Cãi văng mạng

Chánh văn phòng Bộ Công An: Sẽ bổ sung nơi sinh vào hộ chiếu mẫu mới. Ảnh: FB Nguyễn Thông
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Mấy bữa nay nhà cháu bận lút cổ chả còn thì giờ sờ sịt lốc liếc. Bạn bè xúm lại hỏi sao rồi, giả nhời chả sao cả, chỉ bận. Đời có lúc cuốn mình đi như hòn đá cuội lòng suối, cưỡng lại cũng chẳng được.

Có nhiều thứ trên đời, như lời khuyên của ông hàng xóm, cứ kệ mẹ nó, nhưng có những thứ, cũng lời ông ấy, không nói ra không chịu được. Con người chỉ hơn con vật ở chỗ có phương tiện, phây búc chả hạn, để lên tiếng. Đó cũng chính là lý do tại sao đám quan chức, đám cai trị cứ mở mồm là lên án mạng xã hội, coi như quân thù quân hằn. Chúng ghét bởi không bịt được miệng dân chúng như lâu nay nữa. Nói thật, tôi ghét nhất những đứa chỉ săm soi mặt trái của mạng xã hội và lờ đi tác dụng khai trí vĩ đại của nó.

Trước hết phải nói về cái hộ chiếu tím than mẫu mới. Sai rành rành như thế nhưng từ lớn tới… lớn cứ gân cổ cãi lấy được. Ba ông Tô công an (Tô Lâm, Tô Ân Xô, Tô Văn Huệ – Cục trưởng Cục Quản lý hành chính về trật tự xã hội, là người thông thạo về giấy tờ tùy thân) đều luận điệu là không có gì sai, đã làm theo luật (xuất nhập cảnh), đã căn cứ vào quy định của Tổ chức Hàng không dân dụng quốc tế (ICAO), rồi lại còn bảo hộ chiếu nhiều nước cũng không có mục nơi sinh như ta… Tới khi bị hóc, nước này nước kia (Đức, Tây Ban Nha, Czech và chắc chắn còn nhiều nước nữa) không chấp nhận mẫu mới ấy, vẫn cố cãi, lý do lý trấu, rồi chạy chữa băng bó bằng cách thêm tờ xác nhận nơi sinh đính kèm, ghi thêm mục nơi sinh vào phần bị chú trang trong, rồi hứa sẽ nghiên cứu bổ sung vào mục nhân thân, v.v…

Cũng nói thêm với ông Xô, có một số nước như ông nói, chẳng hạn Nhật Bản, Hàn Quốc, Thụy Sĩ, Ả Rập Saudi… không có mục nơi sinh trên hộ chiếu giống ta, sao ông không nghĩ chỉ cái tên nước người ta đã đủ xác nhận tư cách thông hành, còn ta là chi mà dám đòi bắt chước.

Thôi, tôi xin các ông. Sửa lại mẫu mới thì cứ sửa, chứ nghiên cứu nghiên kiếc cái con mẹ gì. Cần thiết thì bổ sung, bổ sung ngay cho hợp với thông lệ quốc tế. Luật cũng do chính quyền làm ra, luật thiếu sót, sai lệch thì phải chỉnh sửa, nên không thể nói đã căn cứ vào luật. Cho thêm mục nơi sinh vào trang chính theo đúng quy ước quốc tế, ít nhất cứ như cái hộ chiếu cũ ấy, còn đám phôi mẫu mới tím than đã in sẵn vứt hết vào sọt rác. Cấp trên rộng lòng thì tha cho các ông không bắt đền (chắc chắn số tiền khủng), rộng lượng như lão hàng xóm nhà tôi bảo thằng đéo nào làm mà chả có lần bị sai, còn không thì cứ chiếu theo pháp luật về tội thiếu trách nhiệm khi thi hành công vụ gây hậu quả nghiêm trọng.

Ghét nhất là cái thói cứ cãi chầy cãi cối, gân cổ cãi, bao giờ lè lè cái sai ra mới chịu nhận. Chẳng hạn tôi hỏi ông Xô ông Lâm, các ông cứ nói hộ chiếu ấy phù hợp với điều kiện, tiêu chuẩn của ICAO, nó đã cho phép không ghi nơi sinh, là rất vớ vẩn, vậy chứ các ông soạn hộ chiếu ra chỉ để người sử dụng đi máy bay chắc. Bọn hàng không chúng cần gì nơi sinh, chúng chỉ cần biết đương sự quốc tịch gì, tên gì, năm sinh là đủ, rồi cho bay. Đi tàu hỏa liên vận quốc tế không cần hộ chiếu chắc? Vả lại, hộ chiếu chủ yếu để cơ quan xuất nhập cảnh (an ninh, hải quan, biên phòng) các nước kiểm tra, giám sát chứ đâu phải phục vụ cho bọn bay trên trời. Vậy nhưng cứ mở mồm là vịn vào i xê ao [ICAO], thật chả ra làm sao.

Túm lại vẫn cái thói quanh co, không dám thừa nhận sai, cố bao che cho cái sai, không thực lòng.

Sắp tới, ông Tô Lâm trả lời chất vấn trước Ủy ban Thường vụ quốc hội, ông bà đại biểu nào ngồi đó hỏi giùm tôi cái.

Làm sai phải biết sửa, biết nhận sai, mới là người tử tế đàng hoàng.

(còn tiếp)

Nguyễn Thông

Nguồn: FB Nguyễn Thông

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu trước báo chí sau cuộc hội đàm với Tổng thống Mỹ Joe Biden tại trụ sở Trung ương đảng CSVN ở Hà Nội, Việt Nam, ngày 10/09/2023. Ảnh: AP - Luong Thai Linh

Báo chí Việt Nam chính thức thông báo tổng bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng từ trần

Còn ông Michael Tatarski, chủ trang Web thời sự Vietnam Weekly bằng tiếng Anh, đăng độc lập ở Sài Gòn, cho rằng theo quan sát của ông về cuộc chuyển giao quyền lực sau khi ông Trọng tạ thế, câu hỏi lớn hơn cả là cách Việt Nam đối xử với xã hội dân sự, việc kiểm soát Internet, các thảo luận mở, và việc kiểm duyệt văn hóa.