Thư gửi Quốc hội của ông Nguyễn Trọng Vĩnh về vấn đề khai thác bốc-xít ở Tây Nguyên

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Để gia tăng tối đa khối kiến thức từ nhiều góc cạnh về vấn nạn Bô-xít Trung Nguyên hiện nay, chúng tôi đang và sẽ tiếp tục cố gắng thu thập ý kiến của các chuyên gia ngoại quốc cũng như Việt Nam về các hậu quả lên môi sinh và con người quanh vấn đề này.

Ban Biên Tập Web Việt Tân


JPEG - 4.1 kb
Nguồn hình: blog Tạ Phong Tần

Kính gởi Chủ tịch và các Đại biểu Quốc hội.

Kính thưa các vị,

Về vấn đề khai thác bốc-xít ở Tây Nguyên, nhiều nhà khoa học đã phân tích rất kỹ về nhiều mặt cho thấy rằng không những đã không mang lại hiệu quả mà lại gây tác hại vô cùng to lớn về mọi mặt: kinh tế, xã hội, đời sống và an ninh quốc phòng lâu dài không thể cứu vãn được như sau:

Trên đất ba-zan rất quí của Tây Nguyên, chúng ta đương có những vùng rộng lớn về cà phê, chè và nhiều loại cây trồng khác, vừa là nguồn xuất khẩu quan trọng, vừa là nguồn sinh sống của hàng triệu đồng bào Kinh, Thượng và còn có cơ phát triển nữa, mặc dầu nguồn nước khan hiếm. Nay nếu đào bới hàng vạn ha đất ba-zan, xâm hại cả rừng nguyên sinh khai thác bốc-xít để luyện thành a-luy-mi-na, sẽ hút cạn hết nguồn nước (60 m3 cho một tấn a-luy-mi-na), tiêu thụ một lượng điện rất lớn, đầu tư kinh phí rất lớn cho quãng đường 270 km để chuyên chở a-luy-mi-na xuống cảng biển bán giá rẻ, vừa là cách làm kinh tế không hiệu quả, vừa là một sự phá hoại không tiền khoáng hậu! Hết nước, thì cà phê có tồn tại và phát triển được không? Các loại cây trồng khác có phát triển được không? Sẽ không còn nguồn xuất khẩu cà phê, chè, cao su… Cuộc sống của hàng triệu đồng bào bị đảo lộn sẽ vô cùng khốn khó.

Từ trên cao, hàng vạn khối bùn đỏ chứa hóa chất độc hại sẽ theo sông, theo mưa trút xuống hạ du, hàng triệu đồng bào miền Nam Trung Bộ và miền Đông Nam Bộ là người hứng chịu thì sẽ ra sao?! Nghiêm trọng nữa là về an ninh quốc phòng, chúng ta sẽ thường xuyên chịu sức ép giữa hai căn cứ quân sự của nước ngoài như tôi đã trình bày với Bộ Chính Trị và Chính Phủ trong thư trước.

Khai thác bốc-xít, tàn phá môi trường sinh thái Tây Nguyên và môi trường sống của hàng triệu đồng bào, là đại hiểm họa đối với dân với Nước, là tội lỗi. Các thế hệ mai sau sẽ nghĩ gì về thế hệ cầm quyền hiện nay.

Thưa Chủ tịch và các Đại biểu Quốc hội,

Tôi tin rằng, với lương tâm và trách nhiệm với Đất nước các vị sẽ không thể đồng tình với chủ trương sai trái trên đây. Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất của Nước, tôi tha thiết mong Chủ tịch và các vị Đại biểu Quốc hội có quyết định sáng suốt, dừng ngay dự án khai thác bốc-xít Tây Nguyên để tránh cho dân tộc một tai họa khôn lường.

Kính chào (đã ký)

Nguyễn Trọng Vĩnh
Cán bộ lão thành cách mạng 93 tuổi,
72 năm theo Đảng làm cách mạng

Địa chỉ: Nhà 23, Ngõ 5
Phố Hoàng Tích Trí, Kim Liên,
Đống Đa, Hà Nội
ĐT: 04.35770135

Ông Nguyễn Trọng Vĩnh tác giả lá thư này là cựu Thiếu tướng, chính ủy Quân khu 4 miền Bắc trước 1975 và là cựu Đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh giai đoạn 1974 -1989.


Xin giới thiệu đến quý độc giả trang blog Bauxite Việt Nam của Giáo sư Nguyễn Huệ Chi để theo dõi các thông tin về vấn đề Bauxite ở Việt Nam. http://vn.myblog.yahoo.com/huechivn2009

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Tô Lâm trong buổi tiếp đón Tổng thống Nga Vladimir Putin, tại phủ chủ tịch ở Hà Nội, ngày 20/06/2024. Ảnh: Reuters - Minh Hoang

Chủ tịch nước kiêm tổng bí thư, ông Tô Lâm nắm trọn quyền lực ở Việt Nam

Việc được bầu làm chủ tịch nước được coi là “bước đệm” cho chức vụ lãnh đạo đảng. Và ông không ngồi vào ghế chủ tịch nước nếu thực sự chưa bố trí được người thân cận thay ông làm bộ trưởng Công An. Loại hết mọi đối thủ, trong đó có hai chủ tịch nước, một chủ tịch Quốc Hội, để nắm giữ, dù tạm quyền, cả hai chức vụ cao nhất của Việt Nam – tổng bí thư và chủ tịch nước – là “một thắng lợi hoàn toàn” của ông Tô Lâm, theo giám đốc nghiên cứu Benoît de Tréglodé, Viện Nghiên cứu Chiến lược của Trường Quân sự Pháp (IRSEM).

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…