Biểu tượng nhạy cảm!

Đồng tiền lưu niệm hai đô la Úc có hình cờ vàng ba sọc đỏ khiến Bộ Ngoại giao CSVN lên tiếng "...lấy làm tiếc và kiên quyết phản đối”
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Chỉ mới đây thôi, ông chủ tịch nước còn nhờ chính quyền Úc can thiệp và xử lý các cá nhân hay tổ chức “phản động” chống phá Việt Nam tại Úc.

Giờ thì Bộ Ngoại giao Việt Nam lại yêu cầu phía Úc ngừng lưu hành đồng tiền lưu niệm hai đô la Úc có hình cờ vàng ba sọc đỏ do Công ty Royal Australia Mint và Bưu chính Úc phát hành.

Bà Phạm Thu Hằng, phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao cho biết chính quyền Việt Nam “lấy làm tiếc và kiên quyết phản đối” hành động của Công ty Royal Australia Mint và Bưu chính Úc.

Theo bà Hằng, việc phát hành các vật phẩm với hình ảnh của “lá cờ vàng”, cờ của một chế độ đã không còn tồn tại sẽ gây nên những ảnh hưởng xấu và “không phù hợp với xu thế phát triển tốt đẹp của quan hệ đối tác chiến lược giữa hai quốc gia.”

Cũng lại là Úc! Còn nhớ, trận đấu bóng đá vòng loại World Cup 2022 giữa hai đội tuyển Úc và Việt Nam trên sân vận động AAMI Park, Melbourne vào ngày 27/01/2022 đã bị phát chậm đến 10 phút tại Việt Nam để các nhà đài tại đây “có đủ thời gian để xử lý những tình huống ngoài ý muốn.”

Tình huống nhạy cảm ở đây là những hình ảnh các cổ động viên Việt Nam của Cộng đồng người Việt Tự do tại Victoria đã mang theo những lá cờ vàng, quốc kỳ của Việt Nam Cộng Hòa vào sân để cổ vũ đội tuyển Việt Nam!

Hay hành động được cho là “sỉ nhục” lá cờ vàng, vào năm 2021, bởi một nhóm du học sinh trung học người Việt Nam ở Úc. Một nam học sinh đã giật một lá cờ vàng treo trên đường phố rồi sau đó vò và vứt xuống đất trước khi dùng chân dẫm đạp lên lá cờ mà cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản luôn tôn trọng và xem như là biểu tượng của Tự do. Thêm vào đó là những lời chửi bới thô tục và nhục mạ lá cờ và cộng đồng người Việt Tự do tại đây.

Oái oăm ở chỗ là đã mang tiếng “thắng” người ta rồi, lại gần nửa thế kỷ đã qua, vậy mà cái gì liên quan đến biểu tượng, hình ảnh, tên tuổi và lịch sử của họ thì “bên thắng cuộc” lại nhảy đùng đùng lên, la lối, quan ngại, muốn cấm đoán, thậm chí đe doạ và khủng bố!

Nếu một thể chế chính trị quang minh chính đại và rộng lượng thì không khi nào hành xử một cách tiểu nhân đối với một chế độ không còn tồn tại. Hẹp hòi và tàn ác khi trực tiếp đưa đi cải tạo, thực chất bỏ tù, đày đọa hàng trăm ngàn quân cán chính VNCH và gây ra thảm họa thuyền nhân với gần nửa triệu người bị chết nơi biển sâu. Phải chăng chính quyền Việt Nam cứ bị “nhột” khi thiên hạ còn nhắc đến Việt Nam Cộng Hòa vì tự hiểu cái tính chính danh độc quyền toàn trị từ 48 năm qua là đáng bị lên án và gây nhiều tranh cãi?

Đâu đó, qua các phản ứng quá khích và thái quá của chính quyền, chúng ta có cảm tưởng bóng ma của Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn gây nên những lo ngại, lo sợ cho chính quyền.

Không ưa, không thích thậm chí căm ghét nên chính quyền cộng sản nhất quyết ngăn cấm, kiểm duyệt và đe dọa những gì liên quan đến di sản, biểu tượng của một chế độ không còn nữa. Một chế độ mà đến giờ này họ vẫn còn xỉ vả và lên án là “ngụy”, là tồi tệ và là chư hầu của Mỹ…

Một chế độ với nhiều tính từ không tốt đẹp mà chính quyền Việt Nam luôn tuyên truyền và bêu riếu. Một chế độ, dẫu còn nhiều vấn nạn trong lòng một xã hội dân chủ, non trẻ, trong khói lửa chiến tranh, nhưng vẫn hơn hẳn về nhiều mặt, một chế độ, luôn tự cho mình là thiên đường xã hội chủ nghĩa, là đỉnh cao của trí tuệ nhân loại.

Một chế độ tuy đã “thống nhất” đất nước nhưng từ 48 năm qua vẫn còn thua kém “bọn Ngụy” từ giáo dục nhân bản, khai phóng đến những giá trị đạo đức trong xã hội. Từ quyền con người phổ quát đến những sinh hoạt chính trị dân chủ,… Đó là tất cả những gì mà người cộng sản không thể nào làm được và mang lại cho dân tộc này sau gần nửa thế kỷ.

Căm ghét, thù hận, chửi bới, tẩy não và lo sợ dẫu vẫn hô hào “hòa giải, hòa hợp” dân tộc.

Đó chính là bộ mặt thật của chính quyền này!

Nguồn: FB Lâm Bình Duy Nhiên

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”

Ngày 30 Tháng Tư, người Việt ở hải ngoại gọi là ngày mất nước, ngày quốc hận. Ảnh minh họa: David McNew/Getty Images

Không cần hòa giải, cần đấu tranh!

Bốn mươi chín năm đã đủ lâu để những người có suy nghĩ đều nhận ra sự thật không ai là “bên thắng cuộc,” cả dân tộc là nạn nhân trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Gần nửa triệu thanh niên miền Bắc, 280.000 thanh niên miền Nam bỏ mạng, 2 triệu thường dân vô tội chết trong binh lửa – đó là cái giá máu mà dân tộc này đã phải trả cho cái gọi là công cuộc “giải phóng miền Nam.”