30/4: Tôi mong họ sống mãi, không bao giờ chết!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ngày 30 tháng 4 (1975-2019) cách đây đúng 44 năm, đã đi vào lịch sử với nhiều tên gọi, bởi những người đã trực diện khi biến cố này đổ ập đến.

Người Miền Nam, Việt Nam Cộng Hoà, gọi 30/4 là Ngày Quốc Hận. Nỗi uất hận của người dân cả nước đã bị bức tử, bị thua, bị chết oan uổng mà đáng lý không thể xảy ra.

Lúc đó 30/4 cũng được gọi là ngày Quốc Kháng. Không chấp nhận lệnh đầu hàng, tiếp tục chiến đấu, quyết tâm giành lại những gì tốt lành đã bị cướp mất cho dân tộc và đất nước.

Hẳn nhiên, đối với những người lãnh đạo cộng sản thì 30/4 là ngày chiến thắng, và một phần nào đó, một phần thôi, người dân Miền Bắc cũng cùng tâm trạng vui mừng. Có lẽ họ mừng đơn giản chỉ vì chiến tranh chấm dứt, chồng con bớt chết, và đồng bào sẽ bớt chết và họ bớt khổ.

Sau này, khi nói về ngày 30/4 lúc không còn là Thủ tướng chính phủ, ông Võ Văn Kiệt có dùng đến một nhóm từ: “Có triệu người vui và triệu người buồn!” Câu nói không có gì sai nhưng thật là vô nghĩa để nói về một biến cố đã kéo cả dân tộc vào trong cuộc chiến tranh phi nghĩa. Nếu nói theo giọng Nam bộ thì có thể gọi là “trớt qướt”.

Thật vậy, triệu người vui có hay không thì không biết (cứ nghĩ đến hình ảnh bà Dương Thu Hương ngồi gục đầu bên đường khóc nức nở vì nhận ra là mình bị lừa khi nhìn thấy sự phồn thịnh của Miền Nam thì phải tự hỏi là có bao nhiêu người dân Miền Bắc cũng cùng tâm trạng đó), nhưng chắc chắn là có hàng mấy chục triệu người buồn! Người vui thì ngày một ít đi, người buồn thì lên hàng trăm triệu!

Chiến thắng vinh quang, mừng vui hạnh phúc ở chỗ nào khi vài triệu người hoảng hốt nhẩy lên tàu vượt biên, bản thân, gia đình, vợ con,… hàng triệu người bỏ mình trên biển, trong rừng sâu, và những trại tù mang tên “cải tạo”. Và 44 năm sau họ vẫn không ngừng chạy, để mong thoát khỏi cái “chiến thắng vinh quang” đó?

Bánh vẽ của thiên đường xã hội chủ nghiã mà người cộng sản đem ra làm mồi nhử người dân ở đâu khi mỗi ngày đất nước càng tụt hậu và bại hoại về mọi phương diện và xuống tận đáy vực sau 44 năm họ cầm quyền?

Thống nhất ở đâu khi sự chia rẽ cùng cực biểu hiện ở khắp mọi nơi, ở trong mọi lãnh vực, trong mọi giai tầng xã hội, trong dân chúng, trong chính quyền và nhất là ngày càng trầm trọng hơn ngay trong nội bộ Đảng.

Cái giá phải trả cho hai chữ “thống nhất” đất nước vào ngày 30/4 thật là khủng khiếp.

Ác mộng của người dân Việt bây giờ là “thống nhất, giai đoạn cuối” mà Đảng CSVN, từ thời ông Hồ Chí Minh đến nay, đã rắp tâm thực hiện, đó là “thống nhất nước Việt vào nước Tàu” đang diễn ra trước mắt.

Bởi vì còn gì đáng sợ hơn là “mất nước”!

Đó mới thật sự là “mất nước”!

Và sẽ là “mất nước” đối với tất cả mọi người Việt Nam, kể cả những kẻ bán nước, chứ không chỉ đối với một số người Miền Nam Việt Nam vào năm 1975.

Quả thật chúng ta còn rất ít thời giờ để ác mộng không trở thành sự thật.

Nhiều người oán hận và mong những người lãnh đạo CSVN chết sớm!

Tôi thì không, tôi mong họ sống mãi, không bao giờ chết.

Sống mãi, để một ngày “hậu cộng sản” đã gần kề họ có cơ hội ngồi bó gối đâu đó gặm nhấm lại những gì họ đã làm với đất nước và dân tộc!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh minh họa

Sống trong vùng xám: Điều hướng để Việt Nam tự chủ giữa một thế giới bất định

Thế giới tuy đang ở trong vùng xám của lịch sử, nhưng vùng xám không phải là bế tắc – đó là khoảng không gian mở, nơi mọi lựa chọn đều có thể trở thành bước ngoặt. Muốn tự chủ giữa bất định, Việt Nam phải tái định vị bản sắc, làm chủ hỗn mang, kiến tạo giá trị, cải cách thể chế, và mở rộng ảnh hưởng mềm.

Tổng thống Mỹ Donald Trump gặp Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky tại Phòng Bầu dục ở Nhà Trắng, thứ Hai, ngày 18 tháng 8 năm 2025, tại Washington. Ảnh: AP/ Julia Demaree Nikhinso

Đổi gì lấy hòa bình cho Ukraine? Con đường đàm phán chông gai sau thượng đỉnh Washington

Tổng thống Nga đồng ý với nguyên thủ Mỹ về một cuộc họp thượng đỉnh với tổng thống Ukraine để đi đến một thỏa thuận hòa bình. Ngoài vấn đề gặp nhau ở đâu, trong khi ông Zelensky từ chối đến Matxcơva, “đổi gì lấy hòa bình” vẫn là câu hỏi chưa có câu trả lời. Và con đường đàm phán còn đầy chông gai, kể cả khả năng tổng thống Nga thoái thác, để cho cấp dưới thương lượng.

Một số bà con ở Paris tụ tập trước Nhà thờ Đức Bà để lên tiếng cho các tù nhân lương tâm tại Việt Nam hôm 16/8/2025

Paris xuống đường vì Tù Nhân Lương Tâm

Tháng 8 là kỳ nghĩ hè tại Âu châu, nhưng vẫn còn những người Việt không ngừng quan tâm đến những Tù Nhân Lương Tâm còn bị giam cầm tại quê nhà. Thứ bảy (16/8/2025) vừa qua, trước Nhà thờ Đức Bà Paris một số người đã xuống đường chụp hình để lên tiếng cho các Tù Nhân Lương Tâm.

Từ Paris, phóng viên Tường An gửi về bài tường thuật sau đây

Lê Thanh Hải bị kỷ luật, cú sẩy chân của “lãnh chúa Sài Gòn”

Ngày 12/8/2025, Thủ tướng Phạm Minh Chính đã ký quyết định kỷ luật ông Lê Thanh Hải – người từng làm chủ tịch UBND TP.HCM, bí thư thành ủy, và ủy viên Bộ Chính trị. Hình phạt là xóa tư cách các chức vụ ông từng nắm, có hiệu lực ngay lập tức.

Trước đó, tháng 5/2024, ông Hải đã bị cách hết các chức vụ trong đảng. Phải chăng Hai Nhựt đã đến hồi đền tội, hay lại cũng chỉ là một cú đòn gió mà thôi?