Đừng Để Việt Nam Trở Thành Tân Cương Hay Tây Tạng

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Sau mấy ngày ra tay đàn áp những cuộc biểu tình ôn hòa của người Uyghur, nhà cầm quyền Bắc Kinh tuyên bố trật tự ở thủ phủ Urumqui của khu tự trị Tân Cương đã được vãn hồi, và lực lượng an ninh đang truy lùng những kẻ mà họ gọi là “chủ mưu gây rối loạn nhằm gây ra sự phân liệt sự thống nhất đất nước, chia rẻ sự đoàn kết dân tộc Trung Quốc”.

Trước những rối loạn tại Tân Cương, ông Hồ Cẩm Đào đã phải bỏ ngang hội nghị Thượng đỉnh G-8 mở rộng tại Ý Đại Lợi, để về Bắc Kinh giải quyết. Điều này cho thấy tình hình đã trở nên nghiêm trọng ngoài dự tưởng nên họ Hồ mới phải làm như vậy, cho dù biết rằng, như thế là công khai thừa nhận có sự chống đối của người dân Uyghur ở Tân Cương.

Thế nhưng, một số tin tức từ thượng tầng lãnh đạo Trung quốc vừa bị tiết lộ ra bên ngoài cho biết, ông Hồ Cẩm Đào quyết định trở về vì có sự bất đồng ý kiến giữa các ủy viên bộ Chính trị trong cách giải quyết vấn đề Tân Cương, chứ không chỉ đơn thuần là tình hình ở thủ phủ Urumqui trở nên nghiêm trọng hơn.

Vừa về đến Bắc Kinh vào ngày 8/7/2009 thì tối hôm đó ông Hồ Cẩm Đào cho triệu tập ngay một phiên họp khẩn của Ủy ban Thường vụ Bộ Chính trị để ra chỉ thị. Chẳng ai ngạc nhiên khi thấy ông Hồ Cẩm Đào ra lệnh phạt thật nặng, từ tử hình đến chung thân, cho bất kỳ cá nhân nào nghe theo những thế lực được gọi là “phản động” để gây ra cuộc bạo loạn vừa rồi ở Tân Cương. Ngoài ra ông Hồ Cẩm Đào cũng ra lệnh đẩy mạnh công tác cải tạo tư tưởng đối với tất cả người dân Uyghur.

Thật ra, khi đang còn ở Ý, đích thân ông Hồ Cẩm Đào đã ra lệnh đưa thêm lực lượng công an vũ trang vào Tân Cương nằm chờ, và khi họp xong Bộ Chính trị là tiến hành ngay một chiến dịch khủng bố người Uyghur. Công an đi gõ cửa từng nhà, lùng bắt những người Uyghur nằm trong danh sách bị tình nghi là chủ động các cuộc biểu tình vừa rồi ở Urumqi. Chẳng có một quốc gia nào để ý đến chuyện Bắc Kinh cáo buộc các tổ chức người Uyghur ở hải ngoại, đặc biệt là gán ghép Liên đoàn Uyghur do bà Rebuya Kadeer làm Chủ tịch là khủng bố. Ngược lại, kẻ khủng bố mà cả thế giới nhận ra chính là chính quyền cộng sản Trung quốc, qua những hình ảnh công an đi gõ cửa từng nhà lùng bắt người Uyghur. Hầu hết các nước đều lên án việc chính quyền cộng sản Trung Quốc đàn áp người dân Uyghur và kêu gọi Bắc Kinh hãy ngưng ngay hành động đàn áp, vì giải quyết vấn đề bằng bạo lực sẽ chẳng bao giờ mang lại kết quả tốt, nếu không muốn nói là có tác dụng ngược. Thổ Nhĩ Kỳ là quốc gia lên tiếng chỉ trích Bắc Kinh nặng nhất. Thủ tướng nước này là ông Recep Tayyip Erdogan gọi đây là hành động diệt chủng. Bộ trưởng Công thương Thổ Nhĩ Kỳ thì kêu gọi tẩy chay hàng hóa Trung quốc. Cho đến giờ này, Bắc Kinh chưa có phản ứng gì đối với Thổ Nhĩ Kỳ.

Cũng có một vài nước lên tiếng ủng hộ sự đàn áp của Bắc Kinh, mà mau mắn nhất vẫn là chính quyền Hà Nội. Ngày 8/7 vừa qua, ông Lê Dũng, phát ngôn viên bộ Ngoại giao nhà cầm quyền CSVN chính thức lên tiếng nói rằng, Hà Nội tin tưởng là những biện pháp mà chính phủ Trung quốc đã và đang áp dụng để ổn định trật tự ở Urumqi là đúng, là hợp lý….

