Bài phát biểu của DB Chris Hayes tại Hạ viện Úc về vi phạm nhân quyền tại VN

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

HẠ VIỆN QUỐC HỘI

Thứ Hai, ngày 29 tháng 10 năm 2012

DB HAYES (Khu vực bầu cử Fowler): Đối với phần lớn người Việt Nam, tháng Chín vừa qua là một tháng lễ lộc thú vị. Các đường phố ở Việt Nam sáng rực nhân dịp tết Trung Thu. Tuy nhiên, đằng sau các lễ hội và dưới những nụ cười của 90 triệu người Việt Nam là câu chuyện buồn về những quyền tự do bị bóp nghẹt liên tục.

Có lẽ chính phủ Việt Nam đã xếp đặt hàng loạt các phiên xử gần đây xung quanh lễ hội Trung Thu nhằm giảm thiểu sự chú ý của dân chúng. Kết quả các phiên xử gần đây cho thấy người Việt Nam không có tiếng nói. Tuy nhiên, trong khi họ không thể lên tiếng cho quyền lợi và tự do của mình, chúng ta trong cộng đồng quốc tế có trách nhiệm lên tiếng chống lại những bất công này.

Tháng Chín vừa qua là một tháng rất đen tối trong lãnh vực vi phạm quyền tự do phát biểu. Ba blogger Việt Nam bị ba bản án quá khắc nghiệt.

Nguyễn Văn Hải đã bị kết án 12 năm tù, Tạ Phong Tần bị 10 nằm tù năm và ông Phan Thanh Hải bị kết án bốn năm tù. Họ đã bị kết án theo Điều 88 của Bộ Luật Hình sự vì đã đăng bài trên các trang blog của họ bị cho là bóp méo sự kiện và phản đối nhà nước.

Tôi thường nói về các vi phạm nhân quyền ở Việt Nam, nhưng hôm nay tôi muốn đề cập đặc biệt đến hệ thống tòa án tại tại Việt Nam và những lạm dụng trong hệ thống này. Tại Úc châu cũng như tại hầu hết các quốc gia dân chủ, học thuyết phân chia quyền lực được áp dụng để đảm bảo độc lập của ngành tư pháp; do đó, nó có thể hoạt động mà không lo ngại hay thiên vị trong vai trò điều hành công lý. Tuy nhiên, có vẻ như tại Việt Nam không có sự phân chia rõ ràng giữa cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp, bởi vì tất cả cơ quan hành chính cuối cùng đều là công cụ của đảng Cộng sản.

Từ một góc độ pháp lý, có vẻ như luật về chứng cớ của Việt Nam được áp dụng hoàn toàn khác khi đưa ra tòa án. Tổ Chức Chống Tra Tấn Thế Giới đã xác định một số thủ tục không đúng quy luật trong hệ thống tư pháp Việt Nam mà họ cho rằng vi một cách hiển nhiên tiêu chuẩn xét xử công bằng. Trong trường hợp của ba blogger đã không có buổi điều trần công khai theo quy định của Điều 14 của Công ước Quốc tế về dân sự và Quyền chính trị mà Việt Nam đã ký kết. Gia đình bị cáo đã bị ngăn cản tham dự phiên xử. Các bị cáo không được cho cơ hội tự bào chữa hoặc được gọi nhân chứng bênh vực.

Những vi phạm nhân quyền tại Việt Nam đã thu hút sự chú ý của Tổng thống Obama. Vào tháng Năm năm nay, Tổng Thống Obama đã đề cập đến trường hợp của ông Nguyễn Văn Hải trong một bài phát biểu kêu gọi nới rộng tự do truyền thông khắp nơi trên thế giới. Trong khi Việt Nam tiếp tục phát triển và mở rộng kinh tế, cộng đồng Việt Nam tại Úc đã nhiều lần nhấn mạnh với tôi về tình trạng nhân quyền ở Việt Nam ngày càng tồi tệ. Nỗi lo lắng này không riêng gì họ. Cộng đồng quốc tế trong khi muốn thắt chặt mối quan hệ kinh tế với Việt Nam cũng áp lực lên Việt Nam cải thiện hồ sơ về nhân quyền.

Đầu năm nay tôi đã dành một bài phát biểu đề cao thân nhân của những người can đảm đứng lên đòi tự do. Hôm nay tôi muốn đề cập trước quốc hội hoàn cảnh đáng thương của bà Đặng Thị Kim Liêng.

