Một bầy sâu

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ban biên tập web Việt Tân: Tiết mục “Làng Dân Báo” sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và “ngoài luồng” của quần chúng Việt Nam.

Xin giới thiệu đến quý độc giả bài “Một bầy sâu” của blogger Vũ Thị Phương Anh.

— –

Hồi còn nhỏ, tôi rất sợ sâu.

Sâu, không hiểu sao, hồi ấy lại nhiều đến thế nhỉ? Dường như chỗ nào cũng có thể có sâu được thì phải. Này nhé, trước hết là sâu gạo. Những con sâu trăng trắng, nằm trong một bọc tơ cũng trắng, mà mỗi ngày khi ngồi nhặt gạo để nấu cơm là thỉnh thoảng tôi lại bắt được một vài con.

Gạo làm sao mà lại phải nhặt nhỉ, thế nào cô bé Khuê nhà tôi cũng hỏi mẹ như thế. Thì đúng rồi, bây giờ trẻ con có phải nhặt gạo nữa đâu, gạo trắng trơn, chỉ việc xúc đổ vào nồi cơm điện, tráng nước sơ sơ đi rồi đem nấu mà thôi. Chứ hồi ấy, chẳng biết có phải là nhà tôi nghèo nên mẹ tôi mua loại gạo rẻ tiền không hay là gạo nào cũng thế, nhưng tôi nhớ là khi lấy gạo thổi cơm thì thế nào cũng phải có động tác nhặt gạo – nhặt thóc còn sót lại, nhặt sạn còn lẫn trong gạo, và … nhặt sâu!

Cứ mỗi lần nhìn thấy con sâu gạo phải nhặt thì tôi lại rùng mình, túm lấy nhúm gạo có con sâu bỏ lên tờ báo, rồi lấy đũa gạt từng hạt gạo trả lại vào rá gạo, cho đến khi còn lại con sâu nằm ngo ngoe trên tờ báo thì vội vàng đem đi đổ vào sọt rác. Khi làm xong, cảm thấy như đạt được một chiến tích!

Không chỉ có sâu gạo, mà còn có cả sâu rau. Sâu rau cũng nhiều loại lắm, chẳng thế mà người ta mới có câu “rau nào sâu nấy”. Nhưng loại sâu rau đáng sợ nhất đối với tôi là sâu rau muống.

Những con sâu đen, to, và … nhũn nhùn nhùn, rất dễ sợ nếu chẳng may đụng tay vào nó. Vì cảm giác rất ghê rợn: nó ươn ướt, lành lạnh, nhun nhũn, rất … kinh.

Khi nhặt rau muống, nếu đã xác định được chỗ nào có sâu thì còn đỡ, chỉ cần ngắt đoạn rau có con sâu rồi vứt đi, là xong. Nhưng chẳng may mà không thấy trước được nó, nên khi đang cầm cọng rau bỗng … bóp phải nó, thì Chúa ơi! Mọi người sẽ nghe thấy tiếng la thất thanh của tôi, cùng động tác nhảy nhổm lên và quăng “chéo” cọng rau xuống đất. Trước khi bình tĩnh lại và nhặt cọng rau có con sâu lên, vứt vào sọt rác.

Chưa hết, vẫn còn vài loại sâu khác, nguy hiểm hơn. Vì nếu không cẩn thận thì chúng có thể có cơ hội nằm trong miệng hoặc cả trong bụng của mình. Ấy là tôi muốn nói những con sâu nằm trong trái cây, ví dụ như ổi, táo (táo ta ấy), hoặc mận (tôi muốn nói đến quả “roi” của miền Bắc ấy).

Những loại trái này rất dễ có sâu, mà ác một cái, trái nào càng ngọt lại càng dễ bị sâu, mới là lạ chứ!

Thử tưởng tượng, bạn đang cầm trái mận cắn và nhai ngon lành, suýt soa kêu lên “ừ, quả mận này ngọt quá”, thì bỗng nhìn thấy nửa trái mận còn lại trên tay bạn có một con sâu đang ngo ngoe … Thế là hét lên, và nhè luôn miếng mận đang nhai trong miệng ra xem có con nào trong đấy nữa không. Thường thì không có, nhưng cũng có khi, năm thì mười họa, cái miếng vừa cắn trong miệng khi nhè ra cũng có sâu nữa, mới ghê chứ!

