Bể chỗ nào trám chỗ đó, cách giải quyết của một chính quyền vô năng

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Thủng đâu bịt đó là cách quản lý ăn xổi ở thì. Sự thối nát bắt nguồn từ một loại nhà nước không xài luật pháp. Giờ chính quyền này lo loay hoay vá víu lập đủ thứ ban bệ. Hết ban phòng cái này đến ban chống cái kia. Nhưng chẳng được gì ngoài tốn thêm ngân sách vì bộ máy nhà nước ngày một phình ra, dân gánh thuế thêm nặng.

Công an là ổ phạm pháp với những vụ giết người liên tục trong trại giam. CSGT thì hạch sách, phục kích kiếm tiền mãi lộ. Lực lượng CSGT đông như quân Nguyên, có mặt khắp nơi hang cùng ngõ hẻm nhưng tai nạn giao thông thì không thuyên giảm. Rồi cũng lập ra cái gọi là Ủy Ban An toàn Giao thông Quốc gia nhưng rồi tai nạn giao thông cũng ngất ngưởng. Vậy ban đó chẳng làm nên trò gì ngoài ăn bám ngân sách.

Tự nhiên vốn cân bằng, có mưa ắt có rừng điều tiết lũ. Khi tham nhũng dung túng lâm tặc phá rừng, nghĩa là tự phá vỡ cân bằng tự nhiên. Nay mưa một trận nước về như thác lũ, thủy điện xả lũ liên tục làm cảnh tàn phá ghê gớm. Rồi cũng lập ra cái gọi là Uỷ ban Phòng chống Lụt bão. Nhưng lụt do xả lũ thì năm nào cũng có và mỗi năm một nghiêm trọng hơn. Người chết, hoa màu, gia súc vẫn bị lũ cuốn sạch. Rõ ràng ban này cũng chẳng làm nên trò trống gì ngoài ngốn thêm ngân sách.

Thực phẩm bẩn khắp nơi không ai kiểm soát. Nó đã hoành hành đất nước này nhiều năm qua. Phải nói hiện giờ thực phẩm mua đâu cũng bẩn. Nó đóng góp khá nhiều cho kỷ lục mỗi ngày hơn 300 người chết vì bệnh ung thư. Thực phẩm sạch duy nhất là chính mình tự nuôi trồng mà sử dụng chứ chẳng thể cậy vào thị trường. Vậy mà ở xứ Việt Nam XHCN này vẫn có một cái cục to tướng trong Bộ Y tế của bà Tiến gọi là Cục Vệ sinh An toàn Thực phẩm. Rồi ở địa phương như Sài Gòn lại đẻ thêm cái Ban Quản lý An toàn Thực phẩm nữa chứ. Và như thế thực phẩm cũng chẳng sạch được mà ngân sách lại gánh thêm kinh phí cho ban vô dụng này hoạt động.

Trung ương đảng là ổ tội phạm gộc về kinh tế. Lương tầm 500 USD/tháng nhưng ai cũng có nhà Mỹ, con du học Mỹ cả. Thậm chí không trung ương đảng nhưng làm quan quận hay quan phường tại các thành phố cũng có thể có tiền mua nhà Mỹ, con học Mỹ vậy. Cả bộ máy nhà nước CS là lúc nhúc những con bọ hút máu ngân sách bằng tham nhũng. Mỗi năm 3 tỷ đô tuồn ra ngoại quốc. Nếu ăn 1 phá 10 thì đất nước mất không phải 3 tỷ mà là 30 tỷ đô. Rồi cũng lập ra cái gọi là Uỷ ban Phòng chống Tham nhũng. Thế rồi tham nhũng cũng có chống được đâu? Mà ngược lại còn kêu réo chống tham nhũng ngay trong cơ chống tham nhũng này. Cuối cùng đất nước tốn thêm ngân sách cho chi phí hoạt động của ban này và đất nước lại cạn tiền thêm vì cơ quan này tham nhũng cũng thuộc loại khủng.

ĐCS là một tập thể chỉ biết trung thành với những cổ hũ. Không bản lĩnh để đổi thay, không đủ trí tuệ để lĩnh hội những cái mới hơn, khoa học hơn. Thế nên mới luôn bắt chước quan thầy hoặc ôm nguyên vẹn những gì của quá khứ. Vậy rồi trong TW Đảng cũng lập Ban Kinh tế Trung Ương. Cuối cùng vì ôm mô hình KTTT định hướng XHCN mà đưa kinh tế đến kiệt quệ như hôm nay. Ban này làm gì? Chẳng làm gì ngoài chuyện ăn bám.

Kinh tế nó có quy luật của nó, người ta thuận theo nó mà phát triển, nghịch nó thì dẫn tới kiệt quệ. Những ngày đầu đổi mới, nhờ sự cộng tác của trí thức VNCH, mà nổi bậc nhất là TS Nguyễn Xuân Oánh, nhờ đó mà giải cứu tình trạng bi đát của mô hình kinh tế cũ, mô hình mà do những kẻ dốt nát về kinh tế đã sáng tạo và áp dụng cho Việt Nam trước đó. Nhưng chỉ giải cứu được một thời gian thôi, đến thời điểm nào đó cái mô hình KTTT định hướng XHCN kiểu ngô không ra ngô, khoai không ra khoai đó nó phải bộc lộ hạn chế của nó. Khi đó chính nó sẽ cùm chân nền kinh tế đất nước không tiến lên được. Chính thấy trước điều này mà ông Nguyễn Xuân Oánh đã đề nghị Nguyễn Văn Linh phải đổi mới chính trị. Vì khỉ rừng không hiểu kinh tế nên thẳng thừng bác bỏ đề nghị này. Năm 1999 TS Oánh trả lời với Reuters rằng “chương trình đổi mới tới đây đã gặp bế tắc”.