Ngày 30 tháng 7 qua, Đặng Thị Kim Liêng, mẹ của Tạ Phong Tần, người gần đây đã bị kết án 10 năm tù giam, tự thiêu bên ngoài Ủy Ban Nhân Dân Bạc Liêu và qua đời. Bà hy sinh cuộc sống của bà để thu hút sự chú ý đến số phận của con gái mình.

Bên cạnh hành động nói lên tình yêu và quan tâm của một người mẹ đối với con gái mình, tôi được biết bà Kim Liêng cũng đã phải đối đầu với sự quấy rối liên tục từ các nhà trức trách chính quyền.

Trong khi nhiều người xem Việt Nam là một quốc gia có tiềm năng kinh tế to lớn và là một nước có thể đóng góp nhiều trên diễn đàn quốc tế, tôi xin đề nghị Quốc Hội nhìn xa hơn để thấy những vi phạm nhân quyền, bóp nghẹt tự do ngôn luận và sách nhiễu mà người Việt Nam đang phải hứng chịu. Những người bạn chân thật tin tưởng vào một tương lai tốt đẹp và thịnh vượng cho đất nước và dân tộc Việt Nam sẽ không im lặng trước những vi phạm nhân quyền, và tôi cũng vậy.

PDF - 31 kb
MP_Chris_Hayes_29-10-12_Speech

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

"Tứ trụ" nay còn hai. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Tình hình đấu đá thượng tầng lãnh đạo CSVN mang ý nghĩa gì?

Chỉ còn 6 năm nữa, đảng CSVN bước vào tuổi 100 (1930-2030). Về mặt con số, cho thấy là đảng CSVN sống khá thọ, hơn cả tuổi thọ trung bình của một đời người. Nhưng về mặt năng lực, rõ ràng là đảng CSVN ngày nay chỉ còn là cái xác khô và đang trong quá trình phân hủy.

Cựu TNLT Châu Văn Khảm cảm tạ đồng hương đã trong thời gian dài góp phần vận động áp lực quốc tế buộc nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do cho ông trước thời hạn trong buổi gặp gỡ thân hữu cùng đồng hương vùng Little Sài Gòn, Nam California hôm 11/5/2024. Ảnh: Cơ sở Việt Tân Orange County

Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp gỡ đồng hương tại Hoa Kỳ

Nhân chuyến thăm Hoa Kỳ, ông Châu Văn Khảm, một đảng viên Việt Tân, người đã bị nhà cầm quyền Việt Nam bắt giam trong gần 5 năm qua bản án 12 năm tù giam với cáo buộc “khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân,” đã có một buổi gặp gỡ đồng hương và thân hữu tại Orange County, Nam California hôm 11/5/2024.

Nguyễn Phú Trọng và Tô Lâm

Đảo chính tại Việt Nam!

Giữa cơn rối ren chính trị của chế độ, nếu chỉ nhìn vào sự hạ bệ cá nhân các tên tuổi Nguyễn Xuân Phúc, Phạm Bình Minh, Vũ Đức Đam, Hoàng Trung Hải, Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ và sắp tới đây là Trương Thị Mai, vì những nghi vấn tham nhũng, trục lợi cá nhân… thì chúng ta chưa nhìn thấy hết sự tầm vóc sự việc. Chúng không đơn giản chỉ là việc chống tham nhũng qua công cuộc “đốt lò” mà ông Nguyễn Phú Trọng phát động và rêu rao trong nhiều năm qua với mục tiêu chỉnh đốn đảng.

Tượng đài Cảnh sát nhân dân. Ảnh chụp từ Zing News

Tượng đài cho ai?

Việc vẫn “kiên định” để tiếp tục xây lên những cái gọi là tượng đài trăm tỷ nghìn tỷ kia chỉ khiến dân ca thán, chán nản và mất hẳn niềm tin. Trong tình hình hiện nay, những bệnh viện lớn bảo đảm việc khám chữa bệnh cho người dân một cách nhanh chóng, hiệu quả với chi phí thấp nhất hay những ngôi trường “thân thiện” mà ở đó “mỗi ngày đến trường là một ngày vui”…, mới chính là những “tượng đài” mà người dân đang cần hơn bao giờ hết.