Đọc phán quyết PCA, thất vọng với tòa án nhân dân VN

Lê Công Định

Đọc phán quyết của Toà án Trọng tài Thường trực (PCA) vụ Philippines kiện Trung Quốc phải nói thật lý thú, càng đọc càng tưởng như có dòng nước mát lan toả trong cơ thể. Mọi nhận định và kết luận của các thẩm phán quốc tế đều đáng học hỏi, dù ta đồng ý hay không quan điểm của họ.

Hàm lượng tri thức về luật pháp toát lên từ mỗi dòng chữ đều khiến ta thán phục và nung nấu thêm quyết tâm thay đổi nền tư pháp nước nhà, để đến một ngày không xa các toà án Việt Nam có thể tuyên những phán quyết về mọi vấn đề cũng khiến người dân và bạn bè quốc tế tâm phục như thế.

Còn bây giờ, đọc các bản án của toà án nhân dân từ cấp địa phương đến cấp cao, người ta không khỏi lắc đầu thất vọng từ văn phong, chính tả, cho đến lập luận và kết luận. Tất cả toát lên sự dốt nát đến mức ta chỉ biết bái phục và tự hỏi sao có thể ngu dốt như vậy! Vì sao có lẽ đáng buồn thế ấy? Đó là vì các nguyên nhân sau đây:

1) Toà án nhân dân chỉ là công cụ xét xử của đảng cầm quyền.

2) Các thẩm phán phải là đảng viên cộng sản mới được bổ nhiệm và giữ ghế.

3) Tư duy của Chủ nghĩa Marx-Lenin chỉ xem pháp luật là công cụ cai trị, chứ không nhằm mục đích mang đến công lý và tạo lập lẽ công bằng.

4) Chương trình dạy luật ở bậc đại học vừa nghèo nàn vừa lạc hậu, với môn nền tảng là Lý luận Marx-Lenin về Nhà nước và Pháp luật, một môn học thể hiện hoàn mỹ sự bế tắc của chính Marx và Lenin trong phân tích các vấn đề kinh tế, chính trị và luật pháp.

5) Các thẩm phán chỉ biết ăn nhậu và nhận hối lộ, chứ không dành thời gian đọc sách và nghiên cứu hầu có thể trau dồi chuyên môn thường xuyên.

6) Trong các vụ án và vụ kiện, người ta có thể mua bản án dễ dàng, ai trả giá cao thì thắng kiện, biến pháp đình thành chợ đấu giá không hơn không kém; còn thẩm phán chỉ là bọn quản lý chợ nát rượu, ngồi chờ con mồi đến để đập chết ăn thịt.

Tóm lại, phải xoá bỏ chế độ cộng sản mới mong một ngày nào đó trên nước Việt Nam này có những thẩm phán lỗi lạc giữa một nền tư pháp đáng kính trọng và tin cậy.

* Tựa đề do Web Việt Tân đặt

Nguồn: FB Lê Công Định