Án oan, trách nhiệm & Quyền của tù nhân

Cha mẹ tử tù Nguyễn Văn Chưởng kêu oan cho con. Ảnh: FB Nguyễn Trường Chinh
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Một số vụ án, mãi cho đến khi hung thủ thực sự ra tự thú thì người ta mới được minh oan (vụ án hai người đồng tính tự thú ở Sóc Trăng), hoặc mấy mươi năm sau, có người đưa ra chứng cứ tố giác.

Có nhiều vụ, người bị giam hãm đến mười mấy năm trời. Vụ án Nguyễn Văn Chưởng, Hồ Duy Hải; hay trước đó, vụ Huỳnh Văn Nén, Nguyễn Thanh Chấn, v.v. cũng vậy. Đời người có được mấy cái ‘mười mấy hai chục năm’?

Gần đây, vụ Nguyễn Văn Chưởng bị tuyên án tử hình (nhưng không đủ lý lẽ, và anh Chưởng cũng có chứng cứ ngoại phạm) cũng thế. Họ – những người xét xử anh, có thể nhiều người trong đó biết là án oan, nhưng họ vẫn im lặng. Vì, họ sợ. Sợ phải đền bù oan sai, sợ mất chức quyền, mất đường công danh. Đó là chưa kể nguyên nhân thế mạng cho giới quan chức, v.v.

Ở một đất nước dân chủ, sinh mạng con người là thứ quí giá nhất, nên, họ: ‘thà bỏ sót hơn giết nhầm.’ Ở đất nước độc tài thì ngược lại: thà giết nhầm hơn bỏ sót. Sinh mạng con người khi này tựa như cỏ rác.

Nguyễn Văn Chưởng, 16 năm sống trong điều kiện lao tù. Chế độ lao tù ở Việt Nam được xếp thuộc hạng tệ nhất thế giới. Phòng tạm giam chật chội, dơ bẩn. Nước tắm giặt thiếu thốn, điện nước sinh hoạt không đủ. Mùa đông thì lạnh buốt, mùa hè thì nóng bức, không có quạt điện, điều hòa. Ăn uống thiếu thốn, không đảm bảo vệ sinh…

Đó là cái khổ bên ngoài, còn cái tinh thần cũng không kém. “Một ngày ở tù bằng nghìn thu ở ngoài.” Bản án mà 16 năm trời chưa thi hành, giam hãm con người ta như một con vật. Không cái nào đáng sợ hơn khi ranh giới giữa sự sống và cái chết cứ treo lơ lửng trên đầu, có thể ập xuống bất cứ lúc nào. Có người bị đột quị vì đau đớn về tinh thần và cơ cực về thể xác. Nhiều người không trụ nổi, họ bị tâm thần. Luật pháp nào cho phép như vậy?

Tôi làm việc xây dựng, những ngày nóng chịu không nổi, có khi phải ngưng làm. Nhiều lúc đang làm, tôi nhớ đến những tù nhân ở Việt Nam, họ phải chịu cái nóng có khi lên tới 40-41°. Đôi lúc tôi tự chất vấn, ngay cả khi người ta có tội mà phải vào tù, thì những quyền căn bản của một con người, như: quyền được ăn uống, ngủ nghỉ, quyền được có thuốc men, quyền được có một môi trường sống đảm bảo vệ sinh, v.v. rất cần phải được tôn trọng. Vậy những quyền đó ở đâu?

Nguồn: FB Đức Khang

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Việt Nam cần chú trọng và thúc đẩy phát triển khu vực kinh tế tư nhân. Ảnh: FastWork

Cần chú trọng và đẩy mạnh phát triển kinh tế tư nhân ở Việt Nam*

Theo thông tin chính thức từ VTV1, với 5 triệu hộ kinh doanh và khoảng 1 triệu doanh nghiệp, khu vực kinh tế tư nhân ở Việt Nam hiện tạo ra 41 triệu việc làm, đóng góp cho ngân sách 30% và chiếm hơn 51% GDP.

Nhưng nếu xét về khả năng tiếp cận cũng như tỷ lệ phân bổ nguồn lực, kinh tế tư nhân mới chỉ như vị thế của đứa con ngoài giá thú, thậm chí là con bị bỏ rơi.

Nhà thơ Trần Đức Thạch và lời sám hối của người lính 

Là cựu chiến binh, từng trải qua những năm tháng khốc liệt, ông hiểu sâu sắc nỗi đau của chiến tranh và bi kịch của một dân tộc bị dẫn dắt bởi ý thức hệ sai lầm. Là một nhà thơ, ông chọn cách cất lên tiếng nói trung thực dù biết rằng nó sẽ phải trả giá – và quả thật, ông đã bị bắt, bị tù đày lần hai ở tuổi 70. Nhưng ông không hối hận vì đã can đảm đối diện sự thật và sống thật với lòng mình.

Logo đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) thấy được dán trên tấm kính của trạm dừng xe buýt tại thủ đô Washington. Phía xa xa là tòa nhà Quốc Hội Mỹ. Ảnh: Alex Wong/ AFP/ Getty Images

VOA, RFA là tiếng nói độc lập, khách quan cho người ở Việt Nam

…Nhiều người đã bày tỏ sự ngạc nhiên lẫn tiếc nuối khi hai đài truyền thông lớn này phải đóng cửa. Theo họ, việc này tựa như một món quà đầy bất ngờ và hậu hỉ cho những chế độ độc tài vẫn đang tồn tại trên thế giới như Trung Cộng, Việt Nam, Bắc Hàn, Miến Điện, Cambodia, Lào… Vì đã mất đi những nguồn thông tin, tiếng nói mang tính chất độc lập, khách quan và uy tín để đối trọng lại với nguồn thông tin một chiều đầy giả dối.

Báo Công An lại xuyên tạc về Việt Tân qua cái gọi ‘phản bác’ Văn kiện 50

Thay vì tiếp nhận những ý kiến đóng góp của Việt Tân một cách cầu thị, nhà cầm quyền CSVN vẫn duy trì một góc nhìn thù địch và lặp lại những tuyên truyền xuyên tạc lạc hậu về Việt Tân. Ngày 17 tháng Ba, 2025, báo Công An Nhân Dân, một tờ báo thuộc Bộ Công an đã viết bài với mục đích “phản bác” Văn kiện 50 Việt Tân công bố tháng Hai, 2025.