Cứ làm như Rứa, như Rứa…

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Chuyện mới vừa xảy ra. Và có nhiều xác suất còn tiếp tục xảy ra. Bi lẫn hài.

Nguyễn Tấn Dũng, trong bài diễn văn kỷ niệm 30 tháng 4, đã nhấn mạnh về “tội ác Mỹ-Nguỵ”, ngay trước khi Nguyễn Phú Trọng đi Mỹ. Tức là phủ chúa nhất quyết không để cung vua ôm trọn cái vinh dự mở cổng TPP.

Nguyễn Phú Trọng, trong diễn từ bế mạc Hội nghị BCH TW đảng kỳ 11 khoá 11, đã dựng tường lửa trong bảng tiêu chuẩn tuyển chọn ứng viên mới vào BCH TW nhiệm kỳ tới, nhắm vào cá nhân và lâu la của Nguyễn Tấn Dũng.

Những bước chân âm thầm trong trận chiến quyền lực tiền Đại hội Toàn đảng khoá 12, lạ thay, lại là của Tô Huy Rứa, Trưởng ban Tổ chức TW đảng.

Rứa đã lặng lẽ lên phương án sắp xếp nhân sự khắp nơi về dự Đại hội. Có nghĩa rằng số phiếu cơ cấu BCH TW không phải đợi đến đại hội 12 mới có kết quả. Kết quả đã manh nha có ngay từ lúc xếp người đi bỏ phiếu, và ngay từ lúc phe Tổ Chức đếm tiền.

Quyền lực mềm, với đầy đủ những đường cong mềm mại đến chết người (đồng chí), đang được hình thành, trong bóng đêm dày đặc của dòng chảy chính trị ma quỷ.

Nhưng dường như chưa đủ. Đường Kách Mệnh không thể thiếu bạo lực, bởi tự thân nó, Đường Kách Mệnh là Đường Cướp Quyền. Tất nhiên, nạn nhân chỉ có thể là nhân dân, như đã từng, qua các chặng 1945, 1953, 1955, 1967, 1968, 1975 và lê thê sau đó.

Mới đây thôi, chỉ trong vòng trên dưới một tuần, FBker Gió Lang Thang bị an ninh giả dạng côn đồ hành hung đổ máu. Rồi nhà nước bắt giam FBker Dũng Phi Hổ và sách nhiễu Câu lạc bộ học tiếng Anh Stand By You của thanh niên Phạm Minh Đáp, về tội phản đối chủ trương đốn cây xanh bán gỗ quý. Tiếp ngay đó là quyết định khai trừ của Hội nhà văn VN đối với những hội viên có tên trong danh sách Ban Vận Động Thành Lập Văn Đoàn Độc Lập VN. Rồi tới việc bắt bớ FBker Thao Teresa & Nguyễn Văn Đề, hầu ngăn chận buổi trao đổi với phái đoàn Tom Malinowski. Bên cạnh đó là thủ đoạn ngăn chận quyền đi lại của các công dân Phạm Minh Hoàng, Nguyễn Đan Quế, Hoàng Dũng… Lại phóng tay cấm xuất cảnh, câu lưu và tịch thu hộ chiếu của các công dân Lê Bá Huy Hào, Nguyễn Thị Nhung, Lê Anh Hùng & Maria Thuý Nguyễn. Và ngay hôm nay, FBker Tuyen Chí Nguyen bị an ninh giả dạng côn đồ chận đánh tét đầu ngay trên đường phố, giữa lòng Thủ Đô Vì Hoà Bình.

Và không ai chắc là những trò bạo hành dã man này sẽ dừng lại ở đây. Cũng không ai chắc là những trò bạo hành này đạt được mục tiêu gây thêm sự sợ hãi.

Nếu đã thế thì người ta có thể chốt lại rằng tất cả những động thái phi nhân này chủ yếu chỉ nhằm hai việc: 1) Bên ngoài là bịt miệng những người dám nói; và 2) Bên trong là đắp mô đoạn đường công du Hoa Kỳ của Nguyễn Phú Trọng.

Rõ như ban ngày, con đường tiếm công mở cổng TPP để nuôi độc tài đang loáng máu nhân dân. Liệu rằng cái giá TPP chỉ ngang bằng với “thiện chí” phóng thích tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần là đủ?

Bạn có cần nêu ra câu hỏi rằng ai tha hồ sử dụng tiền thuế của dân để vừa Tổ Chức Cơ Cấu nhân sự đại hội, vừa sắm thêm dùi cui để liên tục đập dân đổ máu?

Bạn có cần nêu thêm câu hỏi rằng ai ma mãnh chủ chốt chỉ đạo cho thuộc hạ “Cứ làm như Rứa, như Rứa!”?

Hẳn bạn chưa quên sự cố 12/5/1998, cách nay vừa tròn 17 năm: Bốn sinh viên bị bắn chết tại Đại học Trisakti tạo ra làn sóng phản đối quy mô lớn của nhân dân thủ đô Jakarta, Indonesia, khiến Tổng thống Suharto phải từ nhiệm?

Thế, có phải câu hỏi cần thiết lúc này là chúng ta cần nhanh chóng bày tỏ thái độ bất tuân dân sự để dẹp bỏ cả cung vua lẫn phủ chúa hầu chấm dứt quốc nạn phung phí tiền dân vào việc nuôi dưỡng độc tài độc đảng tiếp tục bạo hành ngay trên đầu người đóng thuế?

11/5/2015Tròn 70 năm ngày khai mạc Hội nghị Xứ uỷ Bắc Kỳ Đảng Cộng sản Đông Dương triển khai chủ đề “Chỉ thị Nhật – Pháp bắn nhau và hành động của chúng ta”.

Blogger Đinh Tấn Lực/

Nguồn: Blog Đinh Tấn Lực

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”

Ngày 30 Tháng Tư, người Việt ở hải ngoại gọi là ngày mất nước, ngày quốc hận. Ảnh minh họa: David McNew/Getty Images

Không cần hòa giải, cần đấu tranh!

Bốn mươi chín năm đã đủ lâu để những người có suy nghĩ đều nhận ra sự thật không ai là “bên thắng cuộc,” cả dân tộc là nạn nhân trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Gần nửa triệu thanh niên miền Bắc, 280.000 thanh niên miền Nam bỏ mạng, 2 triệu thường dân vô tội chết trong binh lửa – đó là cái giá máu mà dân tộc này đã phải trả cho cái gọi là công cuộc “giải phóng miền Nam.”