À Ơi Cánh Cò

Ảnh minh họa
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Năm giờ sáng ngày 30/9/2023, mẹ tôi đã khép mắt. Cánh cò đã lặng lẽ bay về quê hương như ước mơ muôn đời của mẹ.
Từ nay, con phố Bolsa không còn bóng mẹ áo nâu – nón lá nữa mẹ ơi! Con ngồi đây nhớ thương da diết cánh cò của mình.

Bay đi từ cánh đồng nào thân cò của mẹ
Chắt chiu hạt gạo đồng tiền
Mười đứa con nhân lên mười lần thương khó
Một trăm ngã nhọc nhằn vạn nẻo đắng cay

Ai vẽ nỗi cô đơn đầy lòng chỉ bàn tay
Trên cánh đồng cuộc đời thân con cò con vạc

Mẹ gánh gồng con dọc đường ly loạn
Trên đôi chân khẳng khiu ngỡ có chiếc giầy thần
Con được ngủ bao lần bờ vai ấm bâng khuâng
Mà thương quá mùi mồ hôi thương câu hò đứt ruột

“À ơi… Chiều chiều con quạ lợp nhà
Con cu chẻ lạt con gà đưa tranh”

Mẹ ru tuổi thơ con hồng cùng những giấc mộng xanh
Xanh cả những đêm đầy trời lửa đạn
Bóng mẹ lẻ loi giữa hầm bao cát
Tràng hạt mẹ lần còn lóng lánh trong giấc mơ

Có ai nhặt được ước mơ mẹ đánh rớt tự ngàn xưa
Cái thuở cô gái làng Mai Sơn môi hồng má thắm
Ngày bước theo chồng
rưng rưng cánh đồng ngẩn ngơ hoa nắng
Cô Tấm đi rồi giếng lạnh trăng côi

Có ai thấu được nỗi mênh mông của đất trời
Để tôi vẽ cho tròn chân dung mẹ
Giữa đêm Tây càn chiếc thuyền con lặng lẽ
mẹ vượt cạn một mình gốc cây gạo hoa rơi

Giữa quê hương ngày khói lửa tơi bời
Mẹ đứng chắn giữa chiến tranh và những điều không thể
Mẹ cho con cuộc đời sao ngọt ngào đến thế
Ngọt như bát canh cần mẹ nấu những ngày mưa

Mẹ là hoa mướp vàng là tiếng gà ban trưa
Mẹ là bếp lửa khi ngoài trời trở rét
Mẹ là bà tiên nhiệm mầu cổ tích
Là trái thị thơm nơi vại gạo sau hè

Ai mang trái thị đi nửa vòng trái đất
Vẫn dịu dàng hai vạt áo đơn sơ

Con muôn đời vẫn là con – trẻ thơ
Vẫn cần thiết vô cùng bàn tay mẹ
Vẫn thương lắm đôi bàn chân nứt nẻ
Thương câu hò hiu quạnh những đêm xưa

“Cái cò đi đón cơn mưa
Tối tăm mù mịt ai đưa cò về”

Tôi thương đất nước tôi
thương những son sắt hẹn thề
Thương cả những khổ đau và yêu mẹ
Yêu cánh cò ru tôi khôn lớn
Nỉ non một đời biển rộng sông sâu

Bóng mẹ khuất rồi tuổi thơ tôi về đâu
Chỉ tiếng à ơi còn ở lại
Để máu tim con còn thắm mãi
Để những vần thơ vương vấn mãi câu hò.

Hương Giang

 

Ảnh minh họa: Orhan Badur/ Pexels

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Thông báo: Giải Thưởng Nhân Quyền Lê Đình Lượng 2023 được trao cho Nhà Hoạt Động Nhân Quyền Trương Văn Dũng

Đảng Việt Tân trân trọng công bố Giải Thưởng Nhân Quyền Lê Đình Lượng 2023, với chủ đề 75 Năm Quốc Tế Nhân Quyền – Tự Do, Bình Đẳng & Công Lý cho Việt Nam, được trao cho Nhà Hoạt Động Nhân Quyền Trương Văn Dũng.

Giải Thưởng Nhân Quyền này được thiết lập vào năm 2018 và mang tên nhà hoạt động Lê Đình Lượng, nhằm đề cao sự hy sinh và việc làm của những cá nhân hay tổ chức đang miệt mài tranh đấu cho nhân quyền của dân tộc Việt Nam.

50 năm Hoàng Sa bị Trung Cộng dùng vũ lực xâm chiếm (1974-2024)

50 năm Hoàng Sa

Toàn dân Việt Nam nghe tiếng gọi hồn thiêng sông núi

Giặc phương Bắc xâm chiếm Hoàng Trường Sa

50 năm hận đầy lòng dân yêu nước

Đến lúc vùng lên, ta đòi lại sơn hà…

Tàu khu trục Hoa Kỳ USS Hopper. Ảnh: Do Hạm Đội 7 của Mỹ cung cấp - US Navy/ AFP

Mỹ có khả năng kềm hãm tham vọng của Trung Quốc ở Biển Đông?

Cuối tháng 11/2023, Hoa Kỳ và Trung Quốc đổ lỗi cho nhau “khuấy động tình hình ở Biển Đông” sau vụ tàu khu trục Mỹ USS Hopper có trang bị tên lửa dẫn đường hoạt động gần quần đảo Trường Sa. Bắc Kinh lên án Mỹ “xâm nhập hải phận” của Trung Quốc. Washington khẳng định quyền tự do lưu thông trên biển.

RFI Việt ngữ xin giới thiệu bài phỏng vấn Giáo sư Barthélémy Courmont – Đại Học Công Giáo Lille, Giám đốc nghiên cứu thuộc Viện Quan Hệ Quốc Tế và Chiến Lược IRIS của Pháp.

Tang lễ cố Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ, Chánh Thư ký kiêm Xử lý thường vụ Viện Tăng thống, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Người mặc áo cà sa không cạo trọc đầu là Giáo sư Lê Mạnh Thát, tức đại đức Thích Trí Siêu trước đây. Thầy Tuệ Sỹ và thầy Trí Siêu được xem là hai nhân vật uyên bác nhất của Phật Giáo Việt Nam. Cả hai bị bắt cùng ngày với hai bản án tử hình. Ảnh: FB Tho Nguyen

Niềm tin không thể bị xóa bỏ bởi sức ép bên ngoài

Đối với số đông khác thì cái chết của ông là một phát hiện mới. Từ đó, họ mới biết là ở Việt Nam còn có một Phật giáo khác.

Đó là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) của các hòa thượng Tuệ Sỹ, Huyền Quang, Quảng Độ… Tất cả các ông đều trải qua tù đày, quản thúc và bạc đãi, nhưng không chịu phản bội GHPGVNTN.

Giáo hội này khác với Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) không chỉ ở chỗ nó không rầm rộ với khẩu hiệu: “Đạo Pháp, Dân tộc và CNXH” mà còn bởi các ngôi chùa thanh bạch, luôn bị cô lập. Chúng khác hẳn những ngôi chùa sơn son thếp vàng, luôn đình đám, khói hương nghi ngút, người ra vào nườm nượp, tiền chảy như nước mà xưa nay dân chúng vẫn ngỡ là cửa Phật!