Là người Việt Nam Chúng Ta Phải Phẫn Nộ!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Là người Việt Nam, chúng ta phải phẫn nộ khi nhìn tấm hình chụp tấm bia tưởng niệm thuyền nhân Việt Nam ở đảo Galang (Indonesia) bị đục thủng ở giữa, nơi có ghi những hàng chữ “Để tưởng niệm hàng trăm ngàn người Việt đã bỏ mình trên đường đi tìm Tự Do…”, nơi khắc ghi sự tri ân của dân tộc Việt Nam đối với tất cả các tổ chức, tất cả các quốc gia và tất cả những ai đã giúp đỡ, cưu mang người Việt tỵ nạn. Đục thủng tấm bia tưởng niệm này chẳng khác nào đục thủng hàng vạn mộ bia vô hình của những người Việt đã nằm xuống trong lòng biển cả hay vùi thân trên một vùng đất lạ. Đục thủng tấm bia tưởng niệm này chẳng khác nào đục thủng lương tri của nhân loại, một lương tri đã từng bị rúng động trước thảm kịch thuyền nhân Việt Nam trong thập niên 70 và 80. Chúng ta không thể không phẫn nộ khi nhìn thấy một bức hình như vậy.

Là người Việt Nam, chúng ta còn phẫn nộ hơn khi được biết sự kiện nói trên là do áp lực của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam (CSVN). Họ đã yêu cầu các chính quyền Nam Dương và Mã Lai phá bỏ các bia tưởng niệm thuyền nhân được dựng trên đảo Galang và Bidong vào tháng 3 năm 2005. Đảng CSVN muốn gì trong sự phá bỏ các bia tưởng niệm này ? Muốn xóa sạch những vết tích lịch sử đậm nét tội ác của đảng CSVN ? Muốn thế giới lãng quên tấn thảm kịch thuyền nhân Việt Nam mà thủ phạm là đảng CSVN ? Muốn các thế hệ Việt Nam tương lai không còn nhớ tại sao trong nhiều thế kỷ của lịch sử dân tộc, người Việt Nam không hề ồ ạt bỏ nước, mà dưới chế độ cộng sản, họ đã phải bỏ tất cả để liều chết ra đi ? Dù Đảng CSVN muốn gì trong mục tiêu phá bỏ các bia tưởng niệm thuyền nhân, họ cũng không thể xóa được những vết tích tội ác của đảng CSVN, thế giới và người Việt Nam sẽ mãi mãi ghi nhớ ai là thủ phạm của tấn thảm kịch thuyền nhân. Dù Đảng CSVN muốn gì, họ cũng không thể đục bỏ được hàng triệu tấm bia tưởng niệm được dựng lên trong lòng của người Việt tỵ nạn khắp nơi và điều chắc chắn trong những ngày tháng tới, hàng chục, hàng trăm tấm bia tưởng niệm những người tỵ nạn Việt Nam đã chết trên đường tìm tự do sẽ được dựng lên ở khắp nơi.

Sự phẫn nộ của người Việt Nam không thể chỉ là cảm xúc nhất thời.

Chúng ta phải kêu gọi nhau phát động một cuộc đấu tranh mạnh mẽ để duy trì tấm bia tưởng niệm trên đảo Bidong đang bị đe dọa đục bỏ. Cho đến đầu tháng 7, mặc dù chính quyền Mã Lai đã chính thức lên tiếng là sẽ làm theo lời yêu cầu của Hà Nội, nhưng theo một nguồn tin đáng tin cậy, tấm bia tưởng niệm thuyền nhân trên đảo Bidong vẫn còn. Phải chăng những áp lực ban đầu của một số tổ chức, cộng đồng, đoàn thể Việt Nam đã có hiệu quả ? Tuy nhiên, để cứu tấm bia tưởng niệm trên đảo Bidong, phải có một số lượng đáng kể người Việt Nam ở khắp nơi gởi thư cho chính quyền hay tòa đại sứ Mã Lai nơi cư ngụ để nói lên nguyện vọng của mình. Hiện nay, đã có nhiều cộng đồng, tổ chức soạn sẵn những mẫu thư bằng Anh Ngữ. Chúng ta có thể lên các web sites như lmvntd.org, congsanbatnhan.net,… để lấy các mẫu thư này xuống và ký tên gởi đi. Mỗi lá thư là một áp lực cụ thể để buộc chính quyền Mã Lai phải xét lại quyết định của họ.

Chúng ta phải kêu gọi nhau viết thư cho chính quyền hay tòa đại sứ Nam Dương nơi cư ngụ để phản đối sự kiện tấm bia thuyền nhân trên đảo Galang đã bị đục thủng. Đối với chúng ta, việc làm này chà đạp lên vong linh của những người Việt Nam đã chết, chà đạp lên sự thật của lịch sử, chà đạp lên lòng tri ân của người Việt Nam đối với nhân dân và chính quyền Nam Dương. Ngoài việc viết thư, các tôn giáo, tổ chức, cộng đồng các nơi nên thành lập những phái đoàn đại diện người Việt đến tòa đại sứ Mã Lai và Nam Dương để trình bày nguyện vọng chung của cộng đồng người Việt. Sự gặp gỡ chính thức giữa đại diện các chính quyền này và đại diện cộng đồng người Việt Nam sẽ giúp cho hai bên dễ dàng thông hiểu lẫn nhau và hóa giải được những luận điệu tuyên truyền xuyên tạc của nhà cầm quyền Hà Nội.

