Y án tử Đặng Văn Hiến – tự vệ, phản kháng và cách mạng*

Ông Đặng Văn Hiến người vừa bị tuyên y án tử hình. Ảnh: Luật Khoa tạp chí.
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Xét trên góc độ giết người phải đền tội, và duy trì trật tự xã hội, thì hành vi bắn chết 3 người của ông Đặng Văn Hiến là đáng phải nhận mức án cao nhất. Không có gì có thể bào chữa cho hành vi giết nhiều người như vậy.

Tôi còn nhớ một bộ phim nói về việc xét xử vị bác sĩ người Mỹ, khi ông này quyết định giúp cho những bệnh nhân có ý nguyện muốn chết, được chết theo ý muốn. Khi công bố bản án, vị thẩm phán đã nói đại ý, rằng bản án không nói về sự đúng sai của việc giúp, hỗ trợ cho bệnh nhân chết theo ý muốn, mà là hành vi thách thức pháp luật của vị bác sĩ kia. Đúng là không thể chấp nhận một hành vi thách thức pháp luật.

Trở lại vụ ông Đặng văn Hiến, và trước đó là ông Đoàn Văn Vươn, những người đã cầm súng bắn vào những kẻ đến đập phá nhà mình. Không thể nói họ không ý thức được việc bắn người là phạm pháp. Cũng không thể bào chữa rằng đó là hành vi tự vệ, vì họ đã chuẩn bị súng từ trước.

Còn nhớ vụ những người dân Đồng Tâm đã bắt giam mấy chục cảnh sát, đã phải thay nhau canh giữ làng, chống người ngoài đột nhập. Không phải họ không ý thức được việc đó là phạm pháp.

Nhưng, tại sao những người nông dân chất phác lại trở thành những kẻ phạm pháp, những kẻ giết người? Đó là do họ bị dồn ép đến mức phẫn uất. Trong trạng thái bị dồn ép như vậy, họ đã bất chấp tất cả.

Ai đã dồn ép họ? Trong tất cả những vụ mà những người nông dân phẫn uất đến mức phản kháng quá phạm vi pháp luật cho phép, đều có cùng một nguyên nhân, là họ đã bị những kẻ nhân danh chính quyền, nhân danh nhà nước, cướp đất, phá nhà, hủy hoại cuộc sống đang yên lành, kiên quyết đẩy họ vào sự khốn cùng.

Những người dân phản ứng đúng pháp luật được gì? Họ phải chịu cảnh màn trời chiếu đất. Họ phải hi sinh cả một quãng đời, đeo đuổi khiếu nại, kiện tụng hàng chục năm trời. Hãy nhìn hàng đoàn người rách rưới ở Sài gòn, đội nón, mặc áo có viết chữ, đại khái là đả đảo xã, huyện xyz cướp đất, hay đã đảo đích danh một quan chức nào đó. Hãy nhìn những người hàng ngày ra đứng trước những trụ sở tiếp dân ở Hà Nội. Hãy nhìn những giọt nước mắt của người dân Thủ Thiêm. Câu trả lời nằm ở đó.

Nếu chính quyền này, đảng này thật lòng muốn đất nước bình yên, muốn xây dựng một xã hội công bằng, văn minh, thì không thể chỉ thẳng tay với những người nông dân bị dồn ép đến mức phạm pháp, mà không xét đến nguyên nhân tại sao họ lại hành động như vậy. Nếu đảng này, chính quyền này vẫn chỉ đứng về phía những kẻ cướp đất, phá nhà, hủy hoại cuộc sống yên bình của người dân, thì sẽ còn có hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng ngàn ông Đặng Văn Hiến xuất hiện.

Và khi đó, hành vi bắt người, giết người… của những người nông dân không còn là sự phản kháng đơn thuần, mà trở thành hành động cách mạng. Nếu đảng này, chính quyền này để cho những kẻ cướp đất, phá nhà, hủy hoại cuộc sống yên bình của người dân… tiếp tục lũng đoạn, thì việc một cuộc cách mạng xảy ra chỉ là vấn đề thời gian.

* Tựa nguyên thủy của tác giả: Tự vệ, phản kháng và cách mạng.
Nguồn: FB Xuân Sơn Võ

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ông Tô Lâm (trái) và ông Vương Đình Huệ. Ảnh: Thanh Niên

Về cuộc tranh giành quyền lực ở Ba Đình

Tin đồn mới nhất cho biết ông Huệ vẫn kiên cường chống trả, chưa chịu buông giáo đầu hàng dù tay chân thân tín đã bị ông Lâm tóm gọn. Có thể ông Huệ còn trông mong vào sự cứu viện của hoàng đế Tập Cận Bình bên Tàu. Nhưng trận đấu chỉ giằng co thêm một vài ngày nữa thôi, vì theo quy định của đảng CSVN, ông Huệ khó mà tránh được tội liên đới “trách nhiệm của người đứng đầu” khi các đàn em sa vào vòng lao lý, chưa kể ông Lâm còn nhiều độc chiêu sẽ tiếp tục tung ra để buộc ông Huệ phải cởi giáp quy hàng.

Lính hải quân Campuchia tại căn cứ hải quân Ream ở Preah Sihanouk trong một chuyến thăm do chính phủ tổ chức hôm 26/7/2019. Ảnh minh họa: AFP

Quân cảng Ream và Kênh đào Funan của Campuchia: nỗi lo lớn đối với Việt Nam

Hôm 18/4/2024, Chương trình Sáng kiến minh bạch hàng hải Châu Á (AMTI) của Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) công bố thông tin về hai tàu hải quân Trung Quốc đã đậu ở căn cứ hải quân Ream của Campuchia trong hơn bốn tháng…

Từ đó, AMTI đặt câu hỏi liệu sự hiện diện thường trực của hải quân Trung Quốc tại quân cảng Ream đã được thiết lập trên thực tế hay mới chỉ là “lời đồn.”

Theo các chuyên gia, sự kết hợp giữa quân cảng Ream và kênh đào Phù Nam [Funan Techo] có thể tạo mối đe dọa an ninh truyền thống (quân sự) và an ninh phi truyền thống (môi trường, kinh tế, chính trị) đối với Việt Nam.

HRW đưa ra lời kêu gọi trước dịp diễn ra tiến trình Rà soát Định kỳ Phổ quát (UPR) chu kỳ IV đối với Việt Nam ngày 7/5/2024. Nguồn: HRW

HRW kêu gọi LHQ gây áp lực để Việt Nam cải thiện nhân quyền

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền hôm 22/4 hối thúc các quốc gia thành viên Liên Hiệp Quốc nên tận dụng đợt rà soát hồ sơ nhân quyền sắp tới của Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền LHQ để gây áp lực buộc Hà Nội chấm dứt đàn áp những người bất đồng chính kiến và các quyền cơ bản.