Cướp Đêm Là Giặc, Cướp Ngày Là …Quan!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Bằng mọi xảo thuật từ tinh vi đến hạ đẳng, một số quan tham của chính quyền đã cố “hô biến” miếng đất của giáo xứ Thái Hà để chia chác. Đó là một khu đất có chủ (có đầy đủ tất cả những giấy tờ cần thiết để chứng minh trước pháp luật) mà đúng ra các tổ chức nhà nước phải đứng ra bảo vệ nếu họ biết tuân hành luật pháp đích thực chứ không phải chỉ nói suông.

Mất lòng tin hoàn toàn vào tính “chí công, vô tư” của các nhà hữu trách, giáo dân và tu sĩ cũng phải đứng ra tự bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình. Họ đòi hỏi công lý bằng cách thắp nến cầu nguyện trong ôn hòa. Trong ánh nến và lời kinh, họ cầu mong cho công bằng và sự thật được nảy mầm trên đất Việt nhiều đau thương . Đó cũng là tiếng nói chung của những người thành tâm, thiện chí giữa một xã hội mà sự gian trá đang làm kim chỉ nam cho tất cả mọi hành động hoặc là gần như thế.

JPEG - 333.7 kb

Dùng cường quyền để chiếm đất và để che đậy hành vi này, chính quyền đã không ngần ngại sử dụng đến phương tiện truyền thông đại chúng. Truyền hình cũng như truyền thanh và báo chí của Hà Nội mấy ngày gần đây đã không ngớt lời kết án chỉ trích các tu sĩ và linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội và bà con giáo dân giáo xứ Thái Hà đủ chuyện. Những chuyện họ đăng lên toàn láo toét. Thật là nực cười vì cách làm việc hết sức ngây ngô và ấu trĩ của một số nhà báo tham gia vào vụ việc này. Ngây ngô vì họ tưởng là những người nghe, người đọc báo ngày nay dễ dàng tin vào những điều gian trá họ loan !! Sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa đã lâu nên ai cũng thừa hiểu cung cách làm việc “vừa ăn cướp vừa la làng” này của quý vị lắm rồi. “Biết rồi, khổ quá, nói mãi”. Ấu trĩ ! Là vì đã bước vào thiên niên kỷ thứ ba gần thập niên rồi mà mấy ông nhà báo này vẫn còn lơ mơ, lẫn lộn giữa chuyên môn của mình là nhà báo chứ không phải là thẩm phán. Đáng ra họ phải đưa tin khách quan và chính xác, thì họ lại “cả vú lấp miệng em”, vu khống và kết án bậy bạ. Họ tạo ra những màn kịch, tạo ra những giáo dân giả để nói những lời vu vơ. Cách làm việc vừa khôi hài vừa rẻ tiền đã phản tác dụng ! Nếu họ làm kiểu này trong những đất nước có nền dân chủ thật sự thì chắc là họ đã phải hầu toà vì cái tội nói bậy. Các nhà báo này không biết sự thật hay không muốn biết sự thật về chuyện đang xảy ra ở Thái Hà? Để trả lời, đòi hỏi họ phải đặt mình trước lương tâm và trách nhiệm nghề nghiệp. Chọn lựa của họ là gì ? Là trách nhiệm và lương tâm trước công lý và sự thật hay kiểu “lương tâm không bằng lương tháng”? Nội dung và cung cách đưa tin của họ đã nói lên tất cả !

Tuy nhiên trong chuyện này mới thấy được dã tâm của những người điều hành phương tiện truyền thông đại chúng ở nước ta.

Đã từ lâu những người Công giáo đã bị xếp vào công dân hạng hai mặc dù họ cũng đã và đang thực hiện những bổn phận của những người công dân có trách nhiệm với lương tri và với hồn thiêng dân tộc. Chỉ cần đánh giá một cách khách quan những gì họ đã và đang đóng góp cho quê hương thì ai cũng nhận ra lòng yêu nước của họ. Tuy nhiên họ vẫn bị phân biệt đối xử vì họ đã yêu nước mà không muốn hoặc không thể yêu chủ nghĩa xã hội; vì họ không muốn “làm tôi hai chủ”. Họ phải chọn Thiên Chúa hơn chủ nghĩa cộng sản.

Trong những văn bản pháp lý thì người ta nói là bảo vệ họ nhưng thực tế thì người ta làm khác. Thực chất những văn bản pháp lý đó được tạo ra chính là để có cái gì đó có thể nói khi Nhà nước bước ra khỏi lỹ tre làng bang giao với thế giới tiên tiến.

Báo chí và các phương tiện truyền thông của Nhà nước đã lợi dụng việc Tu viện Dòng Chúa Cứu Thế và bà con giáo dân Thái Hà phản đối việc đất đai của mình bị “tham quan” dùng bạo lực cưỡng chiếm một cách bất công, phun ra những lời vu khống, xuyên tạc sự thật bất chấp lương tri và lẽ phải. Hành động của báo chí và giới truyền thông chính là muốn tạo ra một sự hiểu lầm giữa những người Công giáo và không Công giáo, tạo nên sự mâu thuẫn và hiềm khích giữa họ. Mặt khác cũng nhân cơ hội này chính quyền muốn đè bẹp luôn uy tín của Dòng Chúa Cứu Thế và bà con giáo xứ Thái Hà. Đây có thể được xem như là kế “ly gián”. Nó thật là thâm độc và nham hiểm nhưng cũng chẳng làm được gì đâu. Vì chân lý luôn mãi là chân lý, còn bạo quyền xảo trá sẽ bị diệt vong.

