Tôi sẽ đến dự phiên tòa xét xử 4 thanh niên Công giáo

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tôi là người được sinh ra trong một gia đình mà cha mẹ, anh chị đều là đảng viên đảng cộng sản Việt Nam. Ngay từ nhỏ cho đến hết năm thứ nhất của đại học, tôi luôn ngoan ngoãn nghe theo những gì mà bây giờ tôi muốn nói chính xác là tôi đã bị nhồi sọ. Tôi sẽ mãi là người thiếu hiểu biết và đáng thương nếu tôi không được gặp các bạn sinh viên Công Giáo ngay từ năm thứ nhất của bậc đại học. Được tham gia sinh hoạt với các bạn chỉ một thời gian ngắn mà tôi đã trở thành một người hoàn toàn mới. Qua các công việc các bạn tham gia, qua các buổi chia sẻ Lời Chúa hàng tuần các bạn tổ chức. Tôi tự cảm thấy hổ thẹn với chính bản thân mình và xót thương cho biết bao các bạn trẻ ở trong đất nước này. Tôi thấy hổ thẹn vì các bạn cũng bằng tuổi mình mà sao các bạn lại biết sống cho mọi người, cho đất nước mà tôi thì chỉ biết tìm mọi cách để vun vén cho bản thân. Tôi thấy xấu hổ vì hàng tuần các bạn biết dành thời gian gặp gỡ nhau để chia sẻ, động viên nhau trong cuộc sống xa nhà của đời sinh viên mà tôi và đa số các bạn khác chỉ biết tìm đến với những thú vui vô bổ khác!? Tại sao các bạn biết tìm đến các bệnh nhân nghèo để chia sẻ, hiến máu cho các bệnh nhân cần cung cấp máu mà không có tiền, thu lượm các thai nhi bị giết hại để chôn cất, đùm bọc những hoàn cảnh lỡ lầm…còn tôi chỉ biết ăn diện, tụ tập bạn bè ở các quán hàng, vùi đầu vào các trò chơi game…?

Nhưng những thứ đó chưa làm tôi cảm thấy xấu hổ cho bằng việc mình bị tước hết những quyền cơ bản nhất của một công dân mà tôi không hề hay biết. Thật xấu hổ cho tôi, một người mang tiếng đã tốt nghiệp đại học mà vẫn còn bị lừa dối với việc đảng, nhà nước, dân tộc là một. Sau khi các bạn bị nhà cầm quyền bắt cóc và giam giữ, tôi cảm thấy rất phẫn nộ. Nhưng thật lòng mà nói, tôi vẫn nghi ngại các bạn đã phạm vào một điều gì đó để nhà cầm quyền truy tố các bạn về tội “tuyên truyền chống nhà nước”. Sở dĩ tôi nghĩ như vậy vì bấy lâu nay, qua cha mẹ, anh chị, qua các phương tiện thông tin của đảng. Tôi chỉ nghe chứ chưa một lần tự tìm hiểu để biết phân biệt các quyền của công dân được Hiến pháp nước CHXHCNVN qui định và cao hơn là Tuyên Ngôn Nhân Quyền và dân quyền của quốc tế mà Việt Nam là thành viên đã ký kết thực hiện. Nay tôi hiểu rõ hơn các công việc của các bạn không những không có tội mà còn hoàn toàn phù hợp với sự tiến bộ của nhân loại và đúng với Hiến Pháp đã qui định. Điều 69 hiến Pháp nước CHXHCNVN nêu rõ: Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình. Và Điều 19 trong bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền ghi rõ: Mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm. Quyền này bao gồm sự tự do quan điểm mà không bị xen vào quấy rầy và được tự do tìm kiếm, thu nhận và quảng bá tin tức và tư tưởng qua mọi phương tiện truyền thông bất kể biên giới. Hơn nữa, theo Ðiều 9 của Tuyên Ngôn Nhân Quyền thì: Không một ai bị bắt bớ, cầm tù hay lưu đày một cách độc đoán.Chỉ cần căn cứ vào một số điều như vậy cũng đủ để biết nhà cầm quyền đảng cs Việt Nam đang vi phạm nghiêm trọng chính Hiến Pháp Việt Nam và luật pháp quốc tế. Chính vì những lẽ đó, tôi sẽ đến tham dự phiên tòa xét xử các bạn của tôi vào ngày 24 tháng 5 này để hiểu hơn về phiên tòa công khai và về một đất nước được tuyên truyền là của dân, do dân và vì dân.

Là một thanh niên ngoài Công Giáo, tôi tha thiết kêu gọi mọi người hãy đến tham dự phiên toàn để biết rõ hơn về các quyền của chúng ta đã được qui định rõ trong Hiến Pháp nhưng đã bị đảng cs cố tình làm ngơ. Ngược lại, họ còn tìm mọi cách để bắt bớ và kết tội những người đã dám nói ra sự thật này.

Trần Thị Hoài Đức (TNCG)

http://thanhnienconggiao.blogspot.d…

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”