Tại sao đầu năm đàn bà xông nhà thì xui?

BS Đặng Vũ Chấn

Không biết tập tục này có từ thời nào, nhưng người Việt ta thường quan niệm cái gì dính tới đàn bà thì xui. Người ta có câu “ra ngõ gặp gái thì xui,” nhất là mấy cậu học sinh sinh viên thi trượt thường ngẫm lại, thay vì nhận mình học chưa tới lại hay đổ vạ tại vì mình ra ngõ gặp gái.

Có bạn vì đã có thiên kiến sẵn, mở đầu buổi sáng ra khỏi cửa gặp đàn bà thì cảm thấy xui, và cái tâm lý ngày xui đó nó vận vào người, và sẽ chỉ thấy toàn chuyện tiêu cực xảy đến cho mình trong ngày.

Tết đến người ta kỵ đàn bà con gái mở đầu xông đất và điều này trở thành nếp văn hoá của người Việt và ngay chính phụ nữ Việt cũng mặc nhiên chấp nhận. Thậm chí các bà các cô người Việt khi tới kỳ kinh nguyệt thường không dám đi Chùa, hay đứng trước bàn thờ Lễ Phật vì tự cho rằng mình dơ, bất kính làm ô uế cửa Phật. Rồi người đàn bà có chửa cũng bị coi là xui nếu gặp phải lúc khai xuân!

Đây nhiều phần là ảnh hưởng của nền văn hoá trọng nam khinh nữ của Tàu. Bởi nhìn lại lịch sử lập quốc Việt Nam, tổ tiên ta từ đầu đã dành sự trang trọng tôn kính đối với đàn bà. Thực thế, Cha Lạc Long Quân và Mẹ Âu Cơ đã tạo một dấu ấn bình đẳng, chia đều 50 con cùng san sẻ trách nhiệm lên núi, xuống biển.

Có thuyết khảo cổ cho rằng trước thời kỳ Đông Sơn, tổ tiên ta đã theo chế độ mẫu hệ rồi mới dần chuyển sang thời kỳ phụ quyền.

Với tinh thần nam nữ bình đẳng, tổ tiên ta đã không có vấn đề gì khi đi theo sự lãnh đạo của Hai Bà Trưng (40 năm sau công nguyên, tức thế kỷ 1) đánh đuổi quân xâm lược phương Bắc.

Trong khi đó phải mãi tới thế kỷ 15, Tây Phương mới xuất hiện một phụ nữ đi vào lịch sử lãnh đạo quân sự giành vài chiến thắng chống giặc ngoại xâm. Đó là Jeanne D’Arc, mà người phụ nữ này đã phải mượn danh được thần thánh hướng dẫn mới chiếm được lòng tin của vua để được giao phó trách nhiệm cầm quân. Trong khi Hai Bà trước đó đã chỉ dùng uy tín và tài năng của mình để khiến dân quân tâm phục mà đi theo.

Cho nên ta phải thấy cái văn hoá trọng nam khinh nữ vận vào lòng tin mê tín ở trên không những lạc hậu trong thời kỳ đương đại của thế giới mà nó còn phản lại cái văn hoá truyền thống tiến bộ của người Việt nguyên thủy.

Nên chị em phụ nữ ta phải tin vào cái giá trị của mình. Tại sao ai trong bụng cũng chứa đầy chất thải mà vẫn đi chùa cúng bái không sao, trong khi, đặc thù riêng cho đàn bà, kinh nguyệt trong người, từ một sinh chất không thể không có cho sự sống là máu, lại là cái gì làm ô uế cửa Phật, bất kính đối với đấng tối cao? Tại sao đàn bà có chửa lại mang đến sự xui trong khi mang trong mình mầm của sự sống, khai mào cho mùa xuân của đời người?

Cái tâm lý bị xui nó ảnh hưởng vào tâm thức và cách hành xử của mình khiến mình bị xui thật. Tiếng Anh gọi là self fulfilling prophecy, gần nghĩa với tự kỷ ám thị. Và khi chính mình góp phần vào chuyện tiêu cực cho mình, thì người ta lại càng củng cố niềm tin là gặp gái thì xui thật.

Tại sao không nghĩ rằng ra ngõ khai xuân gặp một phái đẹp thì là điềm đẹp cho cả năm. Mấy bạn có cảm thấy phấn chấn hứng khởi không nếu gặp một người đẹp lại còn mỉm cười tươi với mình nữa? Sự hung phấn đó có thể kéo theo sự hăng hái tích cực giúp cho ta dễ hạnh thông trong các việc ta làm trong ngày.

Mà không cứ gì phải là người đẹp. Ra đường gặp bất cứ ai mỉm cười vui vẻ với mình, cũng sẽ làm ta vui vẻ yêu đời hơn phải không bạn?

Vậy khi gặp nhau dù không quen biết, hãy trao cho nhau nụ cười thân thiện để thấy cuộc đời tử tế đáng yêu hơn bạn nhé!

BS Đặng Vũ Chấn