Tôi đang chờ nhận quyết định cảnh cáo của Công an Hoàn Kiếm

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Chuyện cách đây đã 3 ngày nhưng hôm nay tôi mới lên tiếng vì tôi muốn chờ thêm mấy ngày nữa xem có nhận được quyết định cảnh cáo của công an quận Hoàn Kiếm không. Thế nhưng đến bây giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy quyết định ấy như thế nào, chỉ có bà xã nhà tôi được đọc bản foto trong tay ông trưởng xóm.

Ấy là chiều hôm 15/9, tôi đi chơi về, vợ tôi khoe:

– Ông May vừa ở đây về. Hi hi

Ông May mà vợ tôi nhắc tới là cụm trưởng dân cư. Tôi hỏi:

– Ông ấy đến chơi hay có việc gì vậy?

– Ông ấy đến nói anh có quyết định cảnh cáo của công an quận Hoàn Kiếm về tội gây rối trật tự công cộng. Ông ấy bảo sẽ đưa anh ra xóm đấu tố. Ông ấy còn nói nếu anh bị cảnh cáo một lần nữa thì đưa đi cải tạo. Ông ấy có vẻ lo cho anh.

Tôi bật cười:

– Sao chúng nó ngu thế. Chúng nó làm việc cho nhà nước mà không hiểu đối tượng đi cải tạo tuổi đời như thế nào à.

Tôi không có ý nói ông trưởng xóm tôi. Tôi biết ông ấy có mang tôi ra đấu tố thì cũng theo chỉ đạo từ trên mà thôi. Tôi bảo:

– Sao em không mượn rồi foto cái bản ấy lại cho anh coi.

– Em có hỏi nhưng ông ấy không cho.

– Thế đứa nào ký?

– Em không nhớ đầy đủ họ tên, chỉ nhớ tên là Thắng gì đó.

– Vậy em nói sao?

Vợ tôi thích chí khoe một hồi:

– Em phản ứng rất mạnh. Em bảo anh Thụy nhà em đã viết bài kể cụ thể trường hợp anh bị bắt. Lúc ấy anh đang đi bộ trên Bờ Hồ. Em bảo anh ấy bị bắt khi chưa có hành vi biểu tình tức là đã giăng biểu ngữ chống xâm lược, đòi toàn vẹn lãnh thổ cho Việt nam, hô khẩu hiệu. Hôm ấy bất kể đang đi bộ ở Bờ Hồ hay lúc đã thành biểu tình đều bị bắt tuốt lên xe mang lên trại Lộc Hà …

Cô ấy kể một hồi, tôi phải ngắt lời:

– Kể cả đang biểu tình thì có sao. Nói người biểu tình gây rối sao được.

Vợ tôi nói tiếp:

– Em có bảo công an làm việc phải đàng hoàng, sao cứ phải dấm dấm dúi dúi. Sao không gửi quyết định ấy cho anh Thụy. Lúc ấy ông May mới biết là anh không nhận được quyết định. Ông ấy bảo vậy để xem thế nào đã.

Tôi cẩn thận gọi điện cho ông trưởng xóm hỏi lại thì đúng như bà xã nhà tôi kể. Tôi bảo cho tôi mượn cái quyết định ấy để tôi foto hoặc cho tôi chụp ảnh cũng được nhưng ông ấy nói đã trả lại cái quyết định ấy cho họ rồi. Tôi nghe nói vậy nhưng không tin là ông ấy đã trả.

Tôi hỏi:

– Thế ai chỉ đạo đưa tôi ra cụm dân cư đấu tố?

Ông không trả lời thẳng vào câu hỏi của tôi mà nói:

– Không phải đấu tố đâu mà là đưa ra cuộc họp cho mọi người góp ý. Nhưng anh cứ yên tâm, việc này phải xem xét cẩn thận, chúng tôi chỉ họp xóm khi nào anh nhận được bản chính của quyết định.

Tôi nói:

– Tôi không có gì phải yên tâm với không yên tâm. Tôi chỉ muốn biết ai chỉ đạo đấu tố tôi? Chính quyền hay công an?

Nhưng ông vẫn không nói điều tôi cần biết. Vẫn cứ bảo là tôi yên tâm, yên tâm.

Khổ quá, ông ấy cứ tưởng là tôi sợ đấu tố, sợ bắt đi cải tạo. Tôi bảo:

– Nếu họ chỉ đạo, anh cứ việc mang tôi ra đấu tố. Tôi sẽ không tránh đâu. Cả hai vợ chồng tôi cùng có mặt để xem họ đấu tố tôi thế nào. Tất nhiên tôi không phải là kẻ chỉ biết ngồi nghe.

Ông trưởng xóm còn kể là ông cũng nói với họ là nghe anh nói hôm ấy anh đi dạo chơi Bờ Hồ chứ không đi biểu tình. Tôi cải chính:

– Không. Tôi không nói là đi dạo chơi. Tôi làm gì có thời gian dạo chơi. Tôi nói là tôi đi biểu tình nhưng tôi bị bắt khi hành vi chưa phải là biểu tình. Nghĩa là tôi đang đi bộ như bao nhiêu người dạo chơi ở Bờ Hồ khác. Nhưng việc tôi định biểu tình là có thật. Sao tôi phải chối.

Điều sơ đẳng nhất là với một công dân, khi có giấy mời, giấy triệu tập, quyết định cảnh cáo hay quyết định gì liên quan đến họ, đều phải giao bản chính cho họ để biết mà thi hành hay phản ứng. Thỉnh thoảng vẫn có người được chính quyền nói bị cảnh cáo này nọ nhưng chính bản thân họ thì lại không nhìn thấy mặt mũi cái quyết định ấy ra sao. Gần đây nhất, trường hợp Đặng Bích Phượng là một ví dụ. Bây giờ thì đến lượt tôi.

