Báo và… Blog

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ban biên tập web VT: Tiết mục “Làng Dân Báo” sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và “ngoài luồng” của quần chúng Việt Nam.

Sau đây là bài blog của Trương Duy Nhất về sự lan rộng của blogs, ngay cả trong giới nhà báo.

Trang blog TRƯƠNGDUYNHẤT: http://truongduynhat.vnweblogs.com/


Xuân Sơn (sinh viên) giới thiệu

Tới 2/3 bloger ở nước ta là giới trẻ. Blog, chính là “báo chí cá nhân và tư nhân” đã lấn át các tờ báo – thực chất là báo chí của đảng. Riêng tôi, là độc giả trung thành của một số blogs mà tôi “mê” chứ từ lâu không thèm đọc báo nữa, nhất là báo Nhân Dân.

Xin giới thiệu với các bạn một blog rất đáng đọc: của một nhà báo, nhưng tôi giới thiệu với tư cách chú là blogger: Đó là chú Trương Duy Nhất.

Dưới đây là một bài của chú Nhất. Với tôi, quả là Number One.

Xuân Sơn (sinh viên)

BÁO VÀ… BLOG

truongduynhat | 08 Apr, 2009, 05:33

http://truongduynhat.vnweblogs.com/

Tôi có ông bạn đồng nghiệp nói một câu khá… nổi tiếng: “Báo Nhân Dân là loại báo mà không có nhân dân nào đọc!” Anh ta nói câu này ngay tại trụ sở báo Nhân Dân, trong một cuộc tiếp xúc do ông Hữu Thọ chủ trì (lúc đó ông Hữu Thọ đang là Tổng Biên tập tờ Nhân Dân, đâu cỡ năm 1996 gì đó). Vì thế mà rất dễ hiểu khi không bao giờ thấy anh cầm tờ Nhân Dân trên tay, dù mỗi buổi sáng, cùng với cốc cà phê trước mặt anh luôn có không dưới dăm bảy tờ báo các loại.

Vậy mà hôm rồi gặp, anh bảo: Dạo này tớ đọc mỗi báo… Nhân Dân thôi. Tưởng anh nói kháy, hóa ra thật.

– Này nhé, bây giờ tờ nào cũng như nhau, chả có đếch gì để đọc. Tờ nào cũng thành báo… Nhân Dân hết rồi. vậy thì mỗi sáng, tớ mua một tờ Nhân Dân đọc là đủ, lại… rẻ nhất.

Làm báo, nghe mà buồn nẫu ruột. Nhưng không cãi được!

Và có lẽ, do vậy mà dạo này thiên hạ chen nhau chạy sang đọc blog, đọc đến nghẽn mạng. Dân tình, rồi cả mấy quan VIP cũng vậy, cả ủy viên này, thường vụ nọ cũng thế.

Không biết sự “chuyển biến” này là dấu hiệu mừng hay lo? Chỉ biết rằng dạo này đi đâu, gặp ai cũng thấy vỗ vai: Tớ đọc chú thường xuyên đấy, đọc kỹ lắm đấy. Hỏi đọc báo à? Ai cũng trả lời rằng: Không phải, đọc blog! Thế có… chết không chứ!

Hôm qua, một bạn đọc là sinh viên lại vào comment thế này: Blogger Trương Duy Nhất hay ho, thú vị hơn… nhà báo Trương Duy Nhất!

Nói thế thì khác gì… mắng nhau!

Hôm rồi ra Hà Nội họp, lại thêm một VIP, VIP kinh hoàng luôn vỗ vai: Chú mày viết khá đấy, hay, giỏi giỏi! Ơ, anh đọc báo em kỹ thế à? Không, tớ đọc… blog chú đấy! Thế anh thấy em viết có… phoảng động tí nào không, nghe nói người ta hét toáng lên rằng “thèng Nhất nó viết… phản động”?

Chúng nó nói thế thôi, chứ đọc blog chú chúng khoái… bỏ mẹ! Tớ thích và thuộc câu này của chú: “Trong hội trường thì oang oang chụp mũ, phê phán, chỉ trích như… nã đạn rằng tác phẩm này, thằng nhà báo, nhà văn nhà thơ kia là… phản động. Thế nhưng về phòng, chính họ lại cặm cụi chép những thứ “phản động” ấy một cách nâng niu, trân trọng vào sổ tay và đêm đêm nhẩm đến thuộc lòng”.

Nói thật chú đừng giận nhé: Đọc báo chán bỏ mẹ! Dạo này bỗng dưng tớ ghiền đọc blog – Ông ôm riết tôi, và tôi tin rằng riêng điều đó thì ông rất thật.

Càng ngày càng thấy nhiều nhà báo… thò tay viết blog. Càng ngày càng thấy nhiều người chen nhau đọc blog đến nghẽn mạng. Đấy là dấu hiệu buồn hay vui?

Nguồn: http://www.ykien.net/bai0711/bai090…

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”