Tại sao Nhà Cầm Quyền CSVN phải bắt khẩn cấp Ls Lê Công Định

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Có người cho rằng đây là một đòn “đánh phủ đầu” hoặc “đánh lạc hướng”, nhưng thử hỏi đánh phủ đầu ai, đánh lạc hướng ai và tại sao lại phải bắt khẩn cấp? Muốn có lời giải đáp, chúng ta chỉ việc trả lời các câu hỏi:

Tại sao nhà cầm quyền CSVN đã bắt tù Ls Lê Chí Quang, Blogger Điếu Cầy, đóng cửa báo Du Lịch … Những người này chẳng có âm mưu gì để lật đổ “chính quyền cách mạng”, nhưng họ có một điểm chung là cùng chống hành động xâm lăng của Trung Quốc.

Câu hỏi thứ nhì là: Tại sao báo Hà Nội Mới ca ngợi tên xâm lược Hứa Thế Hữu, kẻ đã tàn sát biết bao sinh mạng người dân Việt Nam khi quân Tàu xâm lăng nước ta vào năm 1979 mà lại được khen thưởng, Bộ Công Thương đã để Trung Quốc ngang nhiên sử dụng trang Web của Bộ để tuyên truyền Biển Đông là lãnh hải của chúng mà không có nhân viên nào bị trừng phạt… Những kẻ này có đặc tính chung là chúng cùng phục vụ quan thầy Trung Quốc.

Vậy thì đường lối của lãnh đạo CSVN hiện nay là phục vụ Trung Quốc. Ai đụng tới Chủ thì Tay Sai không tha! Vì vậy mà gần đây, khi tầu Ngư Chính của Trung Quốc ngang nhiên xâm phạm hải phận VN, rượt đuổi, không cho ngư dân VN đánh cá trên vùng biển của tổ tiên VN, thì nhà cầm quyền CSVN chỉ biết a dua theo giặc bằng cách phụ họa kêu gọi ngư dân Việt Nam hãy tránh xa các vùng biển Trung Quốc chiếm đoạt… Trong khi đó Ls Lê Công Định, người đã từng bảo vệ ngư dân đồng bằng Sông Cửu Long trong vụ kiện xuất cảng cá ba sa trước đây, lại chuẩn bị đưa vụ giặc Tàu bách hại ngư dân Việt Nam tại Biển Đông ra trước Toà Án Quốc Tế, thế là ông bị nhà cầm quyền CSVN ra lệnh “bắt khẩn cấp”.

Về lý do chính thức của vụ “bắt khẩn cấp” này, viên Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh Vũ Hải Triều đã cho biết là vì LS Lê Công Định “đã lợi dụng việc bào chữa cho số đối tượng chống đối (Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Hải), thông qua các luận cứ bào chữa để thực hiện ý đồ biến các phiên tòa thành diễn đàn tuyên truyền chống chế độ, xuyên tạc Hiến pháp, pháp luật, lên án chính quyền Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền.” Các vụ án mà Vũ Hải Triều viện dẫn đều đã xẩy ra từ lâu. Nếu gọi đó là tội thì sao phải để hơn 1 năm sau mới cho lệnh “bắt khẩn cấp”? Chẳng lẽ quan chức CSVN chậm hiểu đến thế sao? Đây quả là điều chỉ có người CSVN nói cho người CSVN nghe mà thôi.

Một tang vật khác được viện dẫn trên báo chí Đảng, như bằng cớ chống lại đảng CSVN của Ls Lê Công Định là hình bìa cuốn sách “Từ Độc Tài tới Dân Chủ” trong computer của ông Định. Thế ra đảng CSVN đã thành thực khai báo rằng Đảng chỉ là một tập đoàn độc tài. Và hô hào dân chủ tức là “chống Đảng”! Điều đáng xấu hổ là đảng CSVN không phải chỉ bịt mắt người dân VN, mà họ còn tự bịt mắt chính họ. Cuốn “Từ Độc Tài tới Dân Chủ”của Gene Sharp là một tài liệu công khai, đã được dịch ra 22 thứ tiếng và bản Việt ngữ do đảng Việt Tân thực hiện đã được phổ biến trên các mạng thông tin điện tử gần 3 năm qua.

