DB Úc tiếp tục lên tiếng cho các nhà đấu tranh đang bị giam cầm

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ngày 21 tháng 8 năm 2012

Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Văn phòng nhà nước
1 Bách Thảo, Hà Nội Việt Nam

Thưa ông Thủ tướng,

Tôi vẫn tiếp tục nhận được thông tin về những trường hợp ghê khiếp mới đây về cách đối xử vô nhân đạo đối với các tù nhân lương tâm tại đất nước ông.

Tôi được biết về sự ngược đãi bà Trần Thị Thúy, nhà đấu tranh dân oan và thành viên của đảng Việt Tân. Tôi được biết là từ khi bà không chịu nhận tội, bà đã bị đối xử dã man, và bà bị cưỡng ép lao động mặc dầu bị thương tích; và bà bị từ chối chữa trị kể từ phiên xử kín ngày 30 tháng 5 năm 2011.

Tôi rất buồn khi nghe về vụ tự thiêu của bà Đặng Thị Kim Liên ngày 30 tháng 7 vừa qua để phản đối việc con gái của bà bị bắt giam. Con gái của bà là Tạ Phong Tần, sẽ bị xét xử cùng với hai thành viên sáng lập “Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do” là ông Điếu Cày và Phan ông Thanh Hải, đã bị bắt giam chỉ vì có những hoạt động liên quan đến việc viết blog. Tôi khẩn thiết kêu gọi bà phải được thả để bà có thể về chịu tang cho mẹ.

Tôi cũng được biết là blogger Paulus Lê Sơn bị bắt ngày 3 tháng 8 năm 2011, đã không được thông báo về cái chết của mẹ ông. Ông Lê là một trong 17 thành viên Công giáo bị bắt cóc bởi công an vào năm qua. Tôi rất sửng sốt khi được biết ông không được lo tang và ngay cả không được dự đám tang mẹ mình.

Tôi cũng được biết rằng ông Nguyễn Quốc Quân (một công dân Hoa Kỳ) đã quá hạn 4 tháng tạm giam nhưng đến nay vẫn không có tin tức gì thêm về những gì sẽ xảy ra cho ông. Vợ và các con ông vẫn không được đến thăm viếng, và cũng không có sự cáo buộc nào đối với ông.

Số trường hợp đáng quan tâm tiếp tục gia tăng tại quốc gia của ông với cường độ đáng báo động. Tôn trọng và bảo vệ nhân quyền là yếu tố quan trọng khi ký kết Công Ước Quốc Tế về Quyền Dân Sự và Chính Trị (ICCPR). Việt Nam cần có tự do ngôn luận và phát huy quyền dân sự thì mới thực sự tiến bộ được.

Cám ơn sự quan tâm của ông.

Trân trọng,

Ian M Britza MLA
Dân biểu Quốc hội Tây Úc

PDF - 783.8 kb
MP Ian Britza_Letter to Nguyen Tan Dung 20120821

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Nhà thờ Đức Bà ngay trung tâm Sài Gòn, một thành phố từng được mệnh danh là Hòn ngọc Viễn Đông. Ảnh minh họa: Chris Jackson/ Getty Images

Tựa vào di sản miền Nam tự do, tôi chọn đứng thẳng

Ba Mươi Tháng Tư, cứ đến gần ngày này là trái tim người miền Nam lại nhói đau. Tôi là một người thế hệ 8x, tuy chưa từng trực tiếp chứng kiến cuộc chiến “nồi da xáo thịt” của đất nước giai đoạn trước 1975, nhưng gia đình tôi, tồn tại hai dòng tư tưởng quốc gia và cộng sản, và ông bà tôi, cậu, dì tôi là những nhân chứng sống cho giai đoạn lịch sử này.

Ảnh chụp khúc đường Tôn Đức Thắng (Q.1, Sài Gòn) trước (hình trái) và sau (phải) khi chặt hạ cây xanh. Ảnh: 24h.com

Có nên chặt cây xanh để xây đường sắt trên không?

Không cần phải nói dài dòng, ích lợi của cây xanh trước tiên là thẩm mỹ, nhưng quan trọng hơn cả là nó giữ cho môi trường trong sạch bằng cách hút khí dioxit carbon và thải ra oxy. Chính vì thế khi đi trong rừng hoặc thậm chí dưới những con đường có hai hàng cây xanh lá thì chúng ta cảm thấy mát mẻ và dễ chịu. Cây xanh vì thế trở thành một phần của hệ sinh thái đô thị. Điều này không phải và không thể nói ngược lại.

Vậy thì chặt bỏ hàng trăm (nếu tính cả hai thành phố Hà Nội và Sàigòn) thì phải nói là hàng ngàn cây để xây metro có phải là lý do hợp lý và chính đáng không?

Ảnh minh họa bởi Paul Nelson/RFA.

Thêm một ông phải về: Vương Đình Huệ!

Việc ông Huệ bị phế truất khiến cho con đường trở thành tổng bí thư ĐCSVN của ông Tô Lâm có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây chỉ còn hai ứng cử viên khác đủ điều kiện cho chức vụ này, đó là bà Trương Thị Mai và Thủ tướng Phạm Minh Chính. 

… Những gì đã được làm nhằm chính danh hóa/hợp pháp hóa ĐCS lấm bẩn bởi tham nhũng, giờ đây, đã khiến đảng này trở nên mất uy tín hơn trong mắt người dân – những người nhìn thấy vấn nạn tham nhũng đã xảy ra trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao như thế nào.