“Qui hoạch báo chí” cản trở phát triển khoa học

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Có một tin mới đây mà tôi thấy hình như ít ai chú ý là vấn đề gọi là “Qui hoạch báo chí” (1). Theo giới báo chí đàng hoàng thì đây là một bản án mới cho báo chí. Có người còn nói nếu chiếu theo qui định mới thì báo Tuổi Trẻ có thể phải … đóng cửa! Tôi thì chú ý đến một qui định mới mà tôi nghĩ là có hại cho sự phát triển của khoa học.

Đó là qui định mỗi học viện, viện nghiên cứu, trường đại học, bệnh viện chỉ được có 1 tạp chí in khoa học chuyên ngành (1). Có nhiều điều để bàn về qui định này. Ngay cả cái định nghĩa thế nào là “tạp chí” cũng chưa rõ ràng. Journal hay là Magazine? Ngoài ra, còn có qui định “mỗi tổ chức xã hội – nghề nghiệp, tổ chức xã hội Trung ương có 1 cơ quan tạp chí in.” Phải nói đây là những qui định đi ngược lại trào lưu phát triển báo chí khoa học.

Tại sao chỉ cho đại học chỉ có 1 tạp chí duy nhất? Nếu thế thì Viện hàn làm khoa học hiện đang có hàng loạt tạp chí, trong tương lai phải đóng cửa hết và chỉ còn lại 1 tạp chí hay sao? Nói chung, cái qui định đơn giản đó là … rất trời ơi, và hình như nó chẳng dựa vào một cơ sở hay chứng cứ nào cả.

Theo tôi, đó là một qui định rất phi khoa học, và về lâu dài cản trở sự phát triển khoa học. Một đại học đa ngành có nhiều bộ môn khoa học, và nhu cầu có nhiều tạp chí khoa học là hết sức bình thường. Ở nước ngoài, một số đại học lớn như Oxford, Harvard, Cambridge có nhiều tạp chí khoa học. Chẳng đâu xa, ngay tại Thái Lan, Đại học Mahidol có gần chục tạp chí khoa học bằng tiếng Anh. Ngay cả ở Việt Nam, có trường như Đại học Quốc gia TPHCM, Đại học Kinh tế TPHCM cũng có hơn 2 tạp chí bằng tiếng Việt. Một số trường đang có dự kiến ra tạp chí tiếng Anh, nhưng với qui định mới này thì chẳng biết tình hình sẽ ra sao.

Cần nói rằng các hiệp hội khoa học nước ngoài, nhất là hiệp hội quốc tế, cũng thường có nhiều tạp chí. Chẳng hạn như Hội Y học Mĩ (AMA) có hàng tá tạp chí, và một số cực kì nổi tiếng như JAMA. Ngay cả một hiệp hội y học của một vùng như Hội y học Massachusetts cũng có thể xuất bản một tạp chí khoa học, và sau này tạp chí trở thành số 1 trong thế giới y khoa! Những ví dụ đó cho thấy không có lí do gì để cản trở phát triển của một hiệp hội khoa học bằng kiểu ra “chỉ tiêu”. Trong một xã hội tự do và cởi mở, không có gì ngăn cản được sự phát triển của các hiệp hội, cho dù hiệp hội xuất phát từ một địa phương nhỏ.

Tạp chí khoa học là một phần quan trọng trong hoạt động khoa học, vì nó phục vụ như là một diễn đàn học thuật của giới khoa học. Khoa học thì lúc nào cũng mở rộng biên cương, nhất là trong thời đại tương tác đa ngành hiện nay, do đó có rất nhiều tạp chí khoa học ra đời mỗi năm. Tôi chỉ nói tạp chí nghiêm chỉnh, chứ không phải tạp chí dỏm (predatory journals). Đa số số tạp chí mới là do các hiệp hội khoa học thành lập. Nhưng ở Việt Nam, với qui định hay “qui hoạch” mới này thì các hiệp hội Việt Nam sẽ không có hi vọng gì vươn ra thế giới. Vô vọng.

Nói chuyện này làm tôi nhớ chuyện xưa liên quan đến tôi. Khoảng 5-6 năm trước, tôi vận động thành lập một tạp chí y khoa Việt Nam bằng tiếng Anh. Lúc đó tôi làm biên tập cho hai tạp chí về xương và nội tiết nên cũng biết “luật chơi” và những việc hậu trường để cho ra một tạp chí. Tôi viết trên báo trước, và sau đó là gặp bạn bè bàn việc. Các bạn ở Trường Y Hà Nội là những người ủng hộ nhiều nhất, chúng tôi đã có họp đàng hoàng và phân công ai làm gì. Nhưng sau đó thì phía bên VN im lặng, và sự việc chẳng đi đến đâu, làm tôi bẽ mặt với nhà xuất bản bên này.

Nhưng tôi không đầu hàng, nên khi có dịp về VN, các bạn trong Trường Y Sài Gòn liên lạc để bàn về ý tưởng đó. Trong một nhà hàng ở Quận I, chúng tôi bàn về sứ mệnh, ban biên tập, cơ chế hoạt động, v.v. của tạp chí. Tôi hào hứng lắm, và nghĩ là lần này thì ok rồi, giấc mộng của mình sắp thành hiện thực. Nhưng khi về đến bên này, chưa kịp bắt tay vào công việc liên lạc nhà xuất bản thì các bạn bên đó nói là Ban tuyên giáo thành uỷ (?) không ok đâu, vì số tạp chí trong năm đã đạt chỉ tiêu. Tôi rất ngạc nhiên là tại sao tạp chí khoa học mà có liên quan gì đến ban tuyên giáo vốn là một cơ quan tuyên truyền chính trị. Nhưng “luật chơi” trong nước là thế, nên sự việc vẫn chưa đi đến đâu, và Việt Nam cho đến nay vẫn chưa có một tạp chí y khoa bằng tiếng Anh hoàn chỉnh.

