Ghế nóng ai ngồi?

Chủ Tịch Hà Nội Chu Ngọc Anh (giữa) vồn vã trò chuyện cùng Nguyễn Tấn Dũng (phải), thời ông Dũng còn là một thủ tướng đầy quyền uy. Ảnh: FB Lâm Bình Duy Nhiên
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Chức vụ chủ tịch UBND TP Hà Nội hay mang lại “điềm gở” cho người nắm giữ. Hết Nguyễn Đức Chung (vào tù) nay lại đến lượt Chu Ngọc Anh mới bị bãi nhiệm.

Là dân làm khoa học, lại là tiến sĩ, như ông Nguyễn Thiện Nhân, Chu Ngọc Anh không biết làm sao, piston mạnh cỡ nào mà lại được bầu vào chỗ nóng ấy!

Nhưng cái thái độ như vẻ nịnh bợ, a dua cấp trên cùng với những tuyên bố quái đản, chẳng ra gì như hồi đại dịch Covid-19: “Nếu Hà Nội mà bung, mà toang, hứa với các đồng chí, tôi chịu trách nhiệm.”

“Bung,” “toang” chưa đã, ông còn bồi thêm: “Mà chả hứa tôi cũng chịu trách nhiệm. Phải rõ trách nhiệm ra. Gắn với trách nhiệm người đứng đầu.

Chủ tịch Hà Nội là thế. Vây cánh, bè phái, bợ đít, nịnh hót,… để rồi bị “vi phạm các qui đinh của đảng và pháp luật của nhà nước, không đáp ứng đủ các tiêu chuẩn của đại biểu Hội đồng nhân dân.”

Những sai phạm hết sức mơ hồ mà chỉ có người cộng sản mới thấu hiểu. Đường dây Việt Á và kít xét nghiệm Covid-19 đã nhấn chìm không ít tên tuổi “vang bóng một thời” của đảng.

Chu Ngọc Anh bị bãi nhiệm bởi 100% đại biểu Hội đồng nhân dân Thành phố Hà Nội. Một con số khủng như khi ông ta được bầu vào chức vụ ấy!

Như muốn triệt hẳn con đường quan chức của ông tiến sĩ vật lý, Hội nghị bất thường Ban Chấp hành Trung ương Đảng, trước đó cũng đã quyết định kỷ luật bằng hình thức khai trừ đảng đối với ông Chu Ngọc Anh.

Ông Chu Ngọc Anh (phải) và Đinh La Thăng trong một sự kiện, thời ông Thăng đang là một đỉnh cao trong hệ thống cầm quyền. Ảnh: Internet
Ông Chu Ngọc Anh (phải) và Đinh La Thăng trong một sự kiện, thời ông Thăng đang là một đỉnh cao trong hệ thống cầm quyền. Ảnh: Internet

 

Ông thăng quan, tiến chức một cách mau chóng và bất ngờ nhưng năng lực và chuyên môn của một nhà khoa học như ông trong thời điểm đại dịch lại gần như con số không tròn trĩnh. “Bung,” “toang” như thế nào, con số bị nhiễm là bao nhiêu thì mới bị cho là “bung”? Ông chẳng đưa ra một biện pháp cụ thể nào để giúp Hà Nội chống dịch hiệu quả.

Ngoại trừ những tuyên bố vớ vẩn của một người không làm khoa học, ông chẳng để lại một dấu ấn nào.

Và khi ông bị những kẻ đỡ đầu, những cánh tay quyền lực bỏ rơi, ông trở thành một thủ phạm xứng đáng của một cơ chế lỗi thời, phi khoa học và độc tài.

Những vai diễn ồn ào, rầm rộ trên chính trường thường để lại những kết cục bẽ bàng, thậm chí đau đớn trong nội bộ đảng Cộng sản Việt Nam.

Những Đinh La Thăng, Nguyễn Đức Chung, Nguyễn Thiện Nhân hay Chu Ngọc Anh,… chỉ là những con cờ của các phe phái trong nội bộ triệt hạ lẫn nhau nhằm tranh giành quyền lực trong đảng.

Ai ngồi vào ghế nóng Hà Nội? Hay đúng hơn, thế lực nào sẽ thành công trong việc cài người của mình vào chức vụ chủ tịch Hà Nội?

Độc đảng là thế. Không có đối lập, không có phản biện, không có minh bạch. Tất cả chỉ nhằm duy trì sự tồn tại và tính chính danh của đảng.

