Vô Liêm Sỉ!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tôi không thích nghĩ nhiều và nói nhiều về những chuyện bực mình khó chịu, mà chỉ thường suy ngẫm và thưởng ngoạn những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Và tôi cũng mau quên những câu chuyện và những loại người gây ra những chuyện ấy. Tôi là linh mục ở miền quê, tôi không xem tivi. Qua sự bàn tán của giáo dân tôi biết sự xuyên tạc và sự thất hứa của chính quyền thành phố Hà nội. Tôi không muốn nói nhiều với giáo dân về những điều khó chịu này. Thế nhưng tin đài cứ liên tục và giáo dân vì thế cứ thắc mắc. Cuối cùng, tôi quyết định sẽ nói một lần sự thật để rồi quên.

Tôi chọn Chúa nhật ngày 28 tháng 9 năm 2008 sẽ công khai sự thật, và cũng trùng hợp nhận được bản văn “Quan điểm của Hội đồng Giám mục Việt nam…”. Sau khi đọc nguyên văn “quan điểm…”, tôi đóng lại: đó là quan điểm của Hội đồng Giám mục Việt nam.

JPEG - 38.1 kb
Nguyễn Thế Thảo, Chủ Tịch UBND TP Hà Nội.

Còn sau đây là quan điểm của riêng tôi: chính quyền thành phố Hà nội vô liêm sỉ trong hành vi và lời nói liên quan đến vụ đất 42 nhà chung và 178 Nguyễn lương Bằng. Tôi xin nói rõ, tôi không nói chính quyền chung chung, hay chính tại địa phương, mà nói đến chính quyền thành phố Hà nội trong sự kiện trên là vô liêm sỉ.

Tôi phân tích từ vô liêm sỉ là chính xác về mặt ngôn ngữ tương xứng với sự kiện khách quan, chứ hoàn toàn không phải vì sự bức xúc (Dù tôi có buồn vì cách ứng xử như thế của chính quyền thành phố Hà nội.) Tôi phân biệt đạo đứcliêm sỉ.

Chúng ta đừng đòi hỏi những người làm chính trị phải đạo đức, điều đó rất khó và là chuyện lương tâm và riêng tư; chính chúng ta cũng phải đấm ngực sám hối mỗi ngày vì tội lỗi của chúng ta. Nhưng chúng ta buộc nhà cầm quyền ít nhất phải có liêm sỉ, chứ không phải như những kẻ mạnh thiếu nhân cách chứng tỏ quyền uy bất chấp sự thật một cách công khai, trơ trẽn, và nhất là không biết xấu hổ. Như thế là vô liêm sỉ.

JPEG - 6.1 kb
Thiếu tướng Công An Nguyễn Đức Nhanh.

Những việc làm vô liêm sỉ không chỉ gây khó chịu phản cảm đối với xã hội, mà nó còn tấn công vào tính chính danh và đạo đức của xã hội. Tôi đã trình bày sự thật và quan điểm của mình cho người trưởng thành, vì không muốn trẻ thơ phải nhuốm phải những điều không hay của người lớn, rồi thôi. Tôi muốn quên những chuyện khó chịu và đừng ai nhắc đến nữa.

Thế rồi, một tuần sau tôi đọc thấy bài viết “Ông ấy có còn xứng đáng” của Thành Long trên báo TNTP. Thành Long là ai mà nói dối tồi thế. Cụm từ “niềm tin giảm đi một nửa” nghe nó giống ngôn từ chải chuốt của nhà văn hơn là câu nói đối thoại của một trẻ thơ. Đúng là người lớn thi vẽ tranh thiếu nhi. Tôi lại phải gặp thêm một kẻ vô liêm sỉ nữa. Vô liêm sỉ tới đó là cùng.

Tôi muốn tránh mà không thành, muốn quên mà không được. Lần này không phải là buồn mà là bức xúc vì có người dám dám đụng đến sự trong trắng của thiếu nhi. Vì điều bức xúc này mà tôi viết bài này để gởi cho những người vô liêm sỉ mong có một chút liêm.

LM Đặng Hữu Châu
Dòng Chúa Cứu Thế

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

"Tứ trụ" nay còn hai. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Tình hình đấu đá thượng tầng lãnh đạo CSVN mang ý nghĩa gì?

Chỉ còn 6 năm nữa, đảng CSVN bước vào tuổi 100 (1930-2030). Về mặt con số, cho thấy là đảng CSVN sống khá thọ, hơn cả tuổi thọ trung bình của một đời người. Nhưng về mặt năng lực, rõ ràng là đảng CSVN ngày nay chỉ còn là cái xác khô và đang trong quá trình phân hủy.

Nguyễn Phú Trọng và Tô Lâm

Đảo chính tại Việt Nam!

Giữa cơn rối ren chính trị của chế độ, nếu chỉ nhìn vào sự hạ bệ cá nhân các tên tuổi Nguyễn Xuân Phúc, Phạm Bình Minh, Vũ Đức Đam, Hoàng Trung Hải, Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ và sắp tới đây là Trương Thị Mai, vì những nghi vấn tham nhũng, trục lợi cá nhân… thì chúng ta chưa nhìn thấy hết sự tầm vóc sự việc. Chúng không đơn giản chỉ là việc chống tham nhũng qua công cuộc “đốt lò” mà ông Nguyễn Phú Trọng phát động và rêu rao trong nhiều năm qua với mục tiêu chỉnh đốn đảng.

Tượng đài Cảnh sát nhân dân. Ảnh chụp từ Zing News

Tượng đài cho ai?

Việc vẫn “kiên định” để tiếp tục xây lên những cái gọi là tượng đài trăm tỷ nghìn tỷ kia chỉ khiến dân ca thán, chán nản và mất hẳn niềm tin. Trong tình hình hiện nay, những bệnh viện lớn bảo đảm việc khám chữa bệnh cho người dân một cách nhanh chóng, hiệu quả với chi phí thấp nhất hay những ngôi trường “thân thiện” mà ở đó “mỗi ngày đến trường là một ngày vui”…, mới chính là những “tượng đài” mà người dân đang cần hơn bao giờ hết.

Phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát tại Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc hôm 7/5/2024. Ảnh: UN Web TV

Hơn 300 khuyến nghị cho Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền LHQ

Chiều thứ năm, ngày 9 tháng 5, báo cáo về cuộc Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (Universal Periodic Review – UPR) chu kỳ bốn của Việt Nam do nhóm ba nước Kazakhstan, Bulgaria và Paraguay soạn thảo được công bố. Ngày 10/5, tại phiên họp thứ 17, bản báo cáo sẽ chính thức thông qua tại Hội Đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.

Bản báo cáo cho biết, có 14 nước đặt câu hỏi trước, 133 nước phát biểu hôm 7/5, và 320 khuyến nghị đã được đưa ra.