Từ đó tới nay gần 20 năm đã chứng tỏ TS Nguyễn Xuân Oánh đã đúng. Và cũng ngần ấy năm chính quyền CS càng gỡ càng rối và càng ngày càng lâm vào khủng hoảng. Và hôm nay Nguyễn Xuân Phúc lập ban cố vấn gồm 15 người toàn là khoe bằng cấp cho hoành tráng thôi chứ gỡ gạt gì được? Trước đây 18 năm TS Nguyễn Xuân Oánh đã chỉ ra cái sai rồi mà? Do ĐCS không chịu làm theo mới ra nông nỗi này. Cần quái gì đến 15 ông tiến sĩ khi bu vào gỡ? Mà gỡ chỗ nào? Nguyên nhân chính không gỡ thì cả ngàn ông bu vào gỡ râu ria thì chả ăn thua. Việc lập nhóm 15 ông này chỉ cho thấy chính phủ bất lực và vô định hướng trong giải quyết. Và 15 ông kia cũng chỉ cho dân thấy ngồi vào ăn bám ngân sách chứ chả làm gì được.

Nguồn: FB Đỗ Ngà

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Đơn vị Thủy quân lục chiến Mỹ đến căn cứ Darwin của Úc ngày 04/04/2012. Ảnh minh họa: Reuters/ Bộ Quốc phòng Úc

Mỹ củng cố căn cứ miền bắc Úc làm tiền đồn hướng ra Biển Đông

Quân đội Mỹ đang xây dựng cơ sở hạ tầng ở miền bắc nước Úc nhằm giúp họ triển khai lực lượng ở Biển Đông nếu xảy ra khủng hoảng với Trung Quốc. Thông tin được hãng tin Anh Reuters đăng ngày 26/07/2024 sau khi nghiên cứu nhiều tài liệu và phỏng vấn một số quan chức quốc phòng Mỹ và Úc.

Dựa vào kết quả phân tích các văn bản đấu thầu, hãng tin Anh cho biết nhiều công trình được Mỹ âm thầm xây dựng tại hai căn cứ này để hỗ trợ máy bay ném bom B-52, chiến đấu cơ tàng hình F-22, máy bay tiếp nhiên liệu.

TBT Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại buổi họp báo sau lễ bế mạc đại hội 13 của ĐCSVN tại Hà Nội ngày 1/2/2021. Ảnh: Manan Vatsyayana/ AFP

Ông Trọng để lại ĐCSVN ở thế chín muồi cho sự cai trị độc tài

Lãnh đạo đảng từ năm 2011, ông Trọng đã cố gắng làm sống lại một thế chế, đang sa lầy trong các cuộc tranh đoạt cá nhân, tìm kiếm lợi ích và tiến thân trong giai đoạn đầu những năm 2010.

Tham nhũng tràn lan đến mức công chúng không còn ‘tâm phục, khẩu phục.” Tư tưởng và đạo đức đã đã không còn được xem trọng. Các phong trào dân chủ đe dọa sự độc quyền về quyền lực của đảng. Khu vực tư nhân không chỉ giàu có mà còn mong muốn có nhiều quyền lực chính trị hơn.

Nhưng cái thể chế mà ông Trọng nỗ lực chữa trị đã được để lại với hiện trạng như thế nào?

Ảnh minh họa - Công nhân làm việc tại Xí nghiệp may Hà Quảng, Quảng Bình (trang mạng Nhiếp ảnh và Đời sống)

Reuters: Mỹ hoãn quyết định nhạy cảm về ‘nền kinh tế thị trường’ của Việt Nam đến tháng 8

Bộ Thương mại Mỹ cho biết hôm thứ Tư rằng họ đã trì hoãn một quyết định khó khăn về việc có nên nâng cấp tình trạng kinh tế thị trường của Việt Nam thêm khoảng một tuần cho đến đầu tháng 8, với lý do “lỗi phần mềm CrowdStrike.”

Một quyết định về việc nâng cấp mà Hà Nội đã tìm kiếm từ lâu đã đến hạn vào thứ Sáu 26/7. Việc nâng cấp này bị các nhà sản xuất thép Mỹ, tôm vùng Vịnh và nông dân mật ong phản đối, nhưng được hỗ trợ bởi các nhà bán lẻ và một số nhóm kinh doanh khác.

Việc nâng cấp trên sẽ làm giảm các khoản thuế chống bán phá giá đối với [hàng] nhập khẩu Việt Nam do tình trạng hiện tại của Việt Nam đang được Mỹ coi là nền kinh tế phi thị trường.

Chủ tịch nước Tô Lâm đón tiếp Tổng thống Nga Vladimir Putin tại Hà Nội ngày 20/6/2024. Ảnh: Reuters

Sau quốc tang là điều gì cho Tô Lâm?

Là một quốc gia ảnh hưởng của Nho giáo, vấn đề tang chế của bậc đế vương luôn thu hút sự quan tâm của “bàn dân thiên hạ.” Việc ai chủ trì lễ tang, ai đọc điếu văn sẽ là một dấu hiệu cực kỳ quan trọng chuyển tải thông điệp về việc người kế nhiệm.

Câu chuyện phe phái tranh giành quyền lực đã được bàn tán nhiều năm, lại tiếp tục được hâm nóng ngay từ bây giờ, khi người quan trọng nhất đang nằm trong nhà tang lễ và các thủ tục cho chuẩn bị một lễ quốc tang đang được tiến hành.

Trong những ngày này, người dân dán mắt vào từng động thái xoay quanh đám tang để “dò đoán” thái độ của từng nhân vật cấp cao.