Đó chỉ là trò hề và những màn kịch vụn của gánh tuồng rẻ tiền nhưng trớ trêu thay, ai cũng thấy, ai cũng thấu nhưng chẳng ai thèm lên tiếng.

Cứ mặc kệ nó, bỏ mặc nó…

Sao cũng được!

Nguồn: FB Lâm Bình Duy Nhiên

 

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Hình ảnh nhà sư Thích Minh Tuệ trên một trang mạng xã hội. Ảnh: Pháp Luật TP.HCM

Thật và giả từ bước chân thầy Minh Tuệ

Hình ảnh một hành giả mặc áo vá, đầu trần chân đất đi từ Nam ra Bắc thực hành phép tu hạnh đầu đà của Phật Giáo đang gây một trận động đất trong dư luận Việt Nam. Hội đồng Trị sự Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam ngay lập tức phát ra thông báo khẳng định “người được mạng xã hội gọi là ‘Sư Thích Minh Tuệ’ không phải là tu sĩ Phật Giáo.” Oái oăm thay, lời khẳng định chắc như đinh đóng cột của các vị chức sắc Phật Giáo quốc doanh lại góp phần phơi trần cái bản lai diện mục giả hiệu của chính họ.

Hội nghị Thượng đỉnh về Nhân quyền và Dân chủ dược tổ chức tại Geneva, Thụy Sĩ hôm 15/5/2024

Hội nghị Thượng đỉnh Geneva về Nhân quyền và Dân chủ kỳ thứ 16

Ngày 15/5/2024, tại Geneva, Thụy Sĩ đã diễn ra Hội nghị Thượng đỉnh về Nhân quyền và Dân chủ kỳ thứ 16 (The 16th Annual Geneva Summit for Human Rights and Democracy).

Mục đích của Hội nghị Thượng đỉnh về Nhân quyền và Dân chủ là đề cập đến tình trạng nhân quyền và đặc biệt là để hướng cộng đồng thế giới quan tâm đến một số trường hợp cần phải có sự can thiệp nhanh chóng để giảm đi những khổ nạn có thể xảy đến với các nạn nhân.

Hội nghị thượng đỉnh Geneva được tài trợ bởi một liên minh gồm 25 tổ chức phi chính phủ về nhân quyền từ khắp nơi trên thế giới, trong đó có Đảng Việt Tân.

Từ trái sang phải: Trương Thị Mai - người vừa bị "cho thôi giữ các chức vụ," Nguyễn Xuân Phúc, Trương Hòa Bình và Đinh Thế Huynh. Ảnh chụp ngày 20/07/2016. Ảnh: AP - Hau Dinh

Việt Nam: Thêm một ủy viên Bộ Chính trị phải từ chức

Hôm qua, 16/05/2024, Bộ Chính trị đảng Cộng Sản Việt Nam đã bầu bổ sung 4 ủy viên sau khi một ủy viên khác là bà Trương Thị Mai phải từ chức và nghỉ việc.

Giữ chức thường trực Ban Bí thư và trưởng Ban Tổ chức Trung ương từ năm 2023, bà Trương Thị Mai như vậy là ủy viên thứ 3 trong Bộ Chính trị phải từ chức chỉ trong vòng hai tháng, sau Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng trong tháng Ba và Chủ tịch Quốc Hội Vương Đình Huệ trong tháng Tư.

Bà Trường Thị Mai vừa được cho thôi chức Thường trực Ban Bí thư, uỷ viên Bộ Chính trị đảng Cộng sản Việt Nam hôm 16/5/2024. Ảnh: RFA

Đại tướng Lương Cường thay bà Trương Thị Mai làm thường trực Ban Bí thư

Đại tướng Lương Cường – Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị, được Bộ Chính trị đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 16/5 chính thức phân công thay cho bà Trương Thị Mai làm thường trực Ban Bí thư. 

Tại Hội nghị TƯ 9, Đại tướng Lương Cường ngồi ghế chủ tọa cùng với TBT Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Phạm Minh Chính. Đây là điều gây chú ý vì tại Hội nghị Trung ương 8 khai mạc hồi tháng 10/2023 có đến năm người, gồm: bà Trương Thị Mai, Võ Văn Thưởng, Nguyễn Phú Trọng, Phạm Minh Chính và Vương Đình Huệ.