Hai tấm hình: Sự khác biệt không chỉ 150 ngàn Euros

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ngày 25/3/2018, ông Nguyễn Phú Trọng sang Pháp bắt đầu chuyến viếng thăm chính thức. Có lẽ đánh hơi được sự thờ ơ của chính giới và báo giới, nên đảng CSVN đã cho đăng một bài rất dài chiếm nguyên một trang trên báo Le Monde, tờ báo nổi tiếng và uy tín nhất của Pháp với tựa “Viễn ảnh tươi đẹp cho bang giao Việt Pháp”. Có điều bài này được xếp vào loại “quảng cáo” (tiếng Pháp là Publicité), giống y như người ta bỏ tiền quảng cáo cho một sản phẩm thương mại như bột giặt hoặc điện thoại. Giá của nó không hề rẻ: hơn 150 ngàn Euros chỉ cho một số báo. Tính theo thời giá là 4,2 tỷ VNĐ.

Có sống tại Pháp mới thấy sự hờ hững qua chuyến viếng thăm chính thức này nó to lớn cỡ nào. Không một tờ báo nào có lấy một dòng, ngoại trừ tờ Humanité của đảng CS Pháp, mà cái đảng này cũng biến mất tại Quốc hội từ lâu. Truyền thanh truyền hình cũng không hề nhắc tới. Nhưng nói cho cùng thì những trường hợp này không phải là hiếm, chẳng phải Paris ghét bỏ gì ông Trọng nhưng vai trò và hình ảnh của VN quá mờ nhạt và thậm chí còn mang nhiều vẩn đục về tình trạng nhân quyền. Và chính vì thế, bỏ số tiền này để quảng cáo cho “Vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế ngày càng được nâng cao” cũng còn rẻ chán.

Hình bên phải cũng là một bài trên tờ Le Monde nói về việc nhà cầm quyền VN gia tăng đàn áp giới viết blog. Bài này được đăng trên nửa trang vào ngày 22/7/2017 khi tôi bị tước quốc tịch và bị trục xuất sang Pháp. Đây không phải quảng cáo mà là nhận định của báo Le Monde, và dĩ nhiên tôi không phải bỏ ra một xu (đó là chưa kể hình ảnh được in màu…), chỉ có điều phải chấp nhận lưu đày.

Tuy nhiên sự khác biệt của hai tấm hình không phải chỉ ở 150 ngàn Euros.

Từ nửa năm nay, trước tình trạng đàn áp khốc liệt những tiếng nói cho tự do dân chủ, đồng bào hải ngoại đã nỗ lực hết mình để cung cấp cho báo chí, truyền thông sở tại những tin tức, những đau khổ mà đồng bào trong nước đang từng ngày gánh chịu, và những nỗ lực này đang có những kết quả cụ thể. Thay vì theo dõi báo chí chính thống trong nước hay từ chính phủ của nước họ, các tổ chức phi chính phủ (NGO), các tổ chức bảo vệ Quyền Con Người, các tổ chức nhân đạo thường xuyên liên hệ với chúng ta để tìm hiểu về tinh hình VN. Nhiều nơi đã tổ chức các diễn đàn để chúng ta đến chia sẻ thông tin.

Chúng ta đang chiến thắng trên mặt trận truyền thông ? Chắc chắn chẳng ai ảo tưởng như thế. Tuy nhiên người ta không thể mãi dửng dưng trước những đóng góp, hy sinh của đồng bào trong nước, từ những anh chị em dấn thân cho dân chủ đến các dân oan, những người mất đất, mất nhà cửa ruộng vườn; những nạn nhân của Formosa, của tình trạng bóc lột lao động, tình trạng “mãi lộ” công khai… mà đến ngay cả truyền thông chính thống trong nước cũng không thể mãi “mũ ni che tai”.

Giữa hai tấm hình không phải chỉ 150 ngàn Euros, mà là bao tháng ngày gian khổ mà đồng bào trong nước đang phải chịu đựng. Đó là những anh chị Như Quỳnh, Thúy Nga, Trần Hoàng Phúc, Nguyễn Văn Oai, Hoàng Bình và rất nhiều anh chị em khác. Rồi trong những ngày sắp tới sẽ là Dũng Phi Hổ, Nguyễn Văn Đài, Lê Thu Hà, Phạm Văn Trội, Nguyễn Bắc Truyển, Trương Minh Đức và Nguyễn Trung Tôn của Hội Anh Em Dân Chủ.

Sự hy sinh của anh chị em và đồng bào trong nước thật lớn lao, không thể cân đong đo đếm bằng tiền. Cầu mong mọi người sức mạnh tinh thần và thể chất để vượt qua những tháng ngày đau khổ này.

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Một người dùng điện thoại đọc tin trên báo Nhân Dân điện tử đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời. Ảnh: Nhac Nguyen/AFP via Getty Images

Nguyễn Phú Trọng, sự nghiệp và di sản

Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, qua đời chiều 19 Tháng Bảy. “Cái quan định luận” (đóng nắp quan tài hãy bình luận) – dù ủng hộ ông hay không, đây là lúc nên nhìn lại di sản của người cầm đầu đảng và chính quyền Việt Nam suốt hai thập niên qua…

Ông Trọng chết, cái lò của ông có thể tắt lửa, nhưng chế độ công an trị mà ông khai mở vẫn còn đó, càng ngày càng lộng hành một cách quá quắt và cái di sản đó sẽ còn tác hại lâu dài…

Ông Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội, ngày 1 tháng Hai, 2021. Ảnh: Reuters

Sau Nguyễn Phú Trọng sẽ là một chương bất định?

Trong chính trị, nhất là đối với một nền chính trị phức tạp như ở Việt Nam hiện nay, vào giai đoạn “hậu Nguyễn Phú Trọng” tới đây, thật khó mà vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ra đi và dừng lại, giữa kết thúc và khởi đầu.

Một trong những câu hỏi lớn mà giới quan sát gần đây đặt ra là, dù rừng khuya đã tắt, nhưng cái lò ‘nhân văn, nhân nghĩa, nhân tình’ của ông Trọng sắp tới có còn đượm mùi củi lửa nữa hay không? Đây là điểm bất định đầu tiên!

TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng. Ảnh: FB Việt Tân

Quan điểm của Việt Tân: Nguyễn Phú Trọng là người Cộng sản cuối cùng

Nguyễn Phú Trọng còn là nhân vật ngả theo Trung Quốc. Ông Trọng và hệ thống cầm quyền đã gây tác hại cho đất nước qua những hiệp định hợp tác bất bình đẳng giữa hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, qua việc phân định biên giới đất liền lẫn ngoài Biển Đông.

Kết thúc triều đại Nguyễn Phú Trọng bằng sự nắm quyền của Tô Lâm và phe nhóm công an là một đại họa mới. Đất nước và xã hội sẽ chìm đắm trong hệ thống công an trị. Người dân vốn dĩ đã mất tự do, nay sẽ còn bị kìm kẹp chặt chẽ hơn…

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu trước báo chí sau cuộc hội đàm với Tổng thống Mỹ Joe Biden tại trụ sở Trung ương đảng CSVN ở Hà Nội, Việt Nam, ngày 10/09/2023. Ảnh: AP - Luong Thai Linh

Báo chí Việt Nam chính thức thông báo tổng bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng từ trần

Còn ông Michael Tatarski, chủ trang Web thời sự Vietnam Weekly bằng tiếng Anh, đăng độc lập ở Sài Gòn, cho rằng theo quan sát của ông về cuộc chuyển giao quyền lực sau khi ông Trọng tạ thế, câu hỏi lớn hơn cả là cách Việt Nam đối xử với xã hội dân sự, việc kiểm soát Internet, các thảo luận mở, và việc kiểm duyệt văn hóa.