Lại Đàn Áp Dân Oan Biểu Tình Tại Hà Nội

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tin Hà Nội – Sáng 11/6/2008, vào lúc 9g30 giờ Hà Nội, có hơn 30 dân oan gửi đơn khiếu kiện đã quá lâu ngày mà không được nhà cầm quyền CSVN giải quyết, đã kéo đến trước cửa nhà ông Trần văn Truyền, tổng thanh tra chính phủ Việt Nam, để biểu tình, vì ông này không giải quyết nỗi oan ức cho nhân dân. Dân oan đã trưng biểu ngữ và các khẩu hiệu đả đảo chính phủ và đả đảo Trần Văn Truyền. Ngay sau khi bị đả đảo khoảng 20 phút, Trần Văn Truyền gọi điện và ra lệnh cho công an phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Hà Nội đến đàn áp đánh đập đám đó biểu tình. Công an đã đánh bị thương một số người và bắt đi hơn 30 người, trong đó có cô Lê Thị Kim Thu, một phụ nữ can đảm tranh đấu cho dân oan suốt mấy năm nay. Cho đến 4 giờ chiều cùng ngày – lúc bản tin này được gửi ra hải ngoại – những người bị bắt vẫn chưa được thả.

Chiều hôm ấy, cũng có khoảng 60 dân oan khiếu kiện từ Hà Đông – Hà Tây kéo về Vườn Hoa Mai Xuân Thưởng – Hà Nội, yêu cầu nhà cầm quyền không được tước đoạt đất đai của nhân dân các vùng Ba La, Bông Đỏ thuộc Hà Đông và Hà Tây. Họ mới kéo tới, nên chưa biết nhà cầm quyền sẽ đàn áp họ cách nào.

Tin Lạng Sơn – Cũng ngày 11/6/2008, vào 2g00 chiều, công an tỉnh Lạng Sơn đã đem xe hơi đến bắt nhà tranh đấu Vi Đức Hồi, vì lý do ông này đã không chịu nộp tiền phạt hành chính theo giờ đã ghi trong lệnh phạt. Lý do phải nộp phạt là do ông Hồi đã viết một số bài cổ vũ cho dân chủ. Nếu ông Vi Đức Hồi không nộp phạt thì rất có thể ông sẽ bị bắt giam.

Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi những diễn biến này và thông tin kịp thời đến Quí Vị.

***

Qua những sự việc trên, ta thấy nước Việt Nam ta hiện nay “tự do gấp triệu lần” những nước khác trên thế giới. Thật thế, này nhé:

– Các quan trên của ta được tự do cướp đoạt đất đai của người dân mà rất hiếm khi bị truy cứu trách nhiệm. Nếu có trong nào bị truy cứu trách nhiệm thì cũng chỉ là trường hợp bất khả kháng nhằm xoa dịu dư luận và sự bất mãn trong nước và quốc tế mà thôi. Có nước nào trên thế giới được tự do như vậy không?

– Khi người dân kêu oan thì các quan được tự do kêu công an – là bọn tay sai ngu trung – đến đàn áp người dân. Phải nói là bác Hồ vĩ đại ở chỗ giúp cho các quan ta có được một đám tay sai hết sức ngu trung: hễ cứ ra lệnh là làm, không cần biết phải trái, đúng sai là gì. Để đào tạo nên một tay sai ngu trung như vậy, bác và đảng có một phương sách tuyệt vời là phải hủy diệt cho bằng được cái mà nhân loại gọi là “lương tâm” vốn nằm sâu kín trong lòng họ. Hủy diệt được cái gọi là “lương tâm” này, phải công nhân nhận bác và đảng thật sáng suốt tuyệt vời! Lương tâm có bị hủy diệt thì mới được tuyển chọn là tay sai ngu trung của bác và đảng! Có nước nào trên thế giới sung sướng như vậy không?

