Báo Công An TP.HCM “bị vịn”

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ban biên tập web VT: Tiết mục “Làng Dân Báo” sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và “ngoài luồng” của quần chúng Việt Nam.

Sau đây xin giới thiệu đến quý độc giả bài “Báo Công An TP.HCM ’bị vịn’” đăng trên trang blog mang tên “Quyết Tâm Phải Đi Đến Tận Cùng Sự Thật” của Huỳnh Công Thuận, Vĩnh Long. Bài cho biết một luật sư tại Sài Gòn đã mạnh dạn viết thư bênh vực LS Lê Trần Luật sau khi báo Công An viết bài mạ lỵ văn phòng Luật Sư Pháp Quyền.

Trang blog Quyết Tâm Phải Đi Đến Tận Cùng Sự Thật”: http://huynhcongthuan.blogspot.com


Xin hãy cân nhắc khi sử dụng từ

Báo Công An TP.HCM số 1766 ra ngày 21/03/2009 có bài viết “Những cách thức làm ăn bê bối của VPLS Pháp Quyền” do luật sư Lê Trần Luật (Đoàn Luật sư tỉnh Ninh Thuận) làm trưởng văn phòng, bài viết trên là một trong loạt bài mà nhóm phóng viên Báo Công An TP.HCM đăng về hoạt động của VPLS này.

Tôi là luật sư của Đoàn Luật sư TP.HCM, khi đặt bút viết về bài báo này, tôi xin được dùng tư cách là một công dân thành phố, một bạn đọc thường xuyên của Báo Công An TP.HCM để được nói lên vài ý kiến của cá nhân tôi về một số từ mà nhóm phóng viên của Báo Công An TP.HCM đã sử dụng trong bài viết trên.

1- Ông Lê Trần Luật là công dân của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, mọi hành vi vi phạm của ông nếu đủ chứng cứ sẽ có pháp luật phân xử, nhưng bên cạnh đó với tư cách là một công dân, trước khi bị tòa án tuyên bố có tội hay không thì ông vẫn là một công dân được pháp luật bảo vệ.

2- Ông Lê Trần Luật đã và đang là một luật sư, được quản lý về mặt hành chính bởi Đoàn Luật sư tỉnh Ninh Thuận, Sở Tư pháp Ninh Thuận, Giấy Chứng nhận hành nghề luật sư của ông do Bộ Tư pháp cấp. Trước khi các cơ quan này lên tiếng kết luận về vi phạm trong lĩnh vực hành nghề luật sư thì ông vẫn đang là một luật sư có trách nhiệm bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người dân.

Do đó, xin hãy khoan vội dùng những từ ngữ như: GIAN DỐI- THỦ ĐOẠN LỪA BỊP – CHÂY LỲ LẤP LIẾM- NHẶT NHẠNH NHỮNG ĐỒNG TIỀN MÀ KHÁCH HÀNG BỐ THÍ ĐỂ NHÉT VÀO TÚI RIÊNG- BÊ BỐI- LEM NHEM- GIẬT GẤU VÁ VAI… Theo cạn ý của tôi quan hệ giữa luật sư Lê Trần Luật và khách hàng là quan hệ dân sự, nếu có vi phạm thì khách hàng có quyền khởi kiện tại tòa án để đòi bồi thường thiệt hại (nếu có). Thậm chí nếu luật sư Lê Trần Luật có vi phạm nặng nề hơn thì các cơ quan chức năng có quyền khởi tố bắt giam ông như mọi công dân khác. Nên đứng về phía nghề nghiệp, luật sư Lê Trần Luật vẫn còn đang chờ kết luận của Hội đồng Kỷ luật Đoàn Luật sư tỉnh Ninh Thuận, sao lại vội sử dụng những từ ngữ như trên đối với một công dân nói chung và một luật sư nói riêng.

Tôi là bạn đọc rất thường xuyên của Báo Công An, do đặc điểm của ngành nên quí báo thường có rất nhiều tin độc đáo, hấp dẫn nên đã có lượng độc giả rất phong phú về số lượng và thành phần. Qua bài viết này tôi rất mong được dùng thành ý của mình đóng góp cho quí Báo ngày càng xứng tầm với niềm tin mà bạn đọc mong đợi. Vì tôi biết cho dù một công dân vi phạm pháp luật và bị đưa ra trước vành móng ngựa, Hội đồng xét xử vẫn rất cân nhắc sử dụng từ ngữ để thẩm vấn họ nhằm tôn trọng danh dự và nhân phẩm của một công dân trước khi bị tòa tuyên có tội hay không có tội, huống chi…

Luật sư Đoàn Thị Lan

Bài viết này đã đăng trên trang web của đoàn Luật sư Tp.HCM http://hcmcbar.org/?option=com_cont…

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Một bà bán vé số dạo ở tỉnh Kiên Giang. Thu nhập từ bán vé số có thể đủ để trang trải chi phí hàng ngày. Cứ mỗi vé số bán ra, người bán lấy lời 1000 đồng. Một người bán chuyên nghiệp thường bán khoảng 200 vé mỗi ngày, thu chừng 200.000 đồng. Người bán nghiệp dư chỉ thu chừng 50.000 đồng mỗi ngày. Nói chung, thu nhập này đủ để họ sống qua ngày. Ảnh: Báo Tuổi Trẻ

Vấn nạn bán vé số ở miền Tây

Bán vé số ở miền Tây vừa là một vấn nạn, nuôi dưỡng tâm lý cờ bạc và sự bấp bênh kinh tế, vừa là một nét văn hóa, thể hiện lòng nhân ái và sự gắn kết cộng đồng qua hành động mua vé để giúp đỡ người nghèo khó.

Bà Cấn Thị Thêu (trái) và ông Lê Đình Lượng. Ảnh: Người Việt

HRW thúc Việt Nam trả tự do cho bà Cấn Thị Thêu, ông Lê Đình Lượng

Nhà cầm quyền Việt Nam phải “trả tự do ngay lập tức cho bà Cấn Thị Thêu, ông Lê Đình Lượng – hai nhà hoạt động nhân quyền bị bỏ tù trái phép, hiện đang có các bệnh hiểm nghèo trong khi bị giam giữ.”

Tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền (Human Rights Watch – HRW) ngày 6/8/2025, ra một bản thông cáo báo chí đòi hỏi như vậy khi họ nhận được tin tức từ thân nhân và các nhà hoạt động nhân quyền của bà Cấn Thị Thêu và ông Lê Đình Lượng.

Thấy xanh tươi vậy đó, nhưng có nhiều khi nông dân lỗ sau một mùa làm ruộng. Nói chung, tôi thấy cuộc sống nông dân ở đây (miền Tây) khá bấp bênh. Không ngạc nhiên khi thanh niên lớn lên đều bỏ quê lên thành làm công nhân để có thu nhập ổn định. Ảnh: FB Nguyễn Tuấn

Nông dân Miền Tây: Những người bị lãng quên?

Việt Nam phát triển nhanh. Thành phố sáng rực ánh đèn. Khu công nghiệp mọc lên. GDP tăng đều và ấn tượng. Nhưng ở miền Tây, nông dân sống khó khăn, giống như họ bị bỏ lại. Làm tôi tự hỏi: GDP tăng chẳng có ý nghĩa gì đối với nông dân.