Người Việt Tại Nhật Phản Đối Nguyễn Tấn Dũng Đến Tokyo

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng đã âm thầm đến Tokyo vào ngày 20 tháng 5 năm 2009, tuy nhiên cộng đồng người Việt tại Nhật vẫn được tin để tổ chức biểu tình phản đối. Ông Nguyễn Tấn Dũng lần này đến Nhật khá âm thầm là vì không phải do chính phủ Nhật mời mà do tờ báo Nihon Keizai (Kinh Tế Nhật Bản) mời. Hàng năm, tờ báo Nihon Keizai đều gởi thư đến những nước Á châu, các cơ quan, định chế thế giới để mời tham dự cuộc hội thảo có chủ đề Tương Lai Á Châu do chính tờ báo này đứng ra tổ chức. Hội thảo này chỉ có tờ báo này đưa tin còn các cơ quan truyền thông khác đều không nhắc đến. Các nước tham dự chỉ gởi cấp Cục trưởng hay Giám đốc Viện Nghiên cứu kinh tế, Trung tâm thương mại mà thôi. Về phía Nhật Bản chỉ gởi Phó Thống đốc Ngân hàng quốc gia là cấp lớn nhất đến dự, còn lại là các Phó Giám đốc của một số công ty lớn; chỉ có Lào và Việt Nam là đưa Thủ tướng sang.

Cuộc hội thảo diễn ra vào lúc 11 giờ sáng ngày 21 tháng 5, tại khách sạn Teikoku (Đế Quốc) giữa thủ đô Tokyo. Cộng đồng người Việt đã có mặt sẵn trước khách sạn từ lúc 10 giờ với một rừng cờ vàng và nhiều biểu ngữ bằng tiếng Việt lẫn tiếng Nhật tố cáo nhà cầm quyền CSVN tham nhũng, hối lộ, rút ruột các dự án từ tiền viện trợ ODA của Nhật, điển hình là vụ PCI vừa rồi. Địa điểm thuận tiện của đoàn biểu tình đã thu hút được ánh mắt nhìn của người đi đường qua lại và được sự tán thành hỗ trợ của nhiều bộ hành. Các tờ truyền đơn tố cáo nhà cầm quyền CSVN đã được phát ra cho khách đi đường.

Vì phái đoàn Nguyễn Tấn Dũng đã đến khách sạn từ tối hôm trước nên đã không đụng đầu đoàn biểu tình. Tuy nhiên đồng bào vẫn kiên nhẫn đứng đợi đến 12 giờ trưa thì phái đoàn của Nguyễn Tấn Dũng rời khách sạn, và như những lần trước đoàn xe đã phải trốn chạy thật nhanh giữa những tiếng hô phản đối chế độ CSVN tham nhũng vang dội cả bầu trời.

Cuộc biểu tình phản đối phái đoàn Nguyễn Tấn Dũng và nhà cầm quyền CSVN trước dư luận Nhật Bản đã thành công tốt đẹp. Ban tổ chức hẹn gặp lại đồng bào vào dịp tới.

Nam Phương
Đặc phái viên đài Chân Trời Mới tại Tokyo

JPEG - 41.6 kb

JPEG - 47.1 kb

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Báo cáo viên đặc biệt của LHQ về tình trạng của người bảo vệ nhân quyền. Ảnh: Srdefenders

Báo cáo viên đặc biệt LHQ: Hà Nội cần chấm dứt đàn áp nhân quyền một cách có hệ thống

Hà Nội cần chấm dứt việc đàn áp một cách có hệ thống và sử dụng các điều luật bị cho “nguỵ tạo” để bắt giam các nhà hoạt đông bảo vệ nhân quyền.

Đây là khuyến nghị của một số các tổ chức nhân quyền quốc tế cùng với quan chức Liên Hiệp Quốc và dân biểu Thuỵ Sỹ lên tiếng nhân dịp Việt Nam tham dự phiên Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) vào ngày 7/5/2024.

UPR 2024 – 5 năm nhìn lại tình hình nhân quyền tại Việt Nam

Universal Periodic Review, được gọi tắt là UPR, tức Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát là một cơ chế của Hội đồng Nhân quyền LHQ (UNHCR), được thiết lập từ năm 2006, nhằm cải thiện tình hình nhân quyền ở mỗi quốc gia thành viên của Liên Hiệp Quốc. Để đạt được mục đích này, Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát thực hiện việc kiểm tra, đánh giá hồ sơ nhân quyền của mỗi quốc gia, và đưa ra khuyến nghị cho các vi phạm nhân quyền ở bất cứ nơi nào chúng xảy ra.

Vào ngày 7/5/2024 tới đây, tình hình nhân quyền Việt Nam được kiểm điểm trước Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc tại phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát, chu kỳ thứ tư.

Ông Lê Đình Lượng: "Việc của tôi sẽ do lịch sử phán xét. Tôi sẽ vui khi phải ở lao tù nếu dân tộc này được lớn mạnh trong tự do dân chủ”. (Lời nói sau cùng trước khi tòa nghị án), Ảnh: Internet

Trong họa có phúc

Cháu học lịch sử cách mạng thì rõ, rất nhiều tù nhân chính trị về sau thành những người lãnh đạo phong trào xã hội đầy trí tuệ và bản lĩnh. Người có chí khí sẽ biến nhà tù thành trường học để tu tâm, dưỡng chí, nung nấu những khát vọng, ước mong… Đó là nỗi khổ hạnh của cá nhân nhưng lại là phúc cho dân tộc.

Chứ cái đám “hồng phúc” cậu ấm, cô chiêu kia, chỉ có ăn và phá, biết gì yêu nước thương dân!…