Nay, qua cái “qui hoạch báo chí” này, thì tôi hiểu rồi. Tôi hiểu là ngay cả tạp chí khoa học cũng phải chịu sự quản lí của Ban tuyên giáo trung ương! Tôi nghĩ đó là một sự bất cập, nếu không muốn nói là vô lí. Cái qui định thể hiện rất rõ một não trạng bao cấp về truyền thông, kể cả truyền thông khoa học. Chúng ta không kì vọng gì trong tương lai Việt Nam sẽ có nhiều tạp chí khoa học quốc tế.

Do đó, có người trong cuộc nhận định là cái qui định mới “[…] đang đi ngược lại xu hướng phát triển báo chí thì sao thành công được. Quy hoạch rất duy ý chí, chả dựa trên xu hướng gì cả” (2). Lại thêm một chứng cứ cho thấy Việt Nam là nước không chịu phát triển (3).
– – –

(1) http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/263984/cong-bo-quy-hoach-bao-chi-den-2025.html

(2) http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/09/150925_vn_quy_hoach_bao_chi

(3) http://infonet.vn/viet-nam-la-mo-hinh-ky-la-nhat-the-gioi-nuoc-khong-chiu-phat-trien-post171047.info

Nguồn: FB Nguyễn Văn Tuấn

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh chụp khúc đường Tôn Đức Thắng (Q.1, Sài Gòn) trước (hình trái) và sau (phải) khi chặt hạ cây xanh. Ảnh: 24h.com

Có nên chặt cây xanh để xây đường sắt trên không?

Không cần phải nói dài dòng, ích lợi của cây xanh trước tiên là thẩm mỹ, nhưng quan trọng hơn cả là nó giữ cho môi trường trong sạch bằng cách hút khí dioxit carbon và thải ra oxy. Chính vì thế khi đi trong rừng hoặc thậm chí dưới những con đường có hai hàng cây xanh lá thì chúng ta cảm thấy mát mẻ và dễ chịu. Cây xanh vì thế trở thành một phần của hệ sinh thái đô thị. Điều này không phải và không thể nói ngược lại.

Vậy thì chặt bỏ hàng trăm (nếu tính cả hai thành phố Hà Nội và Sàigòn) thì phải nói là hàng ngàn cây để xây metro có phải là lý do hợp lý và chính đáng không?

Ảnh minh họa bởi Paul Nelson/RFA.

Thêm một ông phải về: Vương Đình Huệ!

Việc ông Huệ bị phế truất khiến cho con đường trở thành tổng bí thư ĐCSVN của ông Tô Lâm có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây chỉ còn hai ứng cử viên khác đủ điều kiện cho chức vụ này, đó là bà Trương Thị Mai và Thủ tướng Phạm Minh Chính. 

… Những gì đã được làm nhằm chính danh hóa/hợp pháp hóa ĐCS lấm bẩn bởi tham nhũng, giờ đây, đã khiến đảng này trở nên mất uy tín hơn trong mắt người dân – những người nhìn thấy vấn nạn tham nhũng đã xảy ra trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao như thế nào.

Sau Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ trong hàng "tứ trụ" đã "xin thôi giữ các chức vụ được phân công và nghỉ công tác.” Ảnh: Nhac Nguyên/ AFP

Còn ai liêm khiết?

Hiện trạng chính trị tại Việt Nam là sự thối rữa từ các cấp. Lũng đoạn và thao túng chính trị luôn hiện diện, bất chấp pháp luật. Các thế lực ngầm tồn tại như loạn Sứ quân. Họ hùng cứ một cõi, cho đàn em tung hoành và quấy nhiễu!

Thông tin bị nhiễu loạn. Đấu đá nội bộ nhằm tranh giành ảnh hưởng trong bộ máy cầm quyền nên mới có chuyện các lãnh đạo chủ chốt trước khi bị trảm nhưng thông tin đã rò rỉ, ngập tràn mạng xã hội, từ trong và ngoài nước.

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 22 – 28/4/2024

Nội dung:

– Tưởng niệm Quốc Tổ Hùng Vương tại thành phố Hamburg, Bắc Đức;
– Kêu gọi tham gia biểu tình và văn nghệ đấu tranh nhân dịp UPR tại Genève, Thụy Sĩ;
– Mời tham dự và đón nghe: i) Hội luận “49 năm sau biến cố 30/4/1975 – Tại sao hòa giải với Mỹ mà không với Dân tộc?;” ii) Chương trình văn nghệ gây quỹ Hát Cho Đồng Bào Tôi với chủ đề “Tháng Tư thắp nén hương trầm;” iii) Hội luận “UPR – Tường trình đến quốc tế việc nhà nước CSVN đàn áp tôn giáo;”
– Quan điểm của Việt Tân về tình hình đất nước trước những biến động chính trị trong nội bộ đảng CSVN.