Tháng Tư và chân lý của cộng sản

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Lịch sử để lại cho người dân Việt Nam những biến cố đau thương khó nguôi ngoai. Những đau thương này do con người, chính con người đã tạo ra, nhưng lại không chịu nhìn nhận lỗi lầm và khắc phục nó. Ngược lại, họ cảm thấy tự hào trên những tang thương đó. Biến cố 30.4.1975 là một minh chứng.

Rồi đây, cộng sản lại tổ chức rầm rộ kỷ niệm cái ngày gọi là chiến thắng 30.4, có bao giờ người dân Việt Nam tự hỏi, thành quả đưa lại sau ngày đó là như thế nào? Từ một hòn ngọc Viễn Đông, sau 43 năm giờ đây trở nên đống bùn lầy lội, thua xa các nước trong khu vực Đông Nam Á, điều đó còn đang đeo bám chúng ta.

Tháng Tư năm 2018 thì sao?

Cộng sản đưa một loạt người yêu nước xét xử trong tháng Tư này. Họ là những ai? Đó chính là Luật sư Nguyễn Văn Đài, Kỹ sư Phạm Văn Trội, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, Ký giả Trương Minh Đức, Doanh nhân Nguyễn Bắc Truyển, Cô giáo Lê Thu Hà. Những người yêu nước này sẽ bị cộng sản đưa ra xét xử vào ngày 5 tháng Tư năm 2018. Tiếp đến, là ông Nguyễn Văn Túc vào ngày 10.4, Nguyễn Viết Dũng (Dũng Phi Hổ ) 12.4 cũng bị điệu ra trước tòa. Điều đặc biệt là đa số những người này đã bị cộng sản cầm tù trước đây.

Đối với người Việt Nam dù đang ở đâu, theo dõi hiện tình xã hội trong nước thì biết đến những con người này như là chất men dậy nồng tình yêu đất nước trước hiểm họa xâm lược của Trung Cộng, đồng thời, họ chính là những người can đảm bước đi để đòi lại các quyền của con người đã bị cộng sản tước đoạt.

Chính vì lẽ đó, với cộng sản Việt Nam lại liệt họ vào phường tội lỗi, trong tâm thức thù hằn người yêu nước, cộng sản Việt Nam liên tiếp trù dập, đàn áp, đánh đập những con người này ngay từ khi họ đang chưa bị cầm tù một cách có hệ thống và bài bản, những thủ đoạn đó không bẻ gãy được tinh thần yêu nước của họ, cuối cùng thì cộng sản ra tay bắt giam và xét xử họ với điều luật mơ hồ và đầy tính thù hận.

Tháng Tư này, tòa án cộng sản đưa những người yêu nước ra xét xử, nơi công lý chỉ thực hiện dựa trên chủ trương, chỉ thị của đảng cộng sản, nơi hợp pháp hóa bỏ tù người công chính. Họ sẽ phải đối mặt với những bản án thù hằn nặng nề từ phía kẻ cầm quyền.

Chân lý là cái gì?

Ta không thấy một sự hiện hữu nào trong tâm thức của kẻ cầm quyền về nền tảng giá trị của chân lý, bởi, đối với họ chân lý luôn là một câu hỏi lớn mà không có đáp án nào thỏa mãn nơi họ.

Đất nước này không chỉ có một tháng Tư đen tối, nhưng nó là triền miên tháng năm trong tăm tối, vì khi giá trị của chân lý, tự do, quyền con người bị chính những kẻ cầm quyền chối bỏ, đạp đổ. Đất nước này không chỉ có biến cố lịch sử trước, sau 30.4.1975 đau thương mà nó còn tồn tại song song không bao giờ mất đi cho tới khi cộng sản sụp đổ.

Chân lý mà chúng ta tìm kiếm là sự hiện diện của tình yêu và sức mạnh về giá trị tinh thần của con người, nhưng chúng ta lại bị họ tìm mọi cách ngáng chân, cản đường, bỏ tù và triệt tiêu nó.

Chúng ta kêu đòi chân lý dành cho hết mọi người, nhưng họ lại vả vào miệng chúng ta. Chân lý của kẻ cầm quyền là những bản án nặng nề, là nhà tù dành cho bất cứ ai lên tiếng đòi hỏi chân lý.

Đất nước này sẽ như thế nào? chúng ta đang thấy cảnh tượng một đất nước không còn tình người, không có sự quan tâm đến trẻ thơ và đang dần tiến đến con đường nô lệ ngoại bang Trung Cộng. Có người bạn nói với tôi: “Chân lý hiện nay là cộng sản đã giết chết những giá trị tốt đẹp và gieo cái xấu xa vào tổ quốc mình.”

Với sức mạnh tiềm tàng trong lý tưởng, với ý chí can trường của những con người dấn thân cho chân lý, tự do và hạnh phúc của con người, chúng ta tin rằng, ánh sáng phục sinh sẽ chan hòa cho khắp cùng ngõ ngách trên đất nước Việt Nam này.

31.3.2018
Paulus Lê Sơn

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”