Thư của mẹ nhà đấu tranh dân oan Trần Thị Thúy nhân ngày QTNQ

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Kính gửi:

– Cao ủy Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc
– Bộ ngoại giao Hoa kỳ
– Bộ ngoại giao Úc
– Bộ ngoại giao Na Uy
– Bộ ngoại giao Thụy Sĩ

Nhân ngày Quốc tế Nhân quyền 10/12/2013

Tôi tên: Bùi Thị Nữ. Sinh năm: 1943

Hiện cư ngụ: Ấp Long Thái xã Long Khánh B, Huyện Hồng Ngự – Đồng Tháp.

Là mẹ ruột của: Trần Thị Thúy

Nguyên do: Vào năm 1982 gia đình tôi bị chính quyền tỉnh Đồng Tháp cựu đại tá Quân Đội Nhân Dân Việt Nam tên là Phạm Ngọc Trọng cướp đi 22 ha đất ruộng của gia đình tôi. Đến năm 2002 gây sóng gió lần nữa là 2.500m2 đất chỉ bồi thường 10.000đ/ m2. Trong khi đó nhà nước bán lại 3.000.000đ/m2.

Cứ qua sự việc nói trên gia đình tôi và con gái tôi đi khiếu kiện từ điạ phương đến trung ương coi như vô hiệu quả. Đến năm 2010 bổng tự nhiên như một cơn đại hồng thủy công an tràn vào bắt con gái tôi, đánh con trai tôi và đứa con thứ 2 tôi lên máu không cho bác sĩ đến nên con tôi bị tử vong.

Kính thưa quí ngài!

Ở một thể chế độc tài, độc đảng quyền con người không có, cả tự do tôn giáo cũng không thì người dân chúng tôi sống trong cảnh phập phòng lo sợ. Họ bắt người qui tội gì cũng được. Tại vì chính quyền có Điều 4 Hiến pháp trong tay họ muốn chụp mũ ai thì chụp, nay ở nhà có tổ chức đám giỗ thì họ dùng lực lượng công an, nhất là tên Lực – Công an an ninh – tỉnh đến ngăn chặn không cho dòng họ đến nhà cúng đám. Họ dùng hết thủ đoạn này tới thủ đoạn kia, cấm vận kinh tế không cho ai đến, còn riêng con gái tôi là Trần Thị Thúy bị họ giam giữ rất khắc nghiệt và hiện nay bị bệnh rất nặng như sau: sạn túi mật, vôi cột sống và cao huyết áp. Nhưng khi mang thuốc vào thì họ không cho uống, mỗi khi đến thăm họ quay phim, chụp hình và gây khó khăn. Bề ngoài thì họ nói sửa điều luật này đến điều luật nọ nhưng thực chất là một tờ giấy cũ mà thôi.

“Đi cùng khắp biển cù lao
Lộn đi lộn lại cũng tao với mày.”

Nay tôi làm thỉnh nguyện thư này đến quí ngài Cao Ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc vì hiện nay Việt Nam là thành viên của Hội Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Bước ra sân chơi Quốc tế thì họ phải tuân theo luật quốc tế, thả những người tù lương tâm và chính trị. Trong đó có con gái tôi là: Trần Thị Thúy đang bị giam cầm ở nhà tù tỉnh Đồng Nai đang lâm bệnh nặng.

Trong khi chờ đợi sự phúc đáp của quí ngài gia đình tôi và nhân dân cả nước, đời đời nhớ ơn quí ngài. Nhờ có quí ngài con tôi và những người tù chính trị mới có thể thoát khỏi cảnh lao tù cộng sản.

Tôi thành thật biết ơn quí ngài./.

Hồng Ngự ngày 10 tháng 12 năm 2013
Kính thư
(Đã ký)
Bùi Thị Nữ

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”