Những tù nhân của sách giáo khoa

Sách giáo khoa. Ảnh: giaoduc.net
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Cho đến hôm nay, đã là năm thứ 5 triển khai Chương trình Giáo dục Phổ thông mới của cuộc “Đổi mới căn bản toàn diện”, thế mà nhà nước và dân tình vẫn còn đang cãi nhau những chuyện như “Bộ Giáo dục có nên biên soạn thêm một bộ sách giáo khoa không?” thì phải nói là cạn lời.

Không những thế, trong “Hội nghị góp ý kiến về triển khai thực hiện chương trình, sách giáo khoa phổ thông 2018” do Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tổ chức ngày 2/8, ông GS Trần Ngọc Đường, Chủ nhiệm Hội đồng Dân chủ, Pháp luật của Ủy ban còn phát biểu “Không nên xã hội hóa biên soạn sách giáo khoa mà Nhà nước nên đầu tư để có bộ sách giáo khoa chuẩn cho học sinh.”

Ô, thế nào là “chuẩn”? Những bộ đã biên soạn và in cho học sinh học mấy năm nay không “chuẩn” à, thế ai đã duyệt, ai đã cấp phép, ai đã cho in? Lấy gì để làm căn cứ cho một bộ sách do Bộ Giáo dục biên soạn sẽ là “chuẩn” hơn? Rồi những bộ sách trước đây (như bộ 2000) là ai biên soạn, có chuẩn không mà lại phải thay?

Thời Pháp thuộc, cái thời mà “chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào” (HCM) nhưng một ông giáo tiểu học nếu thích viết sách giáo khoa thì cứ việc viết, xong thì mang lên Nha Học chính cho họ duyệt, “ok” thì mang in rồi đưa ra cửa hàng mà bán. Ai cũng có thể viết, bao nhiêu bộ thì tùy, giáo viên và học sinh thích bộ nào thì mua bộ ấy về mà học mà dạy. Thời VNCH cũng thế, rồi các nước trên thế giới bây giờ đều thế cả.

Nhưng lạ thay, sau khi “cả hệ thống chính trị vào cuộc” và hạ được cái quyết tâm lịch sử để đến được “cái ngày xửa ngày xưa” đó, là “Một chương trình nhiều bộ sách,” thì nay người ta lại đòi quay về với vạch xuất phát: một bộ sách.

Cuộc “đổi mới” cứ càng làm càng đi thụt lùi. Vì bàn lùi. Từ chỗ “nhiều bộ sách”, rồi chốt 5 bộ, cuối cùng thì quyết 3 bộ; từ môn Lịch sử là tự chọn, đến khi chuẩn bị vào năm học mới thì “rầm rộ đấu tranh” để cuối cùng thành bắt buộc; từ tích hợp liên môn, giờ cũng đang la ó đòi trở lại đơn môn…

Có lẽ đúng, giáo dục VN là dành cho người VN, nên nó chỉ cần dùng một bộ sách thôi, như Kinh Thánh ấy, thi là tụng cho thuộc rồi vào mà chép lại, kiểu “Tử viết…”, là ok.

Suốt ngày kêu la rằng giáo dục xuống cấp, trì trệ, bó buộc, ngột ngạt, nào là nạn văn mẫu, nào là nạn đọc chép, nào là ghi nhớ máy móc, nào là nhồi nhét kiến thức v.v., nhưng thả ra một cái là “Em chã. Em chã.”

Các bộ ban ngành thì đầu voi đuôi chuột, hô “đổi mới” rõ to nhưng triển khai thì hình thức, qua loa, đại khái, lúng túng, bị động, tập huấn cưỡi ngựa xem hoa, trường ốc thiếu thốn đủ bề…; giáo viên và dân tình thì “ối dồi ôi, ai lại làm thế, biết thi làm sao, biết dạy làm sao. Em chã, em chã…”

Loay hoay một hồi thì cái máng của ông lão đánh cá lại lờ mờ hiện ra trong sương mù. Thôi, thì cứ thế đi cho nó đậm đà bản sắc dân tộc.

Bỗng nhớ mấy câu thơ, không biết của ai:

“Con đường hàng tỉnh tôi đi
Ba mươi năm ấy có gì đổi thay
Vẫn là mái rạ tường xây
Ven đường vẫn một hàng cây xà cừ
Cái lão dong trâu đi bừa
Là con ông cụ ngày xưa đi cày.”

Nguồn: FB Thái Hạo

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ông Lê Đình Lượng: "Việc của tôi sẽ do lịch sử phán xét. Tôi sẽ vui khi phải ở lao tù nếu dân tộc này được lớn mạnh trong tự do dân chủ.” (Lời nói sau cùng trước khi tòa nghị án, theo Luật sư Đặng Đình Mạnh, người bào chữa cho ông Lượng). Ảnh: Internet

Những người hàng xóm của ông Lê Đình Lượng đã đến…

Những người hàng xóm của ông Lê Đình Lượng đã đến…

Khi nghe tin ông Lê Đình Lượng, người cùng làng, cùng giáo xứ, đang bị biệt giam trong tình trạng sức khỏe suy kiệt tại Trại giam Nam Hà khét tiếng, những người hàng xóm đã lặng lẽ kéo đến cầu nguyện trong ngôi nhà nhỏ của ông ở Nghệ An.

Hunsen (trái) và Thaksin. Ảnh: Financial Times

Tại sao Trung Quốc dùng Campuchia để gây sức ép với Thái Lan?

Bề ngoài, đây là cuộc xung đột giữa Thái Lan và Campuchia, nhưng Trung Quốc là nước đứng sau vụ việc. Gia tộc Shinawatra có mối quan hệ rối rắm phức tạp với Trung Quốc, cựu Thủ tướng Thaksin Shinawatra được cho là đã được Trung Quốc che chở trong thời gian lưu vong ở nước ngoài.

Ảnh minh họa: FB Phuong Ngo

Chung tay vì an toàn thực phẩm: Giám sát chất lượng thị trường nội địa!

An toàn thực phẩm là nền tảng của sức khỏe cộng đồng. Trong tất cả, ai cũng đều mong muốn những sản phẩm mình tin dùng phải đạt chuẩn chất lượng cao nhất, minh bạch và an toàn. Với tinh thần đó, Bắp cùng nhóm chuyên môn của mình đã và đang khởi động một dự án giám sát chất lượng sản phẩm độc lập, tập trung vào thị trường nội địa Việt Nam.

Người bán hàng rong đi qua một cửa hàng treo cờ ĐCSVN và cờ Việt Nam ở Hà Nội hôm 22/5/2024. Ảnh: Nhac Nguyen/ AFP

Khi một chế độ vật vã khát tiền

Chưa bao giờ trong lịch sử hiện đại, người dân Việt Nam lại cảm nhận rõ rệt như hiện nay về một chính quyền đang khát tiền như đến mức tuyệt vọng. Toàn bộ hệ thống chính trị đang lao vào cuộc, bằng mọi phương thức – từ thuế, phí, đến những biện pháp hành chính trá hình – để moi từng đồng bạc khốn khó trong túi người dân.