Chúng ta phải kêu gọi nhau bảo vệ và xây dựng những chứng tích của người tỵ nạn Việt Nam trên bước đường tìm tự do. Từ Mã Lai, Nam Dương, sang Thái Lan, Phi Luật Tân,… nơi nào có người tỵ nạn đặt chân, nơi đó cần có những chứng tích lịch sử để mọi thế hệ mãi mãi không quên. Đây là một nỗ lực cần sự tiếp tay đóng góp của đồng bào mọi giới. Mặt khác, để hàng năm có một “Ngày Tưởng Nhớ và Vinh Danh Những Người Tử Nạn Trên Đường Vượt Biên” như đề nghị của Giáo Sự Trần Gia Phụng, các cộng đồng có thể thảo luận với nhau để chọn một ngày chung. Hằng năm, cứ đến ngày này, tất cả mọi nơi sẽ cùng tổ chức những hình thức tưởng niệm những người tỵ nạn đã nằm xuống, đồng thời tri ân các quốc gia, dân tộc, tổ chức,… đã cưu mang, giúp đỡ người tỵ nạn Việt Nam.

Sau cùng, chúng ta không thể quên thủ phạm đã gây ra tấn thảm kịch tỵ nạn Việt Nam. Chúng ta không thể quên thủ phạm đã đưa đến sự kiện bia tưởng niệm thuyền nhân trên đảo Galang bị đục bỏ và đang áp lực buộc Mã Lai phá bia tưởng niệm trên đảo Bidong. Chúng ta phải biến sự phẫn nộ của mình thành hành động cụ thể để trừng phạt thủ phạm này.

Muốn như vậy, mỗi người trong chúng ta phải chịu hy sinh một phần nhỏ của mỗi người để có thể góp lại thành một áp lực to lớn đối với chế độ CSVN. Chúng ta có thể kêu gọi nhau làm những việc rất nhỏ như tẩy chay hãng hàng không Air Vietnam của Hà Nội, đến những việc lớn hơn như không gởi tiền về Việt Nam một thời gian. Sự chọn lựa là ở mỗi người chúng ta. Điều chắc chắn, không có hy sinh thì đất nước ta khó có cơ hội ngóc đầu lên được dưới chế độ bất nhân hiện nay.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh chụp khúc đường Tôn Đức Thắng (Q.1, Sài Gòn) trước (hình trái) và sau (phải) khi chặt hạ cây xanh. Ảnh: 24h.com

Có nên chặt cây xanh để xây đường sắt trên không?

Không cần phải nói dài dòng, ích lợi của cây xanh trước tiên là thẩm mỹ, nhưng quan trọng hơn cả là nó giữ cho môi trường trong sạch bằng cách hút khí dioxit carbon và thải ra oxy. Chính vì thế khi đi trong rừng hoặc thậm chí dưới những con đường có hai hàng cây xanh lá thì chúng ta cảm thấy mát mẻ và dễ chịu. Cây xanh vì thế trở thành một phần của hệ sinh thái đô thị. Điều này không phải và không thể nói ngược lại.

Vậy thì chặt bỏ hàng trăm (nếu tính cả hai thành phố Hà Nội và Sàigòn) thì phải nói là hàng ngàn cây để xây metro có phải là lý do hợp lý và chính đáng không?

Ảnh minh họa bởi Paul Nelson/RFA.

Thêm một ông phải về: Vương Đình Huệ!

Việc ông Huệ bị phế truất khiến cho con đường trở thành tổng bí thư ĐCSVN của ông Tô Lâm có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây chỉ còn hai ứng cử viên khác đủ điều kiện cho chức vụ này, đó là bà Trương Thị Mai và Thủ tướng Phạm Minh Chính. 

… Những gì đã được làm nhằm chính danh hóa/hợp pháp hóa ĐCS lấm bẩn bởi tham nhũng, giờ đây, đã khiến đảng này trở nên mất uy tín hơn trong mắt người dân – những người nhìn thấy vấn nạn tham nhũng đã xảy ra trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao như thế nào.

Sau Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ trong hàng "tứ trụ" đã "xin thôi giữ các chức vụ được phân công và nghỉ công tác.” Ảnh: Nhac Nguyên/ AFP

Còn ai liêm khiết?

Hiện trạng chính trị tại Việt Nam là sự thối rữa từ các cấp. Lũng đoạn và thao túng chính trị luôn hiện diện, bất chấp pháp luật. Các thế lực ngầm tồn tại như loạn Sứ quân. Họ hùng cứ một cõi, cho đàn em tung hoành và quấy nhiễu!

Thông tin bị nhiễu loạn. Đấu đá nội bộ nhằm tranh giành ảnh hưởng trong bộ máy cầm quyền nên mới có chuyện các lãnh đạo chủ chốt trước khi bị trảm nhưng thông tin đã rò rỉ, ngập tràn mạng xã hội, từ trong và ngoài nước.

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 22 – 28/4/2024

Nội dung:

– Tưởng niệm Quốc Tổ Hùng Vương tại thành phố Hamburg, Bắc Đức;
– Kêu gọi tham gia biểu tình và văn nghệ đấu tranh nhân dịp UPR tại Genève, Thụy Sĩ;
– Mời tham dự và đón nghe: i) Hội luận “49 năm sau biến cố 30/4/1975 – Tại sao hòa giải với Mỹ mà không với Dân tộc?;” ii) Chương trình văn nghệ gây quỹ Hát Cho Đồng Bào Tôi với chủ đề “Tháng Tư thắp nén hương trầm;” iii) Hội luận “UPR – Tường trình đến quốc tế việc nhà nước CSVN đàn áp tôn giáo;”
– Quan điểm của Việt Tân về tình hình đất nước trước những biến động chính trị trong nội bộ đảng CSVN.