FLD lo ngại về sự an nguy của TNLT Đặng Xuân Diệu

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Hà Vũ chuyển ngữ

Nhà hoạt động nhân quyền Đặng Xuân Diệu bị ngược đãi nghiêm trọng trong lao tù

15/10/2014

Vào ngày 7/10/2014, một người ở tù chung với tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu cho biết về tình trạng đối xử tồi tệ, vô nhân tính mà anh đã phải chịu từ tháng 4/2014. Thời gian này, anh đã bắt đầu tuyệt thực để đấu tranh cho quyền của tù nhân và sau đó bị biệt giam, không được quyền giao tiếp với bất kỳ ai.

Trước khi bị bắt vào tháng 7/2011, anh Đặng Xuân Diệu là một kỹ sư và là một lãnh đạo cộng đồng, người tạo cơ hội cho học sinh nghèo được đi học và hoạt động cứu trợ các nạn nhân bão lụt. Anh đồng thời cũng là một cộng tác viên của Truyền Thông Chúa Cứu Thế.

Vào ngày 9/1/2013, sau 2 năm bị tạm giam, anh Đặng Xuân Diệu bị kết án cùng với 14 nhà hoạt động xã hội khác bị gán tội “âm mưu lật đổ chính quyền” theo điều 79 Bộ luật hình sự. Anh bị kết án 15 năm tù giam, kèm theo 5 năm quản chế. Anh Đặng Xuân Diệu đã không có cơ hội kháng án và yêu cầu điều tra lại vụ án của anh.

Anh đã bị giam tại nhà giam số 4 – B1 trong thành phố Hà Nội và sau đó được chuyển về trại giam số 5 tại Thanh Hóa. Được biết, anh Đặng Xuân Diệu khẳng định mình vô tội và từ chối mặc bộ đồng phục tù nhân có ghi “tội phạm” trên áo. Anh cũng cho hay, thư kiến nghị anh gửi cho nhà cầm quyền đã không được trả lời. Gia đình anh Đặng Xuân Diệu chỉ được cho phép vào thăm anh một lần duy nhất khi anh còn bị giam tại Hà Nội. Các bạn tù cho biết anh đã thường xuyên bị ngược đãi dưới nhiều hình thức. Phần ăn và nước uống hàng ngày của anh đều bị nhà tù cắt. Được biết, anh Đặng Xuân Diệu bị hành hung và đánh đập bởi các quản ngục. Để phản đối việc này, vào tháng 4 năm 2014, anh đã bắt đầu một thời kỳ tuyệt thực dài. Từ đó, anh bị biệt giam và gia đình đã không hề được thăm gặp thêm một lần nào.

Do đó, phải tới ngày 7/10/2014, khi người bạn của anh và từng ở tù chung là anh Trương Minh Tam được tha tù, thông tin đầu tiên về anh mới được tiết lộ. Anh Trương Minh Tâm cho biết rằng anh Đặng Xuân Diệu đã bị đối xử như “súc vật” và như một “nô lệ” kể từ khi bị biệt giam. Phòng giam rộng từ 6 – 8 m2 và tù nhân thỉnh thoảng bị xích 3 người làm một. Theo chứng kiến của anh Trương Minh Tâm, vào mùa hè, quản ngục cho thêm người vào phòng giam của anh Đặng Xuân Diệu nhằm khiến phòng giam chật chội, dẫn đến khó thở. Vào mùa đông, anh bị bỏ mặc trong phòng giam lạnh.

Theo thông tin nhận được, anh Đặng Xuân Diệu không được cung cấp giấy vệ sinh và phân bị để lại trong phòng giam của anh tới 10 ngày, tạo ra mùi hôi thối đến không thể thở được. Anh đã bị buộc phải sống, ăn, ngủ ngay bên cạnh phân của mình. Anh không được phép tắm và đánh răng, rửa mặt định kỳ.

Bạn ở tù chung cho biết, anh Đặng Xuân Diệu đã nhiều lần tuyệt thực nhằm phản đối các hình thức cai ngục mà anh và các tù nhân khác phải đối diện. Anh cho rằng những hình thức cai ngục này đã tước đoạt những quyền cơ bản nhất của con người. Mỗi lần như vậy, quản ngục thường đáp trả bằng cách đối xử tồi tệ hơn. Anh Đặng Xuân Diệu đã thường xuyên bị làm nhục, bị đánh đập và bị đem bêu trước các tù nhân khác như một dạng “nửa người nửa quái vật”. Anh Trương Minh Tâm cho hay, vài ngày trước khi được tha, anh đã nghe Đặng Xuân Diệu la từ phòng giam bên cạnh: “Tôi muốn sống, tôi muốn ăn nhưng cổ họng đã bị bóp nghẹt. Hãy trả lại quyền được ăn cho tôi!”.

Front Line Defenders quan ngại về sức khỏe và sự an nguy của anh Đặng Xuân Diệu cũng như sự đối xử mà anh đã phải chịu đựng trong thời gian bị biệt giam.

Nguồn: Front Line Defenders

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Tô Lâm trong buổi tiếp đón Tổng thống Nga Vladimir Putin, tại phủ chủ tịch ở Hà Nội, ngày 20/06/2024. Ảnh: Reuters - Minh Hoang

Chủ tịch nước kiêm tổng bí thư, ông Tô Lâm nắm trọn quyền lực ở Việt Nam

Việc được bầu làm chủ tịch nước được coi là “bước đệm” cho chức vụ lãnh đạo đảng. Và ông không ngồi vào ghế chủ tịch nước nếu thực sự chưa bố trí được người thân cận thay ông làm bộ trưởng Công An. Loại hết mọi đối thủ, trong đó có hai chủ tịch nước, một chủ tịch Quốc Hội, để nắm giữ, dù tạm quyền, cả hai chức vụ cao nhất của Việt Nam – tổng bí thư và chủ tịch nước – là “một thắng lợi hoàn toàn” của ông Tô Lâm, theo giám đốc nghiên cứu Benoît de Tréglodé, Viện Nghiên cứu Chiến lược của Trường Quân sự Pháp (IRSEM).

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…