Chính Quyền Trung Quốc Mở Chiến Dịch Công Kích Trí Thức

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Vào ngày 21 tháng 12 vừa qua, chính quyền ông Hồ Cẩm Đào đã chỉ thị cho các cơ quan truyền thông đại chúng của đảng và nhà nước nêu đích danh 50 học giả nổi tiếng của Trung quốc ra công kích một cách thậm tệ. Đây là 50 học giả mà cách đây không đầy mấy tháng được báo chí phát hành tại Trung quốc bình bầu là những vị có uy tín, có ảnh hưởng lớn trong xã hội, đặc biệt là trong hàng ngũ trí thức. Vào giữa tháng 9/2004, cơ quan ngôn luận của chi bộ Đảng Thượng Hải là tờ Nam Phương Nhật Báo đã tuyển chọn 50 vị học giả nổi tiếng thuộc nhiều lãnh vực từ kinh tế, luật pháp cho đến văn học để giới thiệu với dân chúng. Cách thức cũng như điều kiện tuyển chọn như thế nào thì không được công bố nhưng không hiểu tại sao lại có tên nhiều vị nổi tiếng thật sự từng lên tiếng chỉ trích chế độ như: nhà kinh tế học Mao Xúc Thức, người ký tên chung trong một bức thư ngỏ yêu cầu Đảng phải tái xét vụ Thiên An Môn để phục hồi danh dự cho các nạn nhân; Giáo sư luật khoa Hạ Vệ Phương của trường đại học Bắc Kinh, người đã đứng ra yêu cầu xét xử sự vi hiến của bộ phận lập pháp tức là Quốc hội nước này; và Giáo sư Giang Bình, người chỉ trích gay gắt chủ thuyết Tam Đại Biểu của ông Giang Trạch Dân trước đây.

Theo Giáo sư Tiêu Văn Tiêu của đại học Bắc Kinh, người đã từng lên tiếng đòi dẹp bỏ Ủy ban Kiểm duyệt Trung ương, sự phát triển kinh tế theo xu hướng toàn cầu hóa đã là cơ hội thuận tiện cho việc đòi hỏi quyền tự do ngôn luận trong giới trí thức. Sử dụng quyền tự do ngôn luận để bênh vực cho nông dân bị chính quyền địa phương trưng thu ruộng đất một cách bất công, hay tố cáo nạn tham ô, cửa quyền của các quan chức đảng và nhà nước thì cũng bị buộc vào cái tội xách động người dân nổi dậy gây rối loạn trật tự xã hội, một trong những âm mưu gây diễn biến hòa bình. Chúng tôi muốn nói cho chính quyền ông Hồ Cẩm Đào biết rằng khống chế ngôn luận là một hành động vi phạm hiến pháp.

Theo các chuyên gia về vấn đề Trung quốc, các vị học giả đã từng lên tiếng chống đối đảng và nhà nước như vừa nói trên được chọn để giới thiệu với dân chúng là một nước cờ liều mà ông Hồ Cẩm Đào chọn trong đòn khổ nhục kế của ông ta. Mục đích của khổ nhục kế này là cho 50 vị học giả đó lên tiếng phê phán những sai lầm của chế độ một cách công khai. Ông Đào tin rằng với hệ thống công an trị như hiện nay thì chẳng ai ngu dại gì mà công khai chỉ trích mạnh mẽ chế độ, chỉ phê phán ở một mức độ chừng mực nào đó thôi, và Đảng rất cần việc này với hy vọng sẽ xoa dịu được phần nào sự bất mãn của quần chúng, đồng thời tránh được những chỉ trích gay gắt của nhiều thành phần quần chúng khác.

Trong những tháng gần đây, tình hình bất ổn xã hội tại Trung quốc có mòi bùng nổ lớn mà nguyên nhân chính là do tình trạng giàu nghèo cách biệt quá xa bởi những chính sách sai lầm của Đảng, và đó là chưa kể đến nạn cường hào ác bá, tham nhũng cửa quyền v.v… Chính quyền ông Hồ Cẩm Đào đang chờ đợi các vị học giả đó sớm lên tiếng để những thành phần khác khỏi gay gắt lên tiếng chỉ trích chính quyền, một điều rất nguy hiểm cho sự sống còn của chế độ. 50 vị học giả đó đã lên tiếng vào đầu tuần qua, đáp ứng một phần điều mà ông Đào chờ đợi. Gọi là đáp ứng một phần vì nội dung lên tiếng của các vị học giả nổi tiếng đó lại hoàn toàn trái ngược với điều mong ước của ông Hồ Cẩm Đào. Nghĩa là không phải chỉ có một vài vị mà tất cả 50 vị đó đều gay gắt lên tiếng phê phán các chính sách sai lầm của đảng cộng sản Trung quốc trong việc thống trị đất nước, đặc biệt là chính sách đàn áp tự do ngôn luận. Gay gắt đến độ chính quyền Bắc kinh phải ra lịnh cho các công cụ của nhà nước hạ bệ, lăng nhục họ. Từ người mới vừa được đánh giá là có uy tín, có ảnh hưởng lớn trong xã hội, bây giờ bị lôi xuống thành những kẻ tay sai ngoại bang cố tình gây chia rẻ sự liên hệ mật thiết giữa Dân và Đảng.

Tờ nhật báo Giải Phóng, một cơ quan ngôn luận của chi bộ đảng Cộng sản Thượng Hải, là một trong những tờ lên tiếng bôi nhọ 50 vị học giả này mạnh nhất, với lời lẽ cũng hạ cấp nhất. Báo này lên án những vị học giả đó là những kẻ muốn làm giàu bằng nghề truyền thông nên miệng không ngớt ca tụng tự do ngôn luận. Về phía Trung ương Đảng thì răng đe rằng không thể chấp nhận cho thành phần trí thức lợi dụng quyền tự do ngôn luận thêm nữa để làm rối loạn xã hội. Phải dẹp tan vấn đề đòi tự do ngôn luận.

Thật là trơ tráo khi cho rằng tự do ngôn luận là nguyên nhân gây ra bất ổn xã hội. Chính nạn độc tài cộng sản đang là vấn đề của mọi vấn đề, là nguyên nhân của mọi nguyên nhân, gây ra biết bao nỗi tai ương đau đớn và sự tụt hậu tại các quốc gia Cộng sản như trong lời bức thư ngỏ của anh Đỗ Nam Hải, một trí thức trẻ Việt Nam, đã gởi cho chính quyền Cộng sản Việt Nam.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”