Đơn xin thú tội

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ban biên tập web VT: Tiết mục “Làng Dân Báo” sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và “ngoài luồng” của quần chúng Việt Nam.

Xin giới thiệu đến bạn đọc chia sẻ của anh Lê Trung Thành (tức blogger Blacky) về việc nhà cầm quyền CSVN tung ra những đoạn phim thú tội của bốn nhà dân chủ Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Anh Kim và Lê Công Định. Anh Lê Trung Thành đã từng từ Đài Loan sang Bangkok tham gia biểu tình lên án Trung Quốc khi ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh được rước qua thủ đô Thái Lan.

Xin bấm vào đây để nghe đoạn âm thanh http://images.blackyblog.multiply.multiplycontent.com/attachment/0/So1-ugoKCI4AAGPx0R41/don%20xin%20thu%20toi.mp3?nmid=276776039

— –

CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI CỘNG SẢN VIỆT NAM
BẠO LỰC- PHI NHÂN- DỐI TRÁ

ĐƠN XIN THÚ TỘI

Kính gởi đồng bào cả nước đang đau khổ dưới ách đô hộ Cộng Sản.

Tôi tên là Lê Trung Thành.

Thời gian vừa qua tôi có theo dõi những đoạn phim thú tội của những chiến sỹ dân chủ, và cũng theo dõi luôn cả những dư luận xì xào xung quanh. Còn riêng về phần mình, tôi không dám xét đoán bất kỳ ai, hay tôi thấy mình chưa có đủ tư cách để đánh giá về một người khác khi mà những việc họ làm thì tôi chưa làm được.

Khi xem đoạn băng hình thú tội của Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Anh Kim, Lê Công Định, lòng tôi nóng như lửa đốt, nhưng ngay sau đó là cảm giác ăn năn day dứt vì thấy chính mình mới là kẻ có tội:

TỘI THỨ NHẤT LÀ: khi thấy người dân trăm họ lâm vào cảnh lầm than, tự do bị bóp nghẹt, công lý bị tước đoạt, đời sống bị bần cùng khó khăn, dối trá lên ngôi, đạo đức suy đồi, con người cư xử với nhau như một con thú thì tôi đã không dám mở mồm nói lên tiếng nói sự thật, tôi không dám đứng thẳng người giơ cánh tay của mình ra che chở cho những anh em bị bức hại, tôi đã hèn nhát không dám hy sinh mạng sống của mình cho người khác được sống.

TỘI THỨ HAI LÀ: khi thấy Đất Nước đang bị đè đầu cưỡi cổ của đám giặc nội xâm Cộng Sản, đất đai biển đảo bị mất dần vào tay Tàu Cộng thì tôi đã một lẫn nữa chọn giải pháp “thằng hèn” là im lặng luẩn quẩn đầu đường xó chợ kiếm ngày 2 bữa cơm sống qua ngày đoạn tháng mặc kệ Nước mất nhà tan. Tôi đã hèn nhát không dám hy sinh mạng sống của mình cho Đất Nước được sống.

TỘI THỨ BA LÀ: khi thấy người anh em của mình lao vào chốn lao tù để đấu tranh dành tự do dân chủ, đáng lý ra với tình nghĩa giữa người với người thì tôi phải xuống đường giương cao biểu ngữ ĐÒI TRẢ TỰ DO CHO NGƯỜI ANH EM, TRẢ TỰ DO CHO DÂN TỘC, thì tôi lại hèn nhát đóng cửa ngồi trong nhà chửi đổng cho bốn bức tường nghe. Khi xem họ thú tội trên truyền hình chưa rõ đầu đuôi nội tình câu chuyện ra sao mà tôi đã dám chê họ là hèn nhát trong khi mình thì chẳng làm được gì. Tôi đã mất hết tính người khi đồng loại mình bị đem ra làm trò hề còn mình cười khẩy chê bai, tôi đã tự cho mình cái thẩm quyền yêu cầu người này phải nên nói như thế này, người kia phải nên nói như thế kia trong khi chính mình còn chưa sống cho ra con người … Tôi đã hèn nhát không dám hy sinh mạng sống của mình cho lương tâm mình được sống.

Đó là 3 trọng tội mà tôi khó có thể tự tha thứ cho mình, nay tôi đã nhận thấy hành vi sai trái của mình là vô cùng nghiêm trọng, gây tổn hại đến tính mệnh của Dân Tộc, gây nguy hại đến sự tồn vong của Giống Nòi, và đi ngược lại truyền thống nghĩa tình tốt đẹp ngàn đời của Người Việt.

Nay tôi đã biết tội của mình, tôi kính xin đồng bào cả nước hãy tha thứ cho tôi để từ nay tôi có thể làm một con người mới, người biết sống biết chết cho anh em của mình, có như thế mới mong có một bình minh ấm áp tình người sẽ đến trên Quê Hương Việt Nam.

20/8/2009
Lê Trung Thành

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”