Hành trình tìm tự do: Hiểu và thương

Buổi họp mặt thân hữu do cơ sở Việt Tân Nam California tổ chức hôm 7/5/2023. Trong ảnh, 4 thuyền nhân đi trên chiếc ghe đã kể về hành trình gian nan của mình và vì sao họ phải quyết định liều mình ra đi
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ngày 7 tháng 5, 2023 vừa qua, cơ sở Việt Tân tại Nam California có một buổi họp mặt tâm tình cùng với nhiều thân hữu và với bốn anh chị, trong số chín người đã vượt biển tìm tự do bằng thuyền buồm vào năm 1984.

Con thuyền gỗ này đã được Bảo tàng viện Hàng hải và Cảng Le Havre của nước Pháp gìn giữ và trao lại cho cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ sau 39 năm.

Là một chiếc thuyền nhỏ với cánh buồm tự chế, không mái che và không có động cơ. Chín người là những người anh em và bạn bè, có người chỉ mới biết nhau vài lần nhưng họ đã tin nhau và để giao mạng sống của mình cho nhau. Đa số là đến từ một xứ đạo. Con thuyền này sau 7 ngày lênh đênh đã được cứu bởi một tàu hàng hải của Pháp.

Câu chuyện làm sao để sống sót đã được các anh chị em này chia sẻ với tất cả chân tình, nước mắt và giọng hát của họ.

9 người đã vượt biển tìm tự do với chiếc ghe gỗ dài 7 mét, rộng 2 mét này, đầu tháng 9/1984 từ Ngọc Hà, Bà Rịa. Ghe không có máy, chỉ có hai cây chèo và cột buồm bằng sắt. Chiếc ghe đã được đưa về Pháp, lưu giữ tại Viện Bảo Tàng Hàng Hải & Cảng Le Havre (Pháp) từ năm 1984. Đến năm 2023 thì được trao lại cho Viện Bảo Tàng Di Sản Người Việt, trụ sở đặt tại Nam California
9 người đã vượt biển tìm tự do với chiếc ghe gỗ dài 7 mét, rộng 2 mét này, đầu tháng 9/1984 từ Ngọc Hà, Bà Rịa.
Ghe không có máy, chỉ có hai cây chèo và cột buồm bằng sắt. Chiếc ghe đã được đưa về Pháp, lưu giữ tại Viện Bảo Tàng Hàng Hải & Cảng Le Havre (Pháp) từ năm 1984. Đến năm 2023 thì được trao lại cho Viện Bảo Tàng Di Sản Người Việt, trụ sở đặt tại Nam California

 

Bài hát Hương Ca Vô Tận do anh Tài Phùng, một trong số 9 thuyền nhân này, thiết tha trình bày cũng chính là bài hát mà anh đã hát động viên mọi người trên ghe trong lúc họ kiệt sức nằm chờ cái chết đến dần. Chính anh cũng không hiểu sao lúc đó khát nước trầm trọng mà anh vẫn có thể hát được như vậy…

Ghi khắc mãi là câu chuyện của anh Nguyên về lý do anh phải lựa chọn để ra đi. Anh Nguyên đã nghẹn ngào khi kể về người chị trên ghe buôn than củi bị công an rượt bắn chết. Chị đã oằn oại trong cơn đau trên vũng máu mà lúc anh tát nước ra khỏi ghe chỉ thấy nước đã nhuộm màu đỏ. Đỏ cả đống củi chị chưa bán được. Chị đã qua đời để lại 3 đứa con nhỏ và chết cùng với đứa bé đang mang trong bụng. Một trong chín người trên thuyền là đứa con trai của chị. Anh Nguyên kể về việc bị lùng bắt và việc bị công an tuyên bố xử bắn sau những lần anh trốn để không tham gia nghĩa vụ quân sự.

Các thân hữu Việt Tân, có người kể câu chuyện vượt biên “không chuyên nghiệp” của mình, mang cả gạo và nồi nấu cơm làm không khí buổi tâm tình có đủ cung bậc.