Ngoài cuốn sách dùng làm tang vật buộc tội, guồng máy cầm quyền CSVN còn căn cứ vào các bản điều lệ lập Đảng Lao Động và dự thảo Hiến Pháp tìm thấy trong computer của Ls Định như những tang vật khác! Ở thế kỷ 21 này, trong computer của một người trí thức thiếu gì những tài liệu như vậy. Huống chi đây lại là computer của một ông luật sư hành nghề. Chắc chắn trong computer của Ls Định còn hàng chục, hàng trăm bản điều lệ hội đoàn, công ty. Nếu dùng lối suy diễn của CSVN thì ông Định cũng là thành viên của hết cả những hội đoàn và công ty đó hay sao? Cũng theo lối suy diễn này thì những sinh viên hay các nhà nghiên cứu về Mác – Lê Nin hay Mao Trạch Đông đều là ngưới Cộng Sản hay sao?

Trong cuốn “Hồi Ký Của Một Thằng Hèn” Nhạc sĩ Tô Hải có kể rằng, hồi xưa đã có lần ông suýt chết chỉ vì ông có tờ giấy khai sanh bằng tiếng Pháp, bị người của Nhà Nước CS hồi đó cho là tay sai của Tây. May mà có một ông lãnh đạo đã từng là lính khố xanh nên nhận ra đó là tờ giấy khai sanh. Vì vậy mà nhạc sĩ Tô Hải mới thoát! Hoá ra nền vô học chuyên chính của đảng CSVN vẫn còn thấm nhuần cho tới ngày nay. Trí thức mà bị bạc đãi và coi khinh như vậy làm gì hỏi sao quốc gia Việt Nam không tụt hậu?

Trở lại lệnh bắt khẩn cấp Ls Lê Công Định, nó khẩn cấp không phải vì những lý lẽ tào lao do viên Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh Vũ Hải Triều đã nêu lên; ông Định bị bắt khẩn cấp vì ông sắp đụng vào Trung Quốc, vào chế độ quan thầy của nhóm lãnh đạo CSVN. Dụng tâm răn đe hay đánh lạc hướng không rõ có nằm trong ý đồ của đảng CSVN hay không, nhưng nếu có thì cũng chẳng răn đe được ai, vì sự chống đối lại nhà nước không phải là việc làm được khơi mào bởi giới trí thức. Sự việc người Nhà Nước CS cướp đoạt tài sản của người dân, tạo ra hàng trăm ngàn dân oan là sự thật hiển nhiên và phổ biến. Việc nhà Nước mở cửa cho Trung Quốc vào tàn phá Tây Nguyên để khai thác quặng nhôm mang về Tàu, việc Nhà Nước làm ngơ để Trung Quốc dành nơi đánh cá của ngư dân VN là những sự thật không thể chối cãi… Vì vậy mà bắt Ls Lê Công Định sẽ không răn đe được ai, và cũng chẳng làm dân Việt Nam sao lãng những vấn đề sống còn của dân tộc.

Trước đây, sự việc Nhà Nước CSVN bắt giam LM Nguyễn Văn Lý có thể đã tạm giải quyết được sự chống đối của giáo dân Nguyệt Biều. Nhưng, bản chất cuộc đấu tranh do LM Nguyễn Văn Lý khởi xướng là đấu tranh cho công bằng và công lý, nên những lý tưởng đó không chỉ giới hạn trong giáo xứ Nguyệt Biều, mà đã là yếu tố để khối đồng bào Công giáo, mười lần đông đảo hơn tại Thái Hà, tranh đấu một cách quyết tâm và mãnh liệt hơn. Trong tuần lễ vừa qua, người Việt trong và ngoài nước đã dành nhiều thì giờ theo dõi việc bắt khẩn cấp Ls Lê Công Định. Cuộc tranh đấu của đồng bào cho Ls Định sẽ tiếp diễn, không những tiếp diễn mà còn là cơ hội để các Ls Lê Thị Công Nhân và Nguyễn Văn Đài không bị quên lãng, cho tới khi họ được phóng thích, như trường hợp Ls Lê Chí Quang, Bs Phạm Hồng Sơn, Ls Lê Quốc Quân và nhà văn Trần Khải Thanh Thủy. Điều chắc chắn là những cuộc tranh đấu này không thay thế cho nỗ lực bảo vệ Tây Nguyên và chủ quyền Việt Nam tại Biển Đông.

Hoàng Cơ Định
hoangcodinh@jps.net

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”