Tại sao người dân Tây Tạng và Uyghur chẳng hề có một tấc sắt trong tay mà vẫn dám đứng lên chống lại chính quyền cộng sản Trung quốc, cho dù biết rằng sẽ bị đàn áp rất khốc liệt? Lý do dơn giản vì cả hai dân tộc này quá uất hận chính sách cai trị và đồng hoá của Bắc Kinh. Tây Tạng và Tân Cương tuy được gọi là những khu tự trị, nhưng bị chính quyền Trung ương Bắc Kinh cai trị trực tiếp, mọi quyết định đều nằm trong tay các Bí thư địa phương nhận chỉ thị từ Bắc Kinh. Hai xứ này tài nguyên thiên nhiên rất phong phú, nhưng hầu hết người dân đều nghèo khổ. Những ưu đãi đều được dành cho người Hán được di dân đến đó trong chính sách đồng hoá của Bắc Kinh. Trước khi Trung Cộng chiếm đóng Tân Cương vào năm 1949, người Hán ở đó chỉ chiếm 6 phần trăm dân số, nay đã lên đến hơn 40 phần trăm.

Ngày xưa nếu Việt Nam mà không có các bậc tiền nhân giữ nước như hai bà Trưng, vua Trần Nhân Tông, Trần Hưng Đạo, Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt… thì có lẽ bây giờ số phận Việt tộc chắc cũng không hơn gì dân tộc Uyghur hay Tây Tạng. Vậy mà ngày nay, những người lãnh đạo đảng CSVN lại đang mở đường cho Trung Quốc xâm thực Việt Nam. Cứ theo đà này thì rồi đây không chừng Việt Nam sẽ trở thành một quận huyện hay một khu tự trị của Trung quốc. Từ kinh nghiệm của mấy nghìn năm lịch sử, dân tộc Việt Nam đã sớm ý thức được hiểm hoạ này. Vì vậy mà đã và đang có những phong trào đấu tranh mãnh liệt của nhiều tầng lớp dân chúng Việt Nam để ngăn chặn hiểm hoạ xâm thực từ phương bắc, mà ưu tiên hàng đầu là chấm dứt sự cai trị của tập đoàn lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam, những người đang tiếp tay cho chính sách xâm thực và Hán hoá của Trung Quốc.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh minh họa: VNTB

Đừng vội mừng khi Chính phủ lại tăng lương dồn dập

Tăng lương cơ bản chỉ dành cho công nhân viên nhà nước và sẽ đem đến niềm vui cho một nửa đồng bào cả nước nhưng cũng [sẽ] làm cho một nửa đồng bào cả nước trong khu vực tư nhân và lao động tự do méo mặt. Lương tăng nhưng lạm phát cũng sẽ không đứng im hay chỉ trong tầm mục tiêu.

Vietnam Airline "cân nhắc" việc mua máy bay C919 Trung Quốc. Ảnh chụp trang nguoiquansat.vn

Tính mạng người dân Việt Nam không phải thứ để đem ra gỡ khó cho Vietnam Airlines

Theo thông tin từ nguoiquansat.vn đưa tin, do thiếu máy bay nghiêm trọng, Vietnam Airlines cân nhắc mua tàu bay từ Trung Quốc. Cụ thể ở đây là máy bay thân hẹp 919 mà Trung Quốc vừa ra mắt.

Theo tôi được biết, hiện C919 của Trung Quốc chưa được EU và Mỹ cũng như các quốc gia phát triển cấp phép bay và cấp chứng nhận an toàn hàng không. Theo các chuyên gia, có thể mất ít nhất vài năm nữa. Vậy nếu Vietnam Airlines mua thì chỉ bay nội địa sao? Và liệu tính mạng của người dân Việt Nam có được đảm bảo an toàn, hay chỉ đáng giá giải quyết khó khăn cho Vietnam Airlines.

Tình trạng đáng báo động, cán bộ nhà nước ngày càng giàu có, sống xa hoa bất thường so với mức lương nhận lãnh. Ảnh minh họa: FB Manh Dang

Có cần quan tâm đến thời cuộc hay không?

– Nếu bạn vẫn ung dung trả 100.000 đồng để mua xăng dù vẫn biết trong đấy chỉ có 45.000 đồng là giá xăng, nhưng có đến 55.000 đồng là thuế phí các loại, chưa kể đến yếu tố chúng ta là một quốc gia xuất khẩu dầu hỏa,

– Nếu bạn chấp nhận như lẽ đương nhiên khi con cái bạn rời ghế nhà trường mà không thể kiếm được việc làm, hoặc đi làm nhưng không thích ứng được với công việc vì sự đào tạo kém cỏi của hệ thống giáo dục,

-…

Ảnh minh họa: Foreign Affairs

Những bài học lịch sử về Nga của Tập Cận Bình

Là con trai của một người có liên quan nhiều đến quan hệ giữa đất nước mình với Moscow, Tập Cận Bình hiểu rõ lịch sử. Lịch sử đã dạy cho ông bài học về những nguy hiểm của việc vội vàng liên kết lẫn việc thù địch toàn diện. Giờ đây, Tập muốn được hưởng lợi từ chiếc bánh – tiến đủ gần đến Nga để gây rắc rối cho phương Tây, nhưng không quá gần đến mức buộc Trung Quốc phải phân tách hoàn toàn.