Thân hữu từ nhiều lứa tuổi khác nhau, có người cho biết rất trân quý những buổi tâm tình và văn nghệ nhân văn như vậy. Anh chị em Việt Tân cũng có cơ hội vận động thân hữu ký tên vào thỉnh nguyện thư đòi Việt Nam kiện Trung Quốc để đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa cũng như phổ biến một chương trình trại hè bổ ích sẽ được tổ chức vào cuối tháng 7 này.

Đọng lại sau buổi họp mặt thân hữu của cơ sở Việt Tân Nam Cali vừa qua vẫn là ý chí phi thường và lòng dũng cảm để sống còn và vươn lên trong tự do của các anh chị khách mời nói riêng và của tất cả những người Việt vượt biên nói chung.

Tự do để sống đúng nhân phẩm của mình không còn là một ý tưởng chính trị mà là lẽ sống, động lực và ý nghĩa đời thường của người Việt tị nạn khắp nơi trên thế giới.

Ra về mà sự đồng cảm, hiểu thương vẫn lưu luyến trong ánh mắt, nụ cười và những cái ôm và cái bắt tay ấm áp của mọi người tham dự.

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh minh họa: VNTB

Đừng vội mừng khi Chính phủ lại tăng lương dồn dập

Tăng lương cơ bản chỉ dành cho công nhân viên nhà nước và sẽ đem đến niềm vui cho một nửa đồng bào cả nước nhưng cũng [sẽ] làm cho một nửa đồng bào cả nước trong khu vực tư nhân và lao động tự do méo mặt. Lương tăng nhưng lạm phát cũng sẽ không đứng im hay chỉ trong tầm mục tiêu.

Vietnam Airline "cân nhắc" việc mua máy bay C919 Trung Quốc. Ảnh chụp trang nguoiquansat.vn

Tính mạng người dân Việt Nam không phải thứ để đem ra gỡ khó cho Vietnam Airlines

Theo thông tin từ nguoiquansat.vn đưa tin, do thiếu máy bay nghiêm trọng, Vietnam Airlines cân nhắc mua tàu bay từ Trung Quốc. Cụ thể ở đây là máy bay thân hẹp 919 mà Trung Quốc vừa ra mắt.

Theo tôi được biết, hiện C919 của Trung Quốc chưa được EU và Mỹ cũng như các quốc gia phát triển cấp phép bay và cấp chứng nhận an toàn hàng không. Theo các chuyên gia, có thể mất ít nhất vài năm nữa. Vậy nếu Vietnam Airlines mua thì chỉ bay nội địa sao? Và liệu tính mạng của người dân Việt Nam có được đảm bảo an toàn, hay chỉ đáng giá giải quyết khó khăn cho Vietnam Airlines.

Tình trạng đáng báo động, cán bộ nhà nước ngày càng giàu có, sống xa hoa bất thường so với mức lương nhận lãnh. Ảnh minh họa: FB Manh Dang

Có cần quan tâm đến thời cuộc hay không?

– Nếu bạn vẫn ung dung trả 100.000 đồng để mua xăng dù vẫn biết trong đấy chỉ có 45.000 đồng là giá xăng, nhưng có đến 55.000 đồng là thuế phí các loại, chưa kể đến yếu tố chúng ta là một quốc gia xuất khẩu dầu hỏa,

– Nếu bạn chấp nhận như lẽ đương nhiên khi con cái bạn rời ghế nhà trường mà không thể kiếm được việc làm, hoặc đi làm nhưng không thích ứng được với công việc vì sự đào tạo kém cỏi của hệ thống giáo dục,

-…

Ảnh minh họa: Foreign Affairs

Những bài học lịch sử về Nga của Tập Cận Bình

Là con trai của một người có liên quan nhiều đến quan hệ giữa đất nước mình với Moscow, Tập Cận Bình hiểu rõ lịch sử. Lịch sử đã dạy cho ông bài học về những nguy hiểm của việc vội vàng liên kết lẫn việc thù địch toàn diện. Giờ đây, Tập muốn được hưởng lợi từ chiếc bánh – tiến đủ gần đến Nga để gây rắc rối cho phương Tây, nhưng không quá gần đến mức buộc Trung Quốc phải phân tách hoàn toàn.