Việc ấy đã xảy ra với tôi một lần, từ hồi bé. Và sau đó, tôi cứ thắc mắc mãi: có bao giờ mình ăn phải sâu mà không biết, và đã nuốt xuống bụng mất rồi, hay chưa nhỉ?

Vái trời là chuyện ấy chưa xảy ra! Chứ nếu xảy ra rồi, thì đến chết mất thôi!

Mà, biết đâu tôi đã ăn mấy con sâu vào trong bụng rồi ấy, cũng nên!

Nếu tôi không ăn, thì cũng có thể đã có người khác ăn rồi. Vì nhiều sâu thế cơ mà. Không khéo mọi người còn ăn nhiều rồi nữa là khác. Ăn sâu, rồi thậm chí đẻ cả ra sâu nữa ấy chứ.

Chứ nếu không thì làm sao lúc này sâu lại nhiều đến thế? Cả một bầy nhung nhúc kia kìa.

Ở đâu ra mà dám nói như thế, tôi nghe có người hỏi tôi như vậy.

Thì còn đâu nữa, nó ở đây này (http://www.vietnamnet.vn/vn/chinh-t…). Lãnh đạo của đất nước đã nói đàng hoàng, không phải tôi nói đâu nhé.

Chỉ tội nghiệp cho nước VN và người VN mình quá đi thôi! Một con sâu cũng đủ chết rồi, huống chi nay lại còn cả một bầy sâu!

Vũ Thị Phương Anh

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh minh họa: VNTB

Đừng vội mừng khi Chính phủ lại tăng lương dồn dập

Tăng lương cơ bản chỉ dành cho công nhân viên nhà nước và sẽ đem đến niềm vui cho một nửa đồng bào cả nước nhưng cũng [sẽ] làm cho một nửa đồng bào cả nước trong khu vực tư nhân và lao động tự do méo mặt. Lương tăng nhưng lạm phát cũng sẽ không đứng im hay chỉ trong tầm mục tiêu.

Vietnam Airline "cân nhắc" việc mua máy bay C919 Trung Quốc. Ảnh chụp trang nguoiquansat.vn

Tính mạng người dân Việt Nam không phải thứ để đem ra gỡ khó cho Vietnam Airlines

Theo thông tin từ nguoiquansat.vn đưa tin, do thiếu máy bay nghiêm trọng, Vietnam Airlines cân nhắc mua tàu bay từ Trung Quốc. Cụ thể ở đây là máy bay thân hẹp 919 mà Trung Quốc vừa ra mắt.

Theo tôi được biết, hiện C919 của Trung Quốc chưa được EU và Mỹ cũng như các quốc gia phát triển cấp phép bay và cấp chứng nhận an toàn hàng không. Theo các chuyên gia, có thể mất ít nhất vài năm nữa. Vậy nếu Vietnam Airlines mua thì chỉ bay nội địa sao? Và liệu tính mạng của người dân Việt Nam có được đảm bảo an toàn, hay chỉ đáng giá giải quyết khó khăn cho Vietnam Airlines.

Tình trạng đáng báo động, cán bộ nhà nước ngày càng giàu có, sống xa hoa bất thường so với mức lương nhận lãnh. Ảnh minh họa: FB Manh Dang

Có cần quan tâm đến thời cuộc hay không?

– Nếu bạn vẫn ung dung trả 100.000 đồng để mua xăng dù vẫn biết trong đấy chỉ có 45.000 đồng là giá xăng, nhưng có đến 55.000 đồng là thuế phí các loại, chưa kể đến yếu tố chúng ta là một quốc gia xuất khẩu dầu hỏa,

– Nếu bạn chấp nhận như lẽ đương nhiên khi con cái bạn rời ghế nhà trường mà không thể kiếm được việc làm, hoặc đi làm nhưng không thích ứng được với công việc vì sự đào tạo kém cỏi của hệ thống giáo dục,

-…

Ảnh minh họa: Foreign Affairs

Những bài học lịch sử về Nga của Tập Cận Bình

Là con trai của một người có liên quan nhiều đến quan hệ giữa đất nước mình với Moscow, Tập Cận Bình hiểu rõ lịch sử. Lịch sử đã dạy cho ông bài học về những nguy hiểm của việc vội vàng liên kết lẫn việc thù địch toàn diện. Giờ đây, Tập muốn được hưởng lợi từ chiếc bánh – tiến đủ gần đến Nga để gây rắc rối cho phương Tây, nhưng không quá gần đến mức buộc Trung Quốc phải phân tách hoàn toàn.