Tập Hợp Thanh Niên Chống Phản Động: Trò lẩm cẩm của đảng

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Trong tháng 9/2009 nhiều tin tức, sự kiện dồn dập làm cho người ta quan tâm, như việc Hà Nội truy quét các Blogger, những người lên tiếng chỉ trích nhà nước CSVN về những vấn đề liên quan đến chính sách bạc nhược để mất đất, mất biển; việc Cơ quan IDS tuyên bố tự giải tán để phản đối Quyết định 97 của ông Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng; việc sửa soạn đem xử 8 nhà dân chủ Nguyễn Xuân Nghĩa, Ngô Quỳnh, Nguyễn Mạnh Sơn, Nguyễn Văn Tính, Nguyễn Văn Túc, Nguyễn Kim Nhàn, Phạm Văn Trội, Vũ Hùng, nhưng sau đó đã hoãn lại mà theo dư luận là vì Hà Nội sợ làm mất mặt ông Nguyễn Minh Triết tại diễn đàn Liên Hiệp Quốc một khi bị thiên hạ hạch hỏi về thành tích đàn áp nhân quyền của nhà nước mà ông là chủ tịch… Đột nhiên người ta thấy trên trang nhà Dân Luận (www.danluan.org) đăng tin một tập hợp mới ra đời với cái tên ngộ nghĩnh, đó là Tập hợp Thanh Niên Chống Phản Động (THTNCPĐ).

Mới nghe qua cứ ngỡ rằng sau khi anh Nguyễn Tiến Trung, người đứng đầu của Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ (THTNDC) bị chế độ bắt giữ và Tập Hợp có nguy cơ bị tê liệt, nên giới thanh niên VN lập ra một tập hợp thanh niên khác chống cái đảng và nhà nước phản động CSVN.

Nhưng khi đọc tới đoạn văn trong phần mở đầu của bức thư ngỏ của Tập Hợp TNCPĐ viết (xin trích): “Tuy nhiên, vẫn còn một số phần tử manh động và tiếp tục xuyên tạc chính quyền, tự cho cho mình là “Cấp tiến”, là “Đại diện cho Thanh niên Việt Nam”. Sự hiện diện của diễn đàn này nhằm mục đích để họ thấy quan điểm thật sự của Thanh niên chúng ta với hành động sai trái của họ về việc lấy danh nghĩa là “TẬP HỢP THANH NIÊN DÂN CHỦ” (hết trích)… Thì mới hay hóa ra đối sách của “đảng ta“ đối với Tập hợp Thanh Niên Dân Chủ là lập ra cái Tập Hợp Thanh Niên Chống Phản Động ngộ nghĩnh này.

Tuy nhiên chính điều này đã cho thấy Tập Hợp TNDC có ảnh hưởng đáng kể trong giới thanh niên sinh viên Việt Nam đến nỗi “đảng ta” phải lo ngại và tìm cách đối phó.

Trong đoạn khác của thư ngõ viết: “Đã lâu rồi, chúng ta không tập hợp để phản đối cho những hành động chống phá đất nước, không phải vì chúng ta không biết, không phải vì chúng ta không quan tâm, mà vì trước những hành động “dư thừa, ngớ ngẩn” chúng ta bỏ ngoài tai để làm những việc khác có ích hơn. Nhưng hôm nay, trước những tổ chức mang tính bình phong, tự xưng, mạo danh, chúng ta hiện diện nơi đây, để nói với họ rằng: THANH NIÊN VIỆT NAM THỪA SỨC XÂY DỰNG ĐẤT NƯỚC VÀ THỪA TRÍ TUỆ ĐỂ PHÂN BIỆT ĐÂU LÀ ĐÚNG VÀ ĐÂU LÀ SAI.“

Người ta tự hỏi những thanh niên trong cái Tập Hợp TNCPĐ này trong thời gian qua làm những việc gì khác gọi là có ích hơn? Phải chăng đối với họ, chống độc tài, bất công, tham nhũng, huỹ hoại môi trường, ươn hèn bán nước là việc làm vô ích, đồng nghĩa với chống phá đảng và đất nước, nên họ đã hùa theo đảng để bịt mồm, trói tay người dân khi người dân muốn bày tỏ thái độ phản đối Trung quốc xâm chiếm đất đai biển đảo của VN, khi người dân muốn đòi những quyền căn bản của con người, mà Hiến Pháp của nước CHXHVN đã ghi? Hoặc phải chăng họ muốn bắt chước quan chức đảng dùng trí tuệ để tham nhũng, đục khoét công quỹ, hà hiếp người dân oan thấp cổ bé miệng? Tự nhận thừa trí tuệ như vậy mà không phân biệt đâu là đúng, đâu là sai, thì dân tộc ta quả thật vô phước lại có những thanh niên như trong cái Tập Hợp TNCPĐ này.

