Báo và… Blog

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ban biên tập web VT: Tiết mục “Làng Dân Báo” sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và “ngoài luồng” của quần chúng Việt Nam.

Sau đây là bài blog của Trương Duy Nhất về sự lan rộng của blogs, ngay cả trong giới nhà báo.

Trang blog TRƯƠNGDUYNHẤT: http://truongduynhat.vnweblogs.com/


Xuân Sơn (sinh viên) giới thiệu

Tới 2/3 bloger ở nước ta là giới trẻ. Blog, chính là “báo chí cá nhân và tư nhân” đã lấn át các tờ báo – thực chất là báo chí của đảng. Riêng tôi, là độc giả trung thành của một số blogs mà tôi “mê” chứ từ lâu không thèm đọc báo nữa, nhất là báo Nhân Dân.

Xin giới thiệu với các bạn một blog rất đáng đọc: của một nhà báo, nhưng tôi giới thiệu với tư cách chú là blogger: Đó là chú Trương Duy Nhất.

Dưới đây là một bài của chú Nhất. Với tôi, quả là Number One.

Xuân Sơn (sinh viên)

BÁO VÀ… BLOG

truongduynhat | 08 Apr, 2009, 05:33

http://truongduynhat.vnweblogs.com/

Tôi có ông bạn đồng nghiệp nói một câu khá… nổi tiếng: “Báo Nhân Dân là loại báo mà không có nhân dân nào đọc!” Anh ta nói câu này ngay tại trụ sở báo Nhân Dân, trong một cuộc tiếp xúc do ông Hữu Thọ chủ trì (lúc đó ông Hữu Thọ đang là Tổng Biên tập tờ Nhân Dân, đâu cỡ năm 1996 gì đó). Vì thế mà rất dễ hiểu khi không bao giờ thấy anh cầm tờ Nhân Dân trên tay, dù mỗi buổi sáng, cùng với cốc cà phê trước mặt anh luôn có không dưới dăm bảy tờ báo các loại.

Vậy mà hôm rồi gặp, anh bảo: Dạo này tớ đọc mỗi báo… Nhân Dân thôi. Tưởng anh nói kháy, hóa ra thật.

– Này nhé, bây giờ tờ nào cũng như nhau, chả có đếch gì để đọc. Tờ nào cũng thành báo… Nhân Dân hết rồi. vậy thì mỗi sáng, tớ mua một tờ Nhân Dân đọc là đủ, lại… rẻ nhất.

Làm báo, nghe mà buồn nẫu ruột. Nhưng không cãi được!

Và có lẽ, do vậy mà dạo này thiên hạ chen nhau chạy sang đọc blog, đọc đến nghẽn mạng. Dân tình, rồi cả mấy quan VIP cũng vậy, cả ủy viên này, thường vụ nọ cũng thế.

Không biết sự “chuyển biến” này là dấu hiệu mừng hay lo? Chỉ biết rằng dạo này đi đâu, gặp ai cũng thấy vỗ vai: Tớ đọc chú thường xuyên đấy, đọc kỹ lắm đấy. Hỏi đọc báo à? Ai cũng trả lời rằng: Không phải, đọc blog! Thế có… chết không chứ!

Hôm qua, một bạn đọc là sinh viên lại vào comment thế này: Blogger Trương Duy Nhất hay ho, thú vị hơn… nhà báo Trương Duy Nhất!

Nói thế thì khác gì… mắng nhau!

Hôm rồi ra Hà Nội họp, lại thêm một VIP, VIP kinh hoàng luôn vỗ vai: Chú mày viết khá đấy, hay, giỏi giỏi! Ơ, anh đọc báo em kỹ thế à? Không, tớ đọc… blog chú đấy! Thế anh thấy em viết có… phoảng động tí nào không, nghe nói người ta hét toáng lên rằng “thèng Nhất nó viết… phản động”?

Chúng nó nói thế thôi, chứ đọc blog chú chúng khoái… bỏ mẹ! Tớ thích và thuộc câu này của chú: “Trong hội trường thì oang oang chụp mũ, phê phán, chỉ trích như… nã đạn rằng tác phẩm này, thằng nhà báo, nhà văn nhà thơ kia là… phản động. Thế nhưng về phòng, chính họ lại cặm cụi chép những thứ “phản động” ấy một cách nâng niu, trân trọng vào sổ tay và đêm đêm nhẩm đến thuộc lòng”.

Nói thật chú đừng giận nhé: Đọc báo chán bỏ mẹ! Dạo này bỗng dưng tớ ghiền đọc blog – Ông ôm riết tôi, và tôi tin rằng riêng điều đó thì ông rất thật.

Càng ngày càng thấy nhiều nhà báo… thò tay viết blog. Càng ngày càng thấy nhiều người chen nhau đọc blog đến nghẽn mạng. Đấy là dấu hiệu buồn hay vui?

Nguồn: http://www.ykien.net/bai0711/bai090…

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ông Lê Đình Lượng: "Việc của tôi sẽ do lịch sử phán xét. Tôi sẽ vui khi phải ở lao tù nếu dân tộc này được lớn mạnh trong tự do dân chủ”. (Lời nói sau cùng trước khi tòa nghị án), Ảnh: Internet

Trong họa có phúc

Cháu học lịch sử cách mạng thì rõ, rất nhiều tù nhân chính trị về sau thành những người lãnh đạo phong trào xã hội đầy trí tuệ và bản lĩnh. Người có chí khí sẽ biến nhà tù thành trường học để tu tâm, dưỡng chí, nung nấu những khát vọng, ước mong… Đó là nỗi khổ hạnh của cá nhân nhưng lại là phúc cho dân tộc.

Chứ cái đám “hồng phúc” cậu ấm, cô chiêu kia, chỉ có ăn và phá, biết gì yêu nước thương dân!…

“Đồng chí” Nguyễn Phú Trọng vừa là người khởi xướng, vừa giữ vai trò tiên phong trong chỉnh đốn đảng đã hơn một thập niên. Trong hơn một thập niên chỉ đạo – sắp đặt mọi thứ, đặc biệt là nhân sự, kết quả chống tham nhũng là gì ngoài hậu quả tham nhũng càng ngày càng trầm trọng? Ảnh: Reuters

Ông Nguyễn Phú Trọng và ‘trách nhiệm chính trị’

Ông [Trọng] đã tự mở chiếc “Pandora Box” ra và nay thì nhân dân đã thấy thật sự bộ máy của nhà nước do đảng Cộng sản lãnh đạo là một tập hợp của những ổ tham nhũng lớn với sự băng hoại từ cấp cao nhất đến cấp thấp nhất. Trùm cuối được nhiều người xác định chính là thể chế và không bao giờ đập được chuột mà không vỡ bình vì chính cái bình đó là môi trường sinh ra chuột.

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.