Bắt luật sư Quân để thử lửa

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Vừa kết thúc hội nghị trung ương 6 của Đảng Cộng Sản, thế giới còn chưa hết coi thường phong cách lãnh đạo “chúng ta tha cho chúng mình” của các đồng chí cộng sản, người dân còn chưa hết ngán ngẩm với đồng chí X, thì đùng một cái luật sư Lê Quốc Quân bị bắt. Có lẽ bộ chính trị “ngửi thấy mùi” căng thẳng và phản kháng của quần chúng nhân dân nên muốn làm một phép thử đo độ nóng của xã hội bằng cách cho bắt luật sư Lê Quốc Quân.

Phải công nhận rằng cử chỉ bắt luật sư Lê Quốc Quân của chính quyền Hà Nội là một nước cờ khá cao tay nằm trong những toan tính già dặn và thâm hiểm của chính quyền Hà Nội. Với việc bắt luật sư Quân, chính quyền Hà Nội vừa triệt tiêu được một nhà bất đồng chính kiến, vừa ra một đòn “tâm lý chiến” làm nhụt chí những nhà bất đồng chính kiến khác. Nếu như vụ bắt luật sư Quân êm thì chính quyền Hà Nội sẽ thuận tay vơ thêm mấy nhà dân chủ khác như Nguyễn Huệ Chi, Lê Hiếu Đằng, Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Hữu Vinh, Huỳnh Thục Vi… Và sau cùng, nhất cử lưỡng tiện, việc bắt luật sư Lê Quốc Quân sẽ giúp chính quyền đo sức nóng lò phản ứng xã hội sau khi hội nghị trung ương 6 vừa kết thúc hoà cả làng với đồng chí X còn đang tủm tỉm cười.

Nhưng mưu càng thâm thì hoạ càng sâu. Cuộc đời mấy ai lường được hết chữ ngờ. Cuộc sống vận động theo quy luật riêng của nó. Một câu nói nổi tiếng là “kẻ dùng gươm sẽ chết vì gươm”, và có ngờ đâu kẻ gài bẫy lại mắc vào bẫy của chính mình.

Cũng như với vụ bắt luật sư Cù Huy Hà Vũ, chính quyền Hà Nội đã tự đặt mình vào thế nan giải, bỏ tù Hà Vũ cũng dở mà thả Hà Vũ cũng dở. Chính quyền độc tài tưởng rằng muốn làm gì thì làm vậy mà đã tỏ ra rất lúng túng và bế tắc trong vụ bắt luật sư Hà Vũ. Việc bắt luật sư Hà Vũ làm danh dự Việt Nam trên trường quốc tế suy giảm, lòng người bất an, không khí xã hội trở nên ngột ngạt bức bối, nhưng nếu thả ra thì lại chẳng khác chắp cánh cho Hà Vũ bay bổng với chí khí tự do để tiếp tục chọc giận chính quyền. Thôi đành bỏ tù Hà Vũ vậy vì như vậy an toàn hơn cho cái ghế đặc quyền đặc lợi của mình, ít nhất là trong vòng chục năm nữa. Và thế bế tắc của chính quyền cũng sẽ lập lại y chang với việc bắt luật sư Quân.

Từ lâu luật sư Lê Quốc Quân và JB Nguyễn Hữu Vinh đã là niềm tự hào của người dân xứ Nghệ, nhất là những người công giáo đất Vinh. Việc bắt Quân chẳng khác gì hạ bệ niềm tự hào của họ. Chính quyền cộng sản hẳn còn nhớ những người công giáo xứ Nghệ đã sẵn sàng bảo vệ Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt như thế nào nếu tình huống xấu nhất xảy ra. Ngay khi danh dự của Tổng Giám Mục Kiệt vừa bị chính quyền mạt sát, người công giáo đất Vinh đã len lỏi vào từng ngóc ngách, từng quán nước, tới cả những chuyến xe Bắc Nam để phân phát những tờ in ghi lại đầy đủ lời phát biểu của Tổng Giám Mục Kiệt nhằm bảo vệ danh dự cho ông. Những người con xứ Nghệ như Lê Quốc Quân và Nguyễn Hữu Vinh chắc chắn cũng sẽ nhận được sự trợ giúp và nâng đỡ của người công giáo đất Vinh.

Hiệu ứng vết dầu loang cũng nhờ thế mà thêm rộng. Nếu như thời điểm thế vận hội Olympic Bắc Kinh, Điếu Cày xuất hiện như Từ Hải, rồi sau đó Tổng Giám Mục Kiệt nổ phát thần công vào cơ chế xin cho, Cù Huy Hà Vũ đại diện cho giới trí thức khảng khái lớn tiếng sửa lưng chính quyền, thì chắc chắn luật sư Lê Quốc Quân bị tù đày sẽ lên án sự nhẫn tâm bệnh hoạn của chế độ Hà Nội.

An Đặng

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”

Ngày 30 Tháng Tư, người Việt ở hải ngoại gọi là ngày mất nước, ngày quốc hận. Ảnh minh họa: David McNew/Getty Images

Không cần hòa giải, cần đấu tranh!

Bốn mươi chín năm đã đủ lâu để những người có suy nghĩ đều nhận ra sự thật không ai là “bên thắng cuộc,” cả dân tộc là nạn nhân trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Gần nửa triệu thanh niên miền Bắc, 280.000 thanh niên miền Nam bỏ mạng, 2 triệu thường dân vô tội chết trong binh lửa – đó là cái giá máu mà dân tộc này đã phải trả cho cái gọi là công cuộc “giải phóng miền Nam.”