt Nam vội vã nhượng bộ trước áp lực từ Mỹ, cho thấy sự bị động, bối rối trong năng lực đối ngoại của chế độ. Hình ảnh “lãnh đạo mạnh mẽ” mà Tô Lâm dựng lên thực sự chỉ là ảo tưởng nội bộ, không có sức nặng trên trường quốc tế. Điều đó được thể hiện rõ qua mức thuế Việt Nam phải chịu và mức thuế bất đối xứng đáng kinh ngạc 0% đối với hàng Mỹ.

2. Chính sách kinh tế dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản đã biến Việt Nam thành sân sau của Trung Quốc

Một trong những lý do quan trọng khiến Mỹ áp thuế mạnh tay với Việt Nam vì chính quyền này đã biến đất nước thành cửa sau cho hàng hóa Trung Quốc. Trong nhiều năm qua, hàng loạt doanh nghiệp Trung Quốc lập nhà xưởng để thay nhãn, đổi vỏ, rồi xuất khẩu như thể là “hàng Việt Nam chính hãng.” Chính quyền không chỉ làm ngơ mà còn tạo điều kiện, thậm chí hưởng lợi từ trò gian lận thương mại quốc tế này.

Khi Mỹ đánh thuế trừng phạt lên hàng Việt vì gian lận xuất xứ, người chịu thiệt nhất là doanh nghiệp chân chính và người lao động Việt Nam. Các công ty Trung Quốc có thể nhanh chóng rút vốn, thay tên, còn dân Việt thì chịu thuế cao, mất việc và mất uy tín.

Để khắc phục tình trạng này, nhà nước CSVN cần tăng thuế hàng nhập khẩu đến từ Trung Quốc để lấy lại nguồn thu bị mất khi đánh thuế hàng Mỹ 0% và đây cũng là một cách cụ thể giảm bớt sự lệ thuộc vào Bắc Kinh. Ngoài ra, muốn nâng cao uy tín cho hàng hoá xuất xứ Việt Nam, phải chấm dứt các vụ trung chuyển hàng Trung Quốc và xử phạt các quan chức, nhóm lợi ích đứng sau bảo kê.

3. Nhà nước CSVN không có kế hoạch bảo vệ và phát triển nền sản xuất nội địa

Trước làn sóng thuế, nhiều quốc gia trên thế giới đang dốc sức củng cố hàng rào kỹ thuật, hỗ trợ sản xuất nội địa và thúc đẩy chuỗi cung ứng độc lập. Trong khi đó, chính quyền Việt Nam lại mở toang cửa để Mỹ tràn vào và tạo điều kiện cho hàng Trung Quốc đội lốt đi ra. Đây không phải là hội nhập, đây là sự đầu hàng!

Đến nay, đảng Cộng Sản Việt Nam không có bất kỳ chính sách nào để nâng năng lực cạnh tranh cho doanh nghiệp nội. Không có quỹ hỗ trợ chuyển đổi nông nghiệp. Không có bảo hộ kỹ thuật. Không có điều kiện ràng buộc khi doanh nghiệp Mỹ đầu tư công nghệ vào Việt Nam.

Kết luận

Sự kiện thuế quan giữa Mỹ và Việt Nam là một bằng chứng rõ ràng cho thấy:

– Tô Lâm không phải là nhà cải cách, thay vì thúc đẩy công nghiệp hóa thực sự, ông ta phản ứng vội vàng vì áp lực, chứ không dựa trên cơ sở lợi ích dài hạn và danh dự quốc gia.

– Việt Nam dưới sự cai trị của đảng Cộng Sản bị cuốn vào quỹ đạo ảnh hưởng của Trung Quốc đã và đang gây ra những hệ lụy lâu dài. Muốn đất nước thực sự “vươn mình,” điều kiện tiên quyết là cần phải phát huy chủ trương nền kinh tế tự lực, tự cường toàn diện. Chỉ khi nào dám thoát ra khỏi ảnh hưởng của Bắc Kinh về chuỗi cung ứng, về an ninh, về đường lối phát triển thì Việt Nam mới thật sự có thể cất cánh.

– Một chế độ không bảo vệ dân sản xuất, không ưu tiên phát triển kinh tế tư nhân, thì không thể gọi là nhà nước của dân. Người dân Việt Nam không nên trông chờ một nhà nước vừa sợ Mỹ, vừa phục tùng Trung Quốc, lại vừa bóp nghẹt nhân quyền và tự do ngôn luận để “bước vào kỷ nguyên mới.”

Việt Tân cho rằng chỉ có một chính quyền dân chủ, minh bạch và đặt lợi ích dân tộc lên trên hết mới có thể giúp Việt Nam tránh xa mọi sự lệ thuộc. Chúng tôi mong muốn hợp tác với người dân, trí thức, doanh nhân và các thành phần xã hội trong và ngoài nước, cùng nhau thay đổi thể chế để xây dựng đất nước mới tự do, công bằng và thật sự vươn mình.

Đảng Việt Tân

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Một bà bán vé số dạo ở tỉnh Kiên Giang. Thu nhập từ bán vé số có thể đủ để trang trải chi phí hàng ngày. Cứ mỗi vé số bán ra, người bán lấy lời 1000 đồng. Một người bán chuyên nghiệp thường bán khoảng 200 vé mỗi ngày, thu chừng 200.000 đồng. Người bán nghiệp dư chỉ thu chừng 50.000 đồng mỗi ngày. Nói chung, thu nhập này đủ để họ sống qua ngày. Ảnh: Báo Tuổi Trẻ

Vấn nạn bán vé số ở miền Tây

Bán vé số ở miền Tây vừa là một vấn nạn, nuôi dưỡng tâm lý cờ bạc và sự bấp bênh kinh tế, vừa là một nét văn hóa, thể hiện lòng nhân ái và sự gắn kết cộng đồng qua hành động mua vé để giúp đỡ người nghèo khó.

Bà Cấn Thị Thêu (trái) và ông Lê Đình Lượng. Ảnh: Người Việt

HRW thúc Việt Nam trả tự do cho bà Cấn Thị Thêu, ông Lê Đình Lượng

Nhà cầm quyền Việt Nam phải “trả tự do ngay lập tức cho bà Cấn Thị Thêu, ông Lê Đình Lượng – hai nhà hoạt động nhân quyền bị bỏ tù trái phép, hiện đang có các bệnh hiểm nghèo trong khi bị giam giữ.”

Tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền (Human Rights Watch – HRW) ngày 6/8/2025, ra một bản thông cáo báo chí đòi hỏi như vậy khi họ nhận được tin tức từ thân nhân và các nhà hoạt động nhân quyền của bà Cấn Thị Thêu và ông Lê Đình Lượng.

Thấy xanh tươi vậy đó, nhưng có nhiều khi nông dân lỗ sau một mùa làm ruộng. Nói chung, tôi thấy cuộc sống nông dân ở đây (miền Tây) khá bấp bênh. Không ngạc nhiên khi thanh niên lớn lên đều bỏ quê lên thành làm công nhân để có thu nhập ổn định. Ảnh: FB Nguyễn Tuấn

Nông dân Miền Tây: Những người bị lãng quên?

Việt Nam phát triển nhanh. Thành phố sáng rực ánh đèn. Khu công nghiệp mọc lên. GDP tăng đều và ấn tượng. Nhưng ở miền Tây, nông dân sống khó khăn, giống như họ bị bỏ lại. Làm tôi tự hỏi: GDP tăng chẳng có ý nghĩa gì đối với nông dân.