Lương Sư Hưng Quốc

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tôi biết anh Quân ngày còn học ở Đại Học Sư Phạm Sài Gòn. Chúng tôi nhập học cùng niên khoá nhưng khác ban. Thỉnh thoảng mới có những giờ học chung, nên tôi không thân và biết nhiều về anh. Sau 1975 chúng tôi ra trường, tản mạn mỗi người mỗi nơi. Anh về Rạch Giá, tôi về Vĩnh Long.

Mãi đến năm 2000 tôi mới có dịp gặp lại anh ở Paris, nhân Đại Hội Chuyên Gia Việt Nam Thế Gìới được tổ chức tại đây. Lâu ngày hội ngộ, tôi say sưa nhắc lại chuyện bạn bè cũ và ngôi trường thân yêu, đầy ắp những kỷ niệm mà tôi đã mang theo như những hành trang yêu dấu của cuộc đời. Anh ngồi đó với nét mặt trầm tư và ánh mắt xa xôi. Tôi nghĩ thầm chắc anh Quân xa quê hương lâu ngày nên hình bóng trường xưa, bạn cũ đã phai nhạt trong ký ức của anh, hoặc anh không coi đó là kỷ niệm đẹp như tôi !

JPEG - 15.3 kb

Khoảnh khắc yên lặng trôi qua, anh ôn tồn kể cho tôi nghe về những ước mơ và hoài bão của anh, Anh mơ ước một nước Việt Nam có tự do, một thế hệ trẻ mạnh dạn và đầy suy nghĩ độc lập để đóng góp thiết thực cho một xã hội công bằng nhân ái. Anh cũng mong muốn có những mái trường , những khu ký túc xá cho sinh viên nghèo.., Anh không quên đề cập đến vai trò của người thầy giáo trong sự phát triển xã hội theo chiều hướng nhân bản, khoa học và phóng khoáng, dù rằng giờ này chúng tôi không còn ai theo đuổi nghề cũ và đã an cư lạc nghiệp tại các quốc gia khác nhau.

Sau Đại Hội, anh trở về Hoa kỳ, tôi ở lại Âu châu. Kể từ đó không có dịp gặp lại nhau. Trong tâm tư của tôi, anh Quân là một người nặng lòng với quốc gia dân tộc và tôi rất khâm phục anh.

Gần đây nghe hung tin anh bị bắt ở Việt Nam. Tôi thật sự bàng hoàng tự hỏi lý do gì thúc đẩy anh về Việt Nam. Điều gì đã khiến một trí thức có đời sống ổn định lại dấn thân vào công cuộc đấu tranh cho quê hương dân tộc. Động lực nào thúc đẩy anh tạm rời xa gia đình êm ấm để bước vào con đường chông gai đầy gian nan và nguy hiểm?

JPEG - 19.3 kb

Hồi tưởng lại những giây phút gặp gỡ anh tại Paris, tôi mới hiểu ra rằng trong lúc tôi hăng say nói về sân trường với hai hàng cây lan Hoàng Hậu, với bóng mát của những tàng cây Điệp, thì anh Quân đang thả hồn về cổng trường ĐHSP với hàng chữ Lương Sư Hưng Quốc, với ngôi trường Rạch Giá thân yêu và những học trò thân thương của anh.

Hoàn cảnh đã tạm lấy đi của anh hai chữ Lương Sư nhưng Hưng Quốc thì còn ở mãi mãi trong anh. Anh mang nó trong tim từ ngày đầu anh tuyên thệ để bước chân vào trường ĐHSP và có lẽ nó sẽ theo anh suốt cuộc đời.

Tôi viết những giòng chữ này để nói với anh rằng từ đây tôi sẽ không còn lưu luyến nữa những khung trời thơ mộng của một thời Sinh Viên Sư Phạm, mà chính tôi sẽ đứng cạnh anh dưới hàng chữ Lương Sư Hưng Quốc, cho dù đó là ngày nắng chan hoà hay cơn mưa tầm tả.

Chị Mai Hương, các cháu, bằng hữu và hoài bão anh mang trong tim sẽ giúp anh tìm lại phút giây bình yên trong những lúc nghiệt ngã nhất. Chúc anh đầy nghị lực và sức khỏe.

Trương Mỹ Hạnh

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Khẩu súng phòng không trưng bày tại một viện bảo tàng quân sự ở Bình Dương, 16/11/2021. Ảnh: Duc Huy Nguyen/ Dreamstime.com

Chiến lược Quốc phòng Việt Nam nhìn từ khía cạnh một quốc gia lục địa hướng biển

Lập luận rằng Việt Nam nên chuyển hướng bố phòng sang phía tây lục địa với cái giá phải trả là phía đông biển cả là một điều sai lầm vì Việt Nam coi trọng cả hai địa vực. Không gian biển sẽ định hình tương lai của Việt Nam, cùng với sự hậu thuẫn kiên định từ vùng đất liền lục địa của mình.

Phân tích thực tế về thế bố trí phòng thủ và chiến lược quân sự của Việt Nam nên dựa trên sự hiểu biết thực tế về nhận thức mối đe dọa và giả định về môi trường quốc tế của Việt Nam, chứ không phải dựa trên quan điểm lục địa cực đoan dựa trên nhận thức lịch sử lỗi thời.

Sức mạnh của số đông!

Khốn khổ cái thời…

Cái thời buổi gì mà con người phải khép nép tự trói khốn khổ thế này?

Vận động ư? Chẳng lẽ người Dân không có quyền vận động cho ai đó mà họ thấy là người tử tế có ích cho Dân, cho Nước sao?

Yêu nước chỉ có sức mạnh khi thành làn sóng. Mà làn sóng chỉ có thể có được khi những người yêu nước hăng hái, công khai cổ vũ cho những người yêu nước mà thôi.

Bộ trưởng Công an Tô Lâm tại Ủy ban Thường vụ Quốc hội, 10/8/2022. Trung ương đảng Cộng Sản VN ngày 18/5/2024 vừa giới thiệu nhân vật này để bầu vào vị trí chủ tịch nước. Ảnh VOA screenshot báo điện tử Chính phủ

Trung ương 9: Bước ngoặt hay ngõ cụt?

Trung ương đảng CSVN ra một số quyết định về nhân sự để kỳ họp thứ 7 Quốc hội khóa 15 ‘bấm nút.’ Sau đợt ma-ra-tông này, cuộc sống mái giữa các phe phái ở Ba Đình liệu có giảm bớt?

Ảnh minh họa: Đinh Tấn Lực

Lại một cú hốt lớn?

Ở Việt Nam nhà nào chẳng tích cóp không nhiều thì ít có vàng trong nhà. Hỏi nguồn gốc xuất xứ của số vàng này từ đâu quả là đánh đố. Có gia đình vàng được để lại từ mấy đời trước, trao đổi qua tay với nhau lấy đâu giấy tờ, hoá đơn, hợp đồng…

Số lượng vàng không chứng minh được nguồn gốc xuất xứ rất lớn trong dân, sẽ dẫn đến các cơ sở sản xuất kinh doanh vàng cũng bị hệ lụy về việc không chứng minh được nguồn gốc xuất xứ với cơ quan quản lý nhà nước.
Bây giờ căn cứ vào luật do nhà nước đề ra để xử phạt, rồi tịch thu có phải là một cuộc chiếm đoạt?