Khi “đảng ta“ lập ra cái Tập Hợp TNCPĐ ngộ nghĩnh này thay vì xử dụng Đoàn Thanh Niên CSHCM đã có sẵn để kình chống lại Tập Hợp TNDC, có lẽ “đảng ta” muốn diễn lại kịch bản “quần chúng tự phát“ như trong biến cố Tam Tòa, Quảng Bình, Bát Nhã vừa qua chăng!?

Nếu lập ra với mục tiêu để kình chống với Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ thì đảng nên đặt danh xưng cho nó là Tập Hợp Thanh Niên Phi Dân Chủ hoặc Chống Dân Chủ mới đúng. Vì nếu với cái tên chống phản động chung chung như thế, đến lúc nào đó Tập Hợp này chợt “ngộ“ ra “đảng ta“ là một tập đoàn cực kỳ phản động và trở thành đối tượng chính để Tập Hợp Thanh Niên Chống Phản Động này chống lại thì thật là “rách việc“ của đảng. Lúc đó đảng lại mất công ra lệnh giải tán.

Trong một xã hội tự do dân chủ, việc thành lập hội đoàn, tập hợp là chuyện bình thường, vì đó là quyền của người dân đã được ghi trong Điều 22 Công Ước Quốc Tế về Những Quyền Dân Sự và Chính Trị, để bảo vệ quyền lợi của mình và góp phần giúp đỡ tha nhân, xã hội. Riêng đối với Việt Nam hiện nay việc này càng là một nhu cầu bức thiết.

Xã hội Việt Nam đang rất cần những tập hợp, nhất là những tập hợp thanh niên không là công cụ của đảng để có thể giúp cho đất nước, xã hội và tha nhân vượt qua những vấn nạn, những khủng hoảng như hiện có; chẳng hạn như Tập Hợp Thanh Niên Bảo Vệ Vùng Xanh Tây Nguyên, Tập Hợp Thanh Niên Bảo Vệ Môi Sinh & Môi Trường, Tập Hơp Thanh Niên Bảo Vệ Dân Chủ, Tập Hợp Thanh Niên Bảo Vệ Ngư Dân, Tập Hợp Thanh Niên Bảo Vệ Dân Oan Bị Cướp Đất, Tập Hợp Thanh Niên Bảo Vệ Sự Vẹn Toàn Lãnh Thổ, Tập Hợp Thanh Niên Chống Lạm Dụng Pháp Luật, Tập Hợp Thanh Niên Chống Tham Nhũng, Tập Hợp Thanh Niên Chống Bất Công, Tập Hợp Thanh Niên Chống Độc Tài Áp Bức, Tập Hợp Thanh Niên Chống Rút Ruột Công Trình Quốc Gia. v.v.

Mặc dù thế giới đã bước vào thế kỷ 21 nhưng đảng vẫn không chịu từ bỏ xử dụng 2 từ phản động đã được đảng xử dụng từ thời còn trong hang Pắc Bó. Hễ ai có ý kiến khác với đảng là phản động và không giới hạn ở phạm trù nào, từ tư tưởng phản động, âm mưu phản động, phát biểu phản động, hành vi phản động, chính trị phản động, kinh tế phản động, văn hóa phản động… Thậm chí ngay trong hàng ngũ của đảng, đảng viên có ý kiến khác với lãnh đạo cũng bị gán cho 2 từ phản động. Hễ đảng đã gán cho ai cái mũ phản động tức thì ai đó và gia đình đều là phản động tất tần tật từ già đến trẻ.

Ngày hôm nay người dân bất đồng chính kiến với đảng, chống đối đảng ngày càng gia tăng, mà nếu nhìn theo nhãn quan của đảng thì thành phần “phản động“ đang trở thành đa số; chỉ trừ đảng và thành phần sống bám theo quyền lợi của đảng.

Đảng nhìn đâu cũng thấy phản động nên rối trí, cuống cuồng đối phó bằng những trò lẩm cẩm giống như việc cho ra đời cái gọi là Tập Hợp Thanh Niên Chống Phản Động.

Rõ ràng, đảng đã đến thời kỳ mạt vận.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Tô Lâm trong buổi tiếp đón Tổng thống Nga Vladimir Putin, tại phủ chủ tịch ở Hà Nội, ngày 20/06/2024. Ảnh: Reuters - Minh Hoang

Chủ tịch nước kiêm tổng bí thư, ông Tô Lâm nắm trọn quyền lực ở Việt Nam

Việc được bầu làm chủ tịch nước được coi là “bước đệm” cho chức vụ lãnh đạo đảng. Và ông không ngồi vào ghế chủ tịch nước nếu thực sự chưa bố trí được người thân cận thay ông làm bộ trưởng Công An. Loại hết mọi đối thủ, trong đó có hai chủ tịch nước, một chủ tịch Quốc Hội, để nắm giữ, dù tạm quyền, cả hai chức vụ cao nhất của Việt Nam – tổng bí thư và chủ tịch nước – là “một thắng lợi hoàn toàn” của ông Tô Lâm, theo giám đốc nghiên cứu Benoît de Tréglodé, Viện Nghiên cứu Chiến lược của Trường Quân sự Pháp (IRSEM).

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…