Khi còn ngồi ghế nhà trường, tôi được dạy phải căm thù chế độ phong kiến. Vì trong xã hội đó không có công bằng mà chỉ có bóc lột, tóm lại là các loại cướp. (Đúng hay sai thì lịch sử sẽ trả lời). Nhưng cướp có hai loại là cướp đêm và cướp ngày. Kẻ cướp ban đêm được gọi là giặc, còn cướp ngày là quan. Đó là ngày xưa. Ngày nay thì sao, bọn cướp ngày còn nữa không? Hãy lượt xem những gì đang xảy ra trên quê hương đất nước Việt Nam, ở nhà thờ Thái Hà hiện nay là chúng ta có ngay câu trả lời. Phải thừa nhận là các “tham quan” ngày nay cướp còn có tổ chức và tinh vi hơn ngày xưa nhiều lắm vì có các cơ quan ngôn luận rầm rộ trợ lực. Đâu rồi tiếng nói của những quan thanh liêm có lòng tự trọng và có trách nhiệm trước vận mệnh của đất nước và của cả dân tộc?

Tội nghiệp bà con giáo dân Thái Hà không quản nắng mưa, hy sinh, chịu khó để bảo vệ công lý. Đòi cho công lý được thực hiện chính là không chấp nhận, đồng loã với bất công, với cái ác. Ăn thua một mảnh đất là chuyện nhỏ, nhưng hy sinh cho chính nghĩa là hành vi của thánh nhân. Nói không với gian trá và bất công là một ơn gợi của Ngôn sứ Chúa Kitô.

Kim Long
Dòng Chúa Cứu Thế

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh minh họa bởi Paul Nelson/RFA.

Thêm một ông phải về: Vương Đình Huệ!

Việc ông Huệ bị phế truất khiến cho con đường trở thành tổng bí thư ĐCSVN của ông Tô Lâm có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây chỉ còn hai ứng cử viên khác đủ điều kiện cho chức vụ này, đó là bà Trương Thị Mai và Thủ tướng Phạm Minh Chính. 

… Những gì đã được làm nhằm chính danh hóa/hợp pháp hóa ĐCS lấm bẩn bởi tham nhũng, giờ đây, đã khiến đảng này trở nên mất uy tín hơn trong mắt người dân – những người nhìn thấy vấn nạn tham nhũng đã xảy ra trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao như thế nào.

Sau Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ trong hàng "tứ trụ" đã "xin thôi giữ các chức vụ được phân công và nghỉ công tác.” Ảnh: Nhac Nguyên/ AFP

Còn ai liêm khiết?

Hiện trạng chính trị tại Việt Nam là sự thối rữa từ các cấp. Lũng đoạn và thao túng chính trị luôn hiện diện, bất chấp pháp luật. Các thế lực ngầm tồn tại như loạn Sứ quân. Họ hùng cứ một cõi, cho đàn em tung hoành và quấy nhiễu!

Thông tin bị nhiễu loạn. Đấu đá nội bộ nhằm tranh giành ảnh hưởng trong bộ máy cầm quyền nên mới có chuyện các lãnh đạo chủ chốt trước khi bị trảm nhưng thông tin đã rò rỉ, ngập tràn mạng xã hội, từ trong và ngoài nước.

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 22 – 28/4/2024

Nội dung:

– Tưởng niệm Quốc Tổ Hùng Vương tại thành phố Hamburg, Bắc Đức;
– Kêu gọi tham gia biểu tình và văn nghệ đấu tranh nhân dịp UPR tại Genève, Thụy Sĩ;
– Mời tham dự và đón nghe: i) Hội luận “49 năm sau biến cố 30/4/1975 – Tại sao hòa giải với Mỹ mà không với Dân tộc?;” ii) Chương trình văn nghệ gây quỹ Hát Cho Đồng Bào Tôi với chủ đề “Tháng Tư thắp nén hương trầm;” iii) Hội luận “UPR – Tường trình đến quốc tế việc nhà nước CSVN đàn áp tôn giáo;”
– Quan điểm của Việt Tân về tình hình đất nước trước những biến động chính trị trong nội bộ đảng CSVN.

Ông Vương Đình Huệ phát biểu trong khóa họp Quốc hội, Hà Nội, Việt Nam, ngày 23/10/2023. Ảnh: AFP - STR

Chủ tịch Quốc hội Việt Nam Vương Đình Huệ phải từ chức

Hãng tin Anh Reuters cho rằng việc chủ tịch Quốc hội Việt Nam phải từ chức lại càng làm dấy lên nhiều nghi vấn về ổn định chính trị tại Việt Nam nhất là sau vụ Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng đã nhanh chóng bị cho thôi các chức vụ hồi tháng 3/2024. Ông Thưởng là chủ tịch nước thứ nhì bị cách chức trong vòng một năm, sau ông Nguyễn Xuân Phúc.