Lại nhớ hôm 7/3/2012, mấy tên công an mang giấy triệu tập của trưởng công an huyện Thanh Trì đến nhà tôi nhưng giữ khư khư, chỉ chìa ra cho tôi xem có tên tôi rồi ngay lập tức cưỡng bức tôi lên xe. Chúng không dám cho tôi giữ cái giấy triệu tập ấy. Chuyện này tôi có kể cụ thể trong ghi chép “Bảy giờ bị giữ trong công an huyện Thanh Trì”.

Tại sao họ không dám giao những giấy tờ ấy cho người cần phải nhận. Phải chăng, họ biết việc làm này của mình trái pháp luật nên sợ người nhận lấy làm cơ sở kiện họ? Dám làm thì phải dám trách nhiệm chứ.

Rõ ràng đây là việc làm không đàng hoàng minh bạch của kẻ quen làm việc trong bóng tối.

Tôi đang chờ nhận quyết định cảnh cáo của công an Hoàn Kiếm. Trưởng công an quận Hoàn Kiếm cần kiểm tra lại. Nếu chưa gửi cho tôi thì gửi ngay. Nếu thất lạc đâu đó thì gửi lại để tôi biết và sẵn sàng đối mặt với buổi đấu tố tôi tại cuộc họp của cụm dân cư nơi tôi ở sắp tới, kể cả việc họ bí mật tạo ra mấy cái quyết định cảnh cáo nữa rồi cưỡng bước tôi đi cải tạo.

18/9/2012

NTT

Nguồn: http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Quang cảnh buổi Hội thảo UPR do Việt Tân cùng các Tổ chức ACAT, Freedom House, Destination Justice, Media Defence, RSF, Hội Anh Em Dân Chủ và COSUNAM phối hợp tổ chức lúc 3 giờ chiều ngày 6/5/2024 tại Geneva, Thụy Sĩ. Ảnh: Việt Tân

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 12 – 19/5/2024

Nội dung:
– Vận động quốc tế và biểu tình trước phiên Kiểm điểm Định kỳ UPR tại Geneva, Thụy Sĩ;
– Vận động bảo vệ quyền lợi của người H’Mông tại Bộ Ngoại giao Hòa Lan;
– Cựu Tù nhân Lương tâm Châu Văn Khảm gặp gỡ đồng hương tại Quận Cam, California.

Quang cảnh buổi Hội thảo ‘Hứa hẹn của Hà Nội, Thực trạng Nhân quyền tại Việt Nam’ tổ chức hôm 6/5/2024 tại Geneva, Thụy Sĩ - một ngày trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát tình hình nhân quyền VN (UPR Vietnam, 4th Cycle)

Những dấu ấn từ Hội thảo UPR ở Geneva, Thụy Sĩ

Sébastien Desfayes, luật sư, dân biểu và chủ tịch COSUNAM, nhắc lại rằng năm 2019, Việt Nam đã chấp nhận 83% các khuyến nghị của cộng đồng quốc tế. Nhưng 5 năm sau (2024), tình hình đối với những người bảo vệ nhân quyền ngày càng xấu đi. LS Desfayes không tin rằng Hà Nội sẽ tự động thay đổi “trở nên tốt hơn” sau UPR 2024. Mà nhà nước Việt Nam sẽ chỉ giảm bớt đàn áp khi bị áp lực.

“Tình hình nhân quyền sẽ không được cải thiện từ phía nhà nước Việt Nam, mà sẽ phải nhờ vào sự tranh đấu của chúng ta, và điều chắc chắn là chúng ta sẽ tiếp tục đấu tranh cho nhân quyền ở Việt Nam,” Luật sư Sébastien Desfayes kết luận.

Sư Minh Tuệ. Ảnh: Internet

Sư Minh Tuệ và pháp hành dưới góc nhìn Phật Giáo

Đến hôm nay, sư Minh Tuệ được rất nhiều người biết tới (tôi không thích dùng từ “nổi tiếng” đối với một bậc tu hành) và có sức lan toả rộng khắp, vượt ra cả biên giới quốc gia. Và câu chuyện về sư Minh Tuệ trở nên nóng hơn bao giờ hết, khắp mạng xã hội tràn ngập những video và hình ảnh về ông. Theo đó là rất nhiều ý kiến, quan điểm khác nhau. Kính phục, ngưỡng mộ… có; chê bai, miệt thị … có. Muôn nẻo trần ai!

Bà Uzra Zeya, Thứ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, đặc trách An ninh Dân sự, Dân chủ và Nhân quyền. Ảnh: RFA

Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ: Việt Nam tiếp tục hạn chế nghiêm trọng các quyền tự do cơ bản

Bà Uzra Zeya – Thứ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, đặc trách An ninh Dân sự, Dân chủ và Nhân quyền nói sẽ tiếp tục tạo sức ép để chính quyền Việt Nam phải tôn trọng các quyền tự do cơ bản, trả tự do cho hơn 180 tù nhân chính trị và chấm dứt tình trạng đàn áp xuyên biên giới.

Bà Uzra Zeya còn bày tỏ mối quan ngại sâu sắc khi Hà Nội tiếp tục áp đặt những hạn chế nghiêm trọng đối với tất cả các quyền tự do cơ bản, bao gồm quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do hội họp ôn hòa, tự do tôn giáo… hay điều kiện giam giữ hà khắc đối với các tù nhân chính trị bị kết án một cách bất công.