– Nếu người dân còn ngoan cố kêu oan thì quan trên được tự do ra lệnh bắt giam… Người dân đúng ra không bao giờ bị oan cả, vì theo chính sách sáng suốt của bác và đảng thì đất đai là của nhân dân do nhà nước quản lý. Do đó, nhà nước lấy lại và cấp phát cho ai là quyền của nhà nước. Người dân kêu oan là phạm pháp, là xâm phạm quyền lợi của nhà nước, và đương nhiên sẽ bị luật pháp của nhà nước nghiêm trị. Họ sẽ bị tù vì dám ngoan cố kêu oan. Luật pháp của nhà nước ta lúc nào cũng công minh, luôn luôn bênh vực quyền lợi của “nhân dân”. Có luật pháp của nước nào trên thế giới “ngon lành” như của nước ta không?

Một chế độ cho “nhân dân” được hưởng tự do đến như thế thì các quan CSVN, đặc biệt là Bộ Chính Trị phải có nhiệm vụ cao cả là bảo vệ chế độ đến cùng. Nếu cần phải hiến một số hay tất cả đất đai hay vùng biển của tổ tiên cho Trung Quốc, hay dẫu phải hy sinh hết cả nước để bảo vệ chế độ thì chắc chắn Bộ Chính Trị của ta cũng sẵn sàng chấp nhận thôi!

Chỉ có một điều rất khác lạ giữa nước ta với những nước khác trên thế giới, là “nhân dân” trong chế độ của ta chỉ chiếm chừng dưới 5% dân số, số còn lại không đáng được gọi là “nhân dân”, họ được coi như bầy nô lệ có nhiệm vụ phục dịch cho 5% được gọi là “nhân dân” này hưởng tự do, ấm no, hạnh phúc. Đám nô lệ này không có quyền gì ngoài quyền tuân phục và làm công cụ cho 5% kia.

Đúng như lời “Hồ Chủ Tịch” đã dạy: “Sau khi thắng giặc Mỹ, chúng ta sẽ xây dựng đất nước tốt đẹp bằng năm bằng mười hơn trước”. Lời “bác” nói nay đã ứng nghiệm quá 100%! Tuy nhiên, bác quá khiêm nhường nên chỉ nói gấp 5 gấp 10 lần thôi! Thực tế thì “nhân dân” ta đã được giàu lên gấp trăm, gấp ngàn lần so với trước khi chiến thắng “giặc Mỹ”. Vì hiện nay, nhờ chế độ cho tự do cướp bóc và đàn áp bọn “nô lệ” mà “nhân dân” ta nhiều người đã có hàng triệu mỹ kim gửi trong các nhà băng quốc tế… “Nhân dân” ta như vậy tính theo trung bình thì giàu hơn nhân dân các nước trên thế giới rất nhiều. Công lao của bác và đảng vì thế phải được “nhân dân” ghi ơn đến muôn đời!

Nhóm đưa tin từ Hà Nội

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Tô Lâm trong buổi tiếp đón Tổng thống Nga Vladimir Putin, tại phủ chủ tịch ở Hà Nội, ngày 20/06/2024. Ảnh: Reuters - Minh Hoang

Chủ tịch nước kiêm tổng bí thư, ông Tô Lâm nắm trọn quyền lực ở Việt Nam

Việc được bầu làm chủ tịch nước được coi là “bước đệm” cho chức vụ lãnh đạo đảng. Và ông không ngồi vào ghế chủ tịch nước nếu thực sự chưa bố trí được người thân cận thay ông làm bộ trưởng Công An. Loại hết mọi đối thủ, trong đó có hai chủ tịch nước, một chủ tịch Quốc Hội, để nắm giữ, dù tạm quyền, cả hai chức vụ cao nhất của Việt Nam – tổng bí thư và chủ tịch nước – là “một thắng lợi hoàn toàn” của ông Tô Lâm, theo giám đốc nghiên cứu Benoît de Tréglodé, Viện Nghiên cứu Chiến lược của Trường Quân sự Pháp (IRSEM).

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…