DB Úc: Cáo buộc tội khủng bố cho Ts Quân là hoàn toàn bịa đặt và vô căn cứ

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

HẠ VIỆN QUỐC HỘI Thứ Năm, 10 tháng 5 năm 2012

Dân biểu LUKE SIMPKINS (Khu vực bầu cử Cowan)

DB Simpkins: Ngày Chủ Nhật vừa qua tôi đã tham dự Lễ Phật Đản cùng với cộng đồng người Việt tại đơn vị cử tri Cowan. Lễ Phật Đản bao gồm việc đản sinh, sự giác ngộ và qua đời của Đức Phật. Đây là thời điểm thích hợp để nghiệm lại một thực tế là cho đến ngày hôm nay tại Việt Nam người dân vẫn không có tự do phát biểu, tự do thờ phụng, tự do đi lại mà không bị công an theo dõi chặt chẽ.

Trong những năm gần đây đã có vô số nhà hoạt động dân chủ và nhân quyền bị nhà cầm quyền Hà Nội đối xử tàn tệ và bị giam giữ tùy tiện. Nhiều người Việt ở trong và ngoài nước đã đồng cam cộng khổ với những khó khăn của người trong nước và đẩy mạnh thay đổi dân chủ qua những nỗ lực quần chúng ôn hoà. Một thí dụ là việc Ts Nguyễn Quốc Quân bị bắt vào Tháng Tư vừa qua khi vừa đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất ở Sài Gòn. Theo các bài báo được truyền thông nhà nước phổ biến thì Ts Quân đã bị cáo buộc tội danh khủng bố dựa theo Bộ Luật Hình Sự Việt Nam.

Sự cáo buộc tội khủng bố cho Ts Quân bởi nhà nước Việt Nam là hoàn toàn bịa đặt và vô căn cứ. Ts Quân là một cựu giáo chức bậc trung học ở Việt Nam, một nhà hoạt động dân chủ kỳ cựu và là một thành viên của Đảng Việt Tân, một tổ chức đấu tranh dân chủ. Việc bắt giam Ts Quân là bằng chứng mới nhất của việc Đảng Cộng Sản Việt Nam tiếp tục trấn áp những nhà bảo vệ nhân quyền cũng như những người lên tiếng chống lại họ. Tôi thách thức chế độ Hà Nội đưa bằng chứng cho những cáo buộc của họ trước toà án công luận Việt Nam và thế giới. Ts Quân cũng như tất cả những tiếng nói lương tâm khác phải được trả tự do tức khắc và vô điều kiện.

Trong bài phát biểu tại Lễ Phật Đản tôi đã nhấn mạnh là ở nước Úc chúng ta rất may mắn được hành xử tự do những quyền hạn của mình và chúng ta được luật pháp bảo vệ chống lại những người hành xử sai trái – chứ không giống như ở Việt Nam, nơi mà những vi phạm pháp luật lại được dàn dựng từ chính những nhân viên chính phủ và địa phương trên toàn nước. Một thí dụ mới đây chứng tỏ hệ thống tư pháp bị nhà nước kiểm soát là vụ cưỡng đoạt ruộng đất của nông dân tại Văn Giang một cách bất hợp pháp, những đất đai mà người dân đã làm lụng vất vả hằng bao nhiêu năm trời và lệ thuộc vào đó để kiếm bữa cơm. Những nông dân ở đó đã bị những cán bộ địa phương dùng lực lượng quân đội với vũ khí và lựu đạn, mà họ gọi là “công an nhân dân”, để ép họ phải rời bỏ những mảnh đất mà họ làm chủ. Nhiều nông dân đã mất trắng tất cả, kể cả một mái nhà, và nhà cầm quyền đã bỏ mặc họ để cho những việc đàn áp đó tiếp tục xẩy ra.

Tôi cho rằng Quốc Hội này nên, như tôi vẫn làm, nhắm tới một nước Việt Nam dân chủ trong đó người dân Việt Nam tự quyết định tương lai của họ, một nước Việt Nam trong đó mọi người được tự do hành đạo mà không phải sợ hãi, và một nước Việt Nam nơi người dân có quyền phát biểu tự do, nơi mà chính phủ phải chịu trách nhiệm trước người dân chứ không phải người dân phải chịu trách nhiệm trước chính phủ.

Việt Thi chuyển ngữ

***

SPEECH

Date Thursday, 10 May 2012 Source House

Speaker Simpkins, Luke, MP

Mr SIMPKINS (Cowan): Last Sunday I celebrated the birthday of Buddha, also known as Vesak Day with the Vietnamese community in the electorate of Cowan. The celebration of Vesak includes the birth, enlightenment and passing of Gautama Buddha. It is the right time to reflect on the fact that to this day in Vietnam people do not have the freedom to speak, the freedom to worship, the freedom to travel without being under strict police surveillance.

In recent years, countless Vietnamese democracy activists and human rights offenders have been subjected to ill-treatment and arbitrary dentition by the Hanoi regime. Many Vietnamese people from inside and outside the country have endeavoured to help shoulder the hardship and further democrat change in Vietnam through peaceful grassroots action. An example is Dr Nguyen Quoc Quan, who, in April 2012, was detained upon arrival at Saigon airport. According to stories published by the state controlled media, Dr Quan has been charged with terrorism under the Vietnamese penal code.

The Vietnamese government’s accusations of terrorism against Dr Quan are completely fabricated and have no basis. Dr Quan is a former high school teacher in Vietnam, a long-term democracy activist and a member of Viet Tan, the democracy party. His detention is the latest example of the Vietnamese Communist Party’s ongoing crackdown on human rights defenders and anyone who speaks against them. I challenge the Hanoi regime to prove its accusations in the court of Vietnamese and international public opinion. Dr Quan and all other voices of conscience must be released immediately and unconditionally in Vietnam.

In my Vesak speech I highlighted that in Australia we are very lucky and fortunate that we can exercise our rights freely and that we have a legal system that protects us from the wrongdoer—unlike in Vietnam, where the abuse of laws is orchestrated by local officials and government officials throughout the country. A current example of the legal system being controlled by the government is in the Van Giang district, where land has been unconstitutionally confiscated from farmers—land that they have worked so hard on for many years and lands that families depend upon to put food on the table. Farmers in this district are facing the use of military force, weapons and grenades to force them out of their rightfully owned land by local officials—by what the regime calls the ’people’s police’. Many farmers have lost everything, including a roof over their head, and yet the government turned away and let these harassing persecutions continue.

I believe that this parliament should aim, as I do, for a democratic Vietnam where the Vietnamese people determine their own future, a Vietnam where everyone is free to practise their religion without fear, and a Vietnam where Vietnamese people can speak freely and where the government is accountable to the people and not where the people are accountable to the government.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”

Ngày 30 Tháng Tư, người Việt ở hải ngoại gọi là ngày mất nước, ngày quốc hận. Ảnh minh họa: David McNew/Getty Images

Không cần hòa giải, cần đấu tranh!

Bốn mươi chín năm đã đủ lâu để những người có suy nghĩ đều nhận ra sự thật không ai là “bên thắng cuộc,” cả dân tộc là nạn nhân trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Gần nửa triệu thanh niên miền Bắc, 280.000 thanh niên miền Nam bỏ mạng, 2 triệu thường dân vô tội chết trong binh lửa – đó là cái giá máu mà dân tộc này đã phải trả cho cái gọi là công cuộc “giải phóng miền Nam.”