Tuyên Cáo Của Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Ðiền Về Hoàng Sa Và Trường Sa

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

TUYÊN CÁO
của Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền
về vụ việc hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa

Với trách nhiệm của công dân Nước Việt và công dân Nước Trời, với lương tâm của người tu hành đang sống giữa lòng Tổ quốc Dân tộc, chúng tôi, những linh mục Công giáo nguyện theo tinh thần của Cố Tổng Giám mục Philipphê Nguyễn Kim Điền, vị tử đạo dưới chế độ Cộng sản, gọi tắt là Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền, long trọng tuyên cáo trước Quốc dân Đồng bào về vụ việc chấn động lòng dân kể từ hôm 2-12-2007, khi nhà cầm quyền Trung Cộng chính thức công bố biến quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam thành huyện Tam Sa, trực thuộc tỉnh Hải Nam của Trung Quốc.

Trước hết, Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền chúng tôi nhận định rằng:

1- Do mù quáng chấp nhận chủ nghĩa Cộng sản quốc tế đại đồng, đảng và nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của ông Hồ Chí Minh, với tâm thức nô lệ, trước hết đã một lòng suy tôn, thần phục và khiếp sợ đảng Cộng sản đàn anh Trung quốc cũng như lãnh tụ của đảng này là Mao Trạch Đông, xem ông ta như kẻ không thể sai lầm; thứ đến đã coi thường sự toàn vẹn lãnh thổ, xóa nhòa các biên cương tổ quốc, chẳng lưu tâm đến mộng bá quyền ngàn năm của Bắc triều Đại Hán. Đây là tinh thần vong bản dẫn đến thảm trạng vong quốc.

2- Do mưu tính thực hiện ý đồ bành trướng Đế quốc đỏ qua việc cưỡng chiếm cho được Việt Nam Cộng hòa, các lãnh đạo CSVN đã ra công hàm ngày 14-09-1958, công nhận lời tuyên bố của Trung Quốc mười hôm trước đó về chủ quyền của họ trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, để được đảng CSTQ cung cấp lương thực, vũ khí, quân dụng hầu tiến đánh miền Nam. Đây là việc bán đất biển tổ tiên để tậu phương tiện bành trướng một chế độ phi nhân bản, phản dân tộc.

3- Trượt dài trên con đường bán nước để giữ ghế, thần phục Trung Quốc để mua lấy sự bảo trợ, đảng CSVN đã tự tiện ký Hiệp ước lãnh thổ ngày 30-12-1999 và Hiệp ước lãnh hải ngày 25-12-2000 với Trung Quốc, không cần bàn hỏi với quốc dân đồng bào, khiến cho đất nước mất đi mười mấy ngàn cây số vuông mà bao anh hùng, chiến sĩ Dân tộc qua mấy ngàn năm đã gầy dựng và bảo vệ bằng mồ hôi, xương máu. Đây là thái độ chà đạp sự hy sinh của tiền nhân, vô ơn với công đức của tiên tổ và khinh mạn ý kiến của toàn thể dân tộc.

4- Cũng do tâm địa bảo vệ chủ nghĩa Xã hội và bành trướng chế độ Cộng sản mà không lo bảo vệ an sinh Dân tộc và giữ gìn bờ cõi Quê hương, chỉ lo mất Đảng mất ghế mà không lo mất Nước mất Dân, nhà cầm quyền CSVN từ đó đã chẳng còn bận tâm bảo vệ sinh kế và sinh mạng của cư dân vùng biên giới phía Bắc cũng như ngư dân vùng duyên hải phía Đông, chẳng dám phản đối việc Trung Quốc xâm phạm tài nguyên trên khu vực biển của đất nước, mù quáng chạy theo Trung Quốc trên mọi phương diện chính trị, kinh tế, luật pháp, xã hội…, nhắm mắt tuân hành mệnh lệnh chủ nhân phương Bắc là cấm cản các cuộc biểu tình trong nước đòi lại lãnh thổ. Đây là cách hành xử nhu nhược, nô lệ, vô trách nhiệm, đánh mất uy lực quốc phòng, làm tan uy tín quốc gia.

Do đó, Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền chúng tôi lên tiếng kêu gọi:

1- Đảng CSVN cần ý thức rằng toàn thể đảng và toàn bộ công cụ của đảng (quốc hội, tòa án, chính quyền, công an, quân đội, báo chí, tôn giáo quốc doanh) không đủ uy dũng trên mặt trận quốc phòng và thế lực trên mặt trận chính trị ngoại giao để bảo vệ Tổ quốc giang sơn, mà cần tới sự chung sức chung lòng của toàn thể 85 triệu Dân Việt trong nước và hơn 3 triệu Người Việt hải ngoại không phân biệt chính kiến, tôn giáo, chủng tộc.

2- Đảng CSVN do đó cần chấm dứt ngay việc sách nhiễu, quản chế, giam cầm các nhà đấu tranh dân chủ và tu hành đối kháng; trả lại tài sản, quyền lợi và danh dự cho thị dân bị cướp nhà, nông dân bị cướp đất, công nhân bị cướp lương; từ bỏ dự tính lường gạt công sức và ý đồ thao túng cộng đoàn của Người Việt hải ngoại; thôi ngăn cản, hăm dọa, đàn áp các học sinh, sinh viên, trí thức, dân oan, văn nghệ sĩ, các chiến sĩ dân chủ… biểu tình đòi lại Hoàng Sa và Trường Sa suốt mấy tuần lễ vừa qua, kể từ Chúa nhật 09-12-2007 và trong những tháng ngày sắp tới.

3- Đảng CSVN cần hủy bỏ ngay điều 4 cũng như nhiều điều mâu thuẫn phi lý trong Hiến pháp để tạo điều kiện thuận lợi cho sự tham gia cứu quốc của toàn dân, gồm mọi thành phần dân tộc, mọi cộng đoàn tôn giáo, mọi đảng phái chính trị, mọi tổ chức công dân trong lẫn ngoài nước. Tiếp đó là triệu tập Hội nghị Diên Hồng mới để đảng tuyên bố từ bỏ chủ nghĩa ngoại lai, chế độ sai lầm, tạ lỗi và hòa giải cùng dân tộc, trao quyền lãnh đạo cho toàn dân trong một thể chế dân chủ tam quyền phân lập và đa đảng đa nguyên. Tân chính thể và tân chính quyền này sẽ lập tức tuyên bố hủy bỏ mọi văn kiện sai trái về biên giới và lãnh thổ, đệ trình vụ việc ra Liên Hiệp Quốc, Tòa án Quốc tế đồng thời động viên mọi lực lượng giữ gìn bờ cõi.

4- Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước nhanh chóng kết hợp thành một khối để bảo vệ Giang sơn và Giống nòi. Mọi giới, mọi thành phần trong nước, từ tu hành trí thức, văn nhân nghệ sĩ, đến công nhân nông dân, sinh viên học sinh, già trẻ lớn bé…. hãy nhất tề đứng lên đòi hỏi Quyền con người, Quyền công dân, Quyền bảo quốc. Trước mắt là liên tục biểu tình mọi nơi. Đồng bào hải ngoại xin một lòng hỗ trợ cuộc đấu tranh tại quốc nội, xin cùng nhau vận động quốc tế để họ làm sáng tỏ và hậu thuẫn chủ quyền đất nước trên Hoàng Sa, Trường Sa, trên phần Biển Đông và các phần lãnh thổ thuộc Việt Nam theo hiệp định Bắc Kinh năm 1885.

Lịch sử mấy ngàn năm của Đất nước đã cho thấy khi toàn dân cùng đứng lên chống nội thù lẫn ngoại xâm, thì lãnh thổ được toàn vẹn, dân tộc được độc lập, văn hóa được bảo tồn, chủ quyền quốc gia được tôn trọng và uy lực của tổ quốc được nâng cao. Đây là một kinh nghiệm xương máu, đã trở thành bài học sáng ngời và một quy luật đúng đắn cho việc bảo toàn sinh mệnh của dân tộc, việc duy trì sự tồn tại của đất nước và việc thăng tiến cuộc sống của nhân dân. Và nay là thời điểm để toàn thể dân tộc tiếp tục thực hành bài học và áp dụng quy luật ấy.

Sơn hà nguy biến! Toàn dân hay chăng? Ngoại thù xâm lăng! Lẽ nào bất động?

Làm tại Việt Nam đầu năm mới

Ngày 01-01-2008

Đại diện nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền

- Linh mục Têphanô Chân Tín, Sài Gòn
- Linh mục Phêrô Nguyễn Hữu Giải, Huế
- Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý, Hà Nam
- Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, Bắc Ninh.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Tô Lâm trong buổi tiếp đón Tổng thống Nga Vladimir Putin, tại phủ chủ tịch ở Hà Nội, ngày 20/06/2024. Ảnh: Reuters - Minh Hoang

Chủ tịch nước kiêm tổng bí thư, ông Tô Lâm nắm trọn quyền lực ở Việt Nam

Việc được bầu làm chủ tịch nước được coi là “bước đệm” cho chức vụ lãnh đạo đảng. Và ông không ngồi vào ghế chủ tịch nước nếu thực sự chưa bố trí được người thân cận thay ông làm bộ trưởng Công An. Loại hết mọi đối thủ, trong đó có hai chủ tịch nước, một chủ tịch Quốc Hội, để nắm giữ, dù tạm quyền, cả hai chức vụ cao nhất của Việt Nam – tổng bí thư và chủ tịch nước – là “một thắng lợi hoàn toàn” của ông Tô Lâm, theo giám đốc nghiên cứu Benoît de Tréglodé, Viện Nghiên cứu Chiến lược của Trường Quân sự Pháp (IRSEM).

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…