Đại Hội Toàn Quốc Đảng Cộng Hòa kết thúc trong lạc quan

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
JPEG - 16.7 kb
Tổng Thống George W. Bush nhận lời đề cử của Đại Hội Toàn Quốc Đảng Cộng Hòa – Hình CNN.COM

Tiếp theo Đại Hội Đảng Dân Chủ đã chính thức chọn Thượng Nghị Sĩ John Kerry ra tranh cử chức vụ Tổng Tống, diễn ra vào cuối tháng 7 vừa qua tại thành phố Boston, Đại hội Toàn Quốc của Đảng Cộng Hòa đã tổ chức tại Nữu Ước, từ ngày 30-08 tới ngày 2 tháng 9, để chính thức hoá việc đề cử tổng thống George W. Bush ra tái tranh cử trách vụ Tổng Thống Mỹ, trong cuộc bầu cử vào ngày 2 tháng 11 năm 2004. Đại Hội Đảng Cộng Hòa quy tụ 2.508 đại biểu chính thức và 2.344 đại biểu dự khuyết cùng với 55 đại diện các tiểu bang và vùng lãnh thổ. Số khách mời là 50.000 người; 8.000 người tình nguyện phục vụ đại hội. Hơn 10,000 cảnh sát được huy động bảo vệ an ninh. Chi phí ước tính là 100 triệu Mỹ kim, trong số này dành ra 76 triệu cho các chi phí an ninh.

Một ngày trước khi khai mạc, 29 tháng 8 năm 2004, hàng trăm ngàn người biểu tình chống Tổng Thống Bush đã tạo sự náo động trên một số con đường chính của thành phố Nữu Ước. Cuộc biểu tình do United Peace and Justice tổ chức, qui tụ hàng trăm nhóm chống chiến tranh trên khắp nước Mỹ đổ về tham dự. Họ chống chính phủ Bush mở cuộc chiến tại Iraq, và chống việc chọn thành phố Nữu Ước, bị khủng bố tấn công 9-11-2001 làm nơi tổ chức Đại Hội. Những ngày sau đó, các cuộc biểu tình vẫn diễn ra và cảnh sát đã bắt giữ trên 1,000 người bạo động từ các nhóm biểu tình. Tuy nhiên, Đại Hội Đảng Cộng Hòa vẫn diễn ra bình thường, với sự xuất hiện nói chuyện của nhiều nhân vật nổi tiếng ở trong và ngoài đảng. Đặc biệt nhất là các bài nói chuyện của Thượng Nghị Sĩ John McCain, Phó Tổng Thống Dick Cheney, Đệ nhất phu nhân Laura Bush và Thống Đốc California Arnold Schwarzenegger đã hết lời ca ngợi về con người và khả năng lãnh đạo của Tổng Thống Bush. Đặc biệt Thuợng Nghị Sĩ thuộc Đảng Dân Chủ, ông Zell Miller đã xuất hiện nói chuyện về chương trình hành động của Tổng Thống Bush và ông cho biết là một người theo đảng Dân Chủ đã lâu, chưa bao giờ bỏ phiếu cho đảng Cộng Hòa; nhưng lần này ông lên tiếng ủng hộ Đảng Cộng Hòa, vì ông nghĩ rằng Tổng Thống Bush là người lãnh đạo thích hợp ở thời điểm hiện nay, một thời kỳ rất nguy hiểm, để bảo vệ sự an nguy cho toàn thể nước Mỹ nói riêng và thế giới nói chung.

Trong bài diễn văn chấp nhận sự đề cử của Đảng Cộng Hòa ra tái tranh cử chức vụ Tổng Tống vào tối ngày 2 tháng 9, Tổng Thống Bush đã tuyên bố trước Đại Hội Cộng Hòa rằng ông sẽ xây dựng một Hoa Kỳ an toàn hơn, và nói ông đang dẫn đầu cuộc chiến chống khủng bố “không phải vì kiêu hãnh, không vì quyền lực, mà vì sinh mạng công dân Mỹ. Ông Bush nói: “Chúng ta đang trên đà tấn công — đánh khủng bố ở hải ngoại — để chúng ta không phải đối mặt chúng ở quê nhà… Thời điểm này trong lịch sử đất nước chúng ta sẽ được ghi nhớ. Các thế hệ sau sẽ biết là chúng ta giữ lòng tin và giữ lời hứa…. Tôi ra tranh cử Tổng Thống với một kế hoạch rõ ràng và tích cực để xây dựng một thế giới an toàn hơn và một Hoa Kỳ hy vọng hơn…. Nhiều hệ thống nền tảng nhất của chúng ta — luật thuế, bảo hiểm y tế, các chương trình hưu bổng, dạy nghề công nhân… được lập ra cho thế giới hôm qua, không phải cho ngày mai… Chúng ta sẽ biến đổi các hệ thống này để tất cả công dân được trang bị, được sẵn sàng, và do đó được tự do chân thực, để có lựa chọn riêng và theo đuổi ước mơ riêng mỗi người. Bài diễn văn của ông Bush dài khoảng 1 tiếng đồng hồ và bị dứt đoạn đến 100 lần vì những tràng vỗ tay tán dương và đồng tình của các đại biểu tham dự Đại Hội. Bài nói chuyện của ông Bush được đánh giá là lạc quan, hướng về tương lai và có viễn kiến. Có lẽ nhờ bài diễn văn này và những phát biểu ủng hộ của các đại biểu khác, Tổng Thống Bush đã vượt lên trên Thượng Nghị Sĩ Kerry đến 7 điểm, sau khi Đại Hội của Đảng Cộng Hòa bế mạc.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”