Sau đây là phần tường trình của nhà văn Phạm Văn Thành, tức blogger Bà Đầm Xoè và tác giả tiểu thuyết Cò Hồn Xã Nghĩa, về buổi làm việc tại trụ sở công an Hà Nội vào ngày 22/9 vừa qua.
Nguồn: RadioCTM
Sau đây là phần tường trình của nhà văn Phạm Văn Thành, tức blogger Bà Đầm Xoè và tác giả tiểu thuyết Cò Hồn Xã Nghĩa, về buổi làm việc tại trụ sở công an Hà Nội vào ngày 22/9 vừa qua.
Nguồn: RadioCTM
Bốn mươi chín năm đã đủ lâu để những người có suy nghĩ đều nhận ra sự thật không ai là “bên thắng cuộc,” cả dân tộc là nạn nhân trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Gần nửa triệu thanh niên miền Bắc, 280.000 thanh niên miền Nam bỏ mạng, 2 triệu thường dân vô tội chết trong binh lửa – đó là cái giá máu mà dân tộc này đã phải trả cho cái gọi là công cuộc “giải phóng miền Nam.”
Ba Mươi Tháng Tư, cứ đến gần ngày này là trái tim người miền Nam lại nhói đau. Tôi là một người thế hệ 8x, tuy chưa từng trực tiếp chứng kiến cuộc chiến “nồi da xáo thịt” của đất nước giai đoạn trước 1975, nhưng gia đình tôi, tồn tại hai dòng tư tưởng quốc gia và cộng sản, và ông bà tôi, cậu, dì tôi là những nhân chứng sống cho giai đoạn lịch sử này.
Trao đổi của TS. Alex-Thái Đình Võ về những suy tư của ông về vấn đề xây dựng bản sắc của thế hệ sinh ra ở Việt Nam nhưng chủ yếu lớn lên ở Hoa Kỳ trong quá trình hòa nhập vào một xã hội đa chủng, đa nguyên và tự do.
Không cần phải nói dài dòng, ích lợi của cây xanh trước tiên là thẩm mỹ, nhưng quan trọng hơn cả là nó giữ cho môi trường trong sạch bằng cách hút khí dioxit carbon và thải ra oxy. Chính vì thế khi đi trong rừng hoặc thậm chí dưới những con đường có hai hàng cây xanh lá thì chúng ta cảm thấy mát mẻ và dễ chịu. Cây xanh vì thế trở thành một phần của hệ sinh thái đô thị. Điều này không phải và không thể nói ngược lại.
Vậy thì chặt bỏ hàng trăm (nếu tính cả hai thành phố Hà Nội và Sàigòn) thì phải nói là hàng ngàn cây để xây metro có phải là lý do hợp lý và chính đáng không?