Hãy làm việc tử tế đi, đừng nói nữa

BOT Cai Lậy trong ngày đầu thu phí trở lại, 7/10/2022, sau 5 năm phải ngưng thu do bị dân chúng phản đối. Ảnh: PLO
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Hôm nay 7/10, nhà cai trị cho thu phí trở lại ở BOT trấn lột Cai Lậy, sau 5 năm phải ngừng thu do bị dân phản đối.

Năm năm qua, họ (chính phủ, Bộ Giao thông, chính quyền địa phương, nhà tư bản đỏ) dùng đủ mọi mưu mẹo, khi dọa dẫm, lúc lý sự cùn, nhưng không đạt được mục đích bảo kê cho bọn bóc lột. Chính ông Nguyễn Xuân Phúc thời đó làm thủ tướng cũng cố lờ vụ này đi, có lẽ do nhận thấy nó quá phi lý, vô lý, sau đó đá trái banh sang người kế nhiệm là ông Phạm Minh Chính.

Ông Phúc không ra tay dẹp BOT Cai Lậy, đó là sự yếu kém của ông ấy, nhưng dẫu sao việc không cho nó hoạt động trấn lột cũng là điều đáng ghi nhận. Nay ông Chính đã không học được bài của ông Phúc, không phát huy được sự “khôn khéo” đó, lại cho phép bọn dưới làm càn, quả thực rất đáng chê trách. Người ta cười ông một thì cười cái chính phủ của ông, do ông đứng đầu mười.

Không nhiều lời, tôi chỉ vấn ông Chính vài ba câu:

– Đường tránh thị xã Tân An (giờ là thành phố Tân An) ở tỉnh Long An được đưa vào sử dụng gần 2 chục năm nay, rất hiệu quả nhưng hoàn toàn không thu phí. Không chỉ con đường mới mở này, ngay cả quốc lộ 1 xuyên qua thành phố Tân An cũng được nâng cấp, sửa chữa, mở rộng để dân thuận tiện đi lại, cũng không hề thu phí. Dự án đường tránh thị xã Cai Lậy và việc sửa chữa nâng cấp quốc lộ 1 ở Cai Lậy cũng cùng tính chất, không khác gì Tân An, sao lại thu phí, lại móc túi dân? Hay là chế độ Long An khác chế độ Tiền Giang? Chả nhẽ một nước nhiều chế độ?

– Bọn “nhà đầu tư” ở Cai Lậy than thở do bị ngưng thu phí trấn lột tại BOT Cai Lậy nên phải gánh khoản nợ ngân hàng hơn 500 tỉ đồng, rồi đòi tính gộp vào chi phí đầu tư để ra mức thu phí và thời gian thu phí, nghĩa là đòi móc túi dân, bắt dân phải gánh phần thiệt hại do chính các ông và chúng nó gây ra. Nó nói thế mà các ông cũng nghe được, trong khi các ông suốt ngày ra rả nói về kinh tế thị trường?

– Chính phủ trung ương khác chính quyền địa phương là ở tầm nhìn, sự sáng suốt, thái độ dứt khoát. Nếu không được như thế, nên đi chỗ khác chơi. Tôi lấy cái ví dụ sờ sờ trước mắt bàn dân thiên hạ: Ai cũng biết sân bay Tân Sơn Nhất hiện rất chật chội, cơ sở vật chất, hạ tầng không đáp ứng được nhu cầu ngày càng lớn. Nhưng nó (sân bay) vốn không phải chật hẹp như thế, mà đã từng rất rộng, bị chính nhà nước cắt đất chia năm xẻ bảy.

Thủ tướng Chính cho tôi hỏi: Cái sân gôn mà các ông gọi là đất quốc phòng có còn dùng vào mục đích quốc phòng không? Gôn quốc phòng cần, hay là nhu cầu dân sinh, phát triển kinh tế – xã hội cần? Nếu các vị bảo rằng đất quốc phòng nhạy cảm lắm, không thể nói huỵch toẹt ra được, vậy tôi xin hỏi, để một căn cứ quân sự nằm lọt thỏm vào khu dân sinh như vậy có nên không? Nếu xảy ra chiến tranh, đối phương cứ nện bom đạn vào “đất quốc phòng,” tránh sao khỏi tình trạng bom rơi đạn lạc đổ lên đầu dân. Nhìn cái ảnh kia (ảnh kèm) thấy ngay sự vô lý, nhưng chính phủ và thủ tướng dường như rất cố chấp để bảo vệ cái sai, hoặc là không thấy gì.

Sân golf trên "đất quốc phòng" trong sân bay Tân Sơn Nhất. Ảnh chụp từ Vietnamnet
Sân golf trên “đất quốc phòng” trong sân bay Tân Sơn Nhất. Ảnh chụp từ Vietnamnet

Có những điều những việc, giải quyết rất dễ, chỉ cần căn vào sự hợp lý chứ chưa cần phải căn vào lòng dân. Chỉ có điều, có chịu làm, thực tâm làm không thôi.

Tôi kể cho ông nghe chuyện này. Án Anh là vị tướng quốc thời Chiến quốc bên Tàu. Khi vua hỏi ông ta làm thế nào cho nước mạnh dân giàu, ông ta bảo trước hết phải giảm bớt sự hà khắc, sau nữa là xóa bớt thuế khóa. Cuộc sống dễ thở, dân bớt bị bóc lột, thì họ mới tin tưởng triều đình, mới làm cho nước mạnh được. Vua nghe lời khuyên của Án Anh, chỉ thời gian sau nước trở thành bá chủ chư hầu.

Tôi kể lại, còn ông có lắng nghe hay không thì tùy. Cứ một là, hai là, lý luận mãi, nói chẳng ai nghe ai phục đâu. Xắn tay vào mà giải quyết cái BOT trấn lột Cai Lậy đi, đừng để cái sẩy nẩy cái ung, ông ạ. Tôi còn hơi quy quý ông thì mới vấn, chứ kẻ khác thì tôi kệ.

Nguyễn Thông

Nguồn: FB Nguyễn Thông

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Quan khách niệm hương trước linh vị các Anh Hùng Đông Tiến trong buổi Lễ Tưởng niệm các Anh Hùng Đông Tiến do Cơ sở Việt Tân tại Pháp tổ chức hôm 15/09/2024 tại Paris, Pháp Quốc

Ngọn Lửa Đông Tiến Còn Thắp Sáng

Paris chưa vào thu, nhưng sáng nay lại se sắt cái rét ngọt của giao mùa. Trong căn phòng họp nhỏ của ngôi giáo đường, quan khách đã vào chỗ ngồi. Có khoảng một trăm người, nào là những cụ già tóc bạc phơ, tay mang gậy chống, nào là những khuôn mặt quen thuộc của những thân hữu đã đồng hành cùng Cơ sở Việt Tân Pháp trong suốt bốn thập niên qua.

Vị trí ba nhà máy điện hạt nhân của Trung Quốc gần biên giới Việt Nam. Nguồn: Hội Nhà văn Việt Nam

Không xây dựng nhà máy điện hạt nhân mà vẫn phải đối mặt với thảm họa điện hạt nhân

Không xây dựng nhà máy điện hạt nhân nhưng Việt Nam vẫn phải đối mặt với thảm hoạ điện hạt nhân. Thật nguy hiểm khi các nhà máy điện hạt nhân công suất lớn của Trung Quốc lại nằm sát biên giới Bắc Việt Nam, thuộc khu vực dân cư đông đúc nhất Việt Nam, và chỉ cách thủ đô Hà Nội chừng 300 km.

Việt Nam không thể không có bước chuẩn bị để cảnh báo phóng xa và đối phó với các trường hợp xấu.

'Kỳ tích' làng Nủ

‘Kỳ tích’ làng Nủ

Những ngày qua, tôi nghe nhiều đến từ “kỳ tích ở làng Nủ.” Ban đầu là 8 người trở về, sau đó là 3 người, và hôm nay là 18 người. Chúng ta hãy thử xem cái gì là kỳ tích ở đây nhé.

Tang thương ngay khi cơn bão Yagi đi qua. Trong hình là những chiếc quan tài xếp chồng lên nhau dành cho các nạn nhân của trận lũ quét xảy ra hôm 10/09/2024 ở thôn Làng Nủ, xã Phúc Khánh, huyện Bảo Yên, tỉnh Lào Cai, đã vùi lấp toàn bộ 37 gia đình với 158 người đang sinh sống. Ảnh: STR/AFP via Getty Images

Khi bão lũ đi qua!

Cơn bão đi qua không chỉ gây chết chóc mà còn làm lộ ra bao nhiêu chuyện đau lòng trong một xã hội nhiễu nhương và giả trá. Bão lũ là thiên tai nhưng ở đây những tổn thất nhân mạng và tài sản có phần lớn là do nhân tai, do cách tổ chức và điều hành xã hội vô trách nhiệm